TRẤN BẮC VƯƠNG PHỦ CÓ MỘT QUẬN CHÚA ĐIÊN - Chương 62: Đoạn Hồn Đan
Cập nhật lúc: 2025-09-03 08:03:08
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Kim Chi đến đại lao thì thấy La Hương Phấn giam trong thủy lao.
Nước bẩn chung quanh nhuốm đầy máu, bên trong dường như sắp chịu nổi nữa.
Lý Sào Tần Kim Chi bất ngờ xông , lạnh lùng :
“Kim Chi quận chúa, đây là Hình bộ, nơi để ngươi chơi đùa, mau rời .”
Tần Kim Chi gật đầu:
“Ta mang nàng , lập tức ngay.”
“Quận chúa cùng nữ nhân quan hệ gì?”
Ánh mắt Lý Sào về phía Tần Kim Chi đầy nguy hiểm.
Tần Kim Chi như chẳng thấy, :
“Ta mang nàng , ngươi thấy ?”
Giọng Lý Sào âm trầm:
“Quận chúa tưởng đây là Trấn Bắc vương phủ của ngươi ?”
Danh tiếng của Tần Kim Chi, cả kinh thành ai chẳng .
trong mắt , chẳng qua là một tiểu nha đầu nghịch ngợm.
Con cháu quyền quý trong kinh , nhà ai chẳng vài tên công tử bột.
Nàng chỉ vì phận đặc thù nên mới thể ỷ thế một chút, đủ tư cách hoành hành đầu .
Trên mặt Tần Kim Chi thoáng hiện chút khó chịu:
“Ta thật sự ghét một chuyện thứ hai.”
Mới dứt lời, Vân Tước lướt đến cạnh Lý Sào.
Lý Sào thể lên vị trí Thượng thư Hình bộ, tự nhiên hạng tầm thường.
Hắn lập tức xuất chiêu, cùng Vân Tước giao một chưởng.
Vân Tước chấn lui, nhưng nhanh chóng hưng phấn lao lên nữa.
Trong mắt nàng là sự phấn khích.
Đây chính là võ công chính tông Nam Sơn phái, nàng sớm lĩnh giáo.
Đám ngục quanh đó lập tức rút đao, đồng loạt đ.â.m về phía Vân Tước.
Nàng nhún chân, mũi giày điểm lên lưng đao của bọn họ.
Thân ảnh tung lên, ánh mắt sáng rực chằm chằm Lý Sào lao đến.
Ánh mắt Lý Sào tối hẳn xuống.
Quả nhiên, lờ đồn Trấn Bắc vương lo cho an nguy của tôn nữ.
Ông tìm bốn thị nữ võ nghệ cao cường hộ vệ bên cạnh, hề là bịa đặt.
Người đối chọi với chẳng tốn chút sức lực nào, hơn nữa mặt còn thoáng nét hứng thú.
Lý Sào thủ hạ che chắn phía , quát lớn:
“Quận chúa g.i.ế.c Lý mỗ ?”
Tần Kim Chi nghiêng đầu:
“Ngươi đang g.i.ế.c ?”
Lý Sào trừng mắt:
“Ngươi đang gì ?”
Tần Kim Chi mất kiên nhẫn tặc lưỡi.
Vân Tước lập tức huýt sáo một tiếng.
Lý Sào còn kịp mở miệng thì phía đầu gối đá mạnh.
Cả ngã quỵ xuống đất, cổ kề một lưỡi đao lạnh lẽo.
“Thả đại nhân mau!”
Đám ngục phản ứng , nhưng Lý Sào Vân Cẩm và Vân Ca khống chế.
Vân Sam đến bẩm:
“Quận chúa, Lưu tiểu thư đưa đến.”
Tần Kim Chi liền gõ song sắt thủy lao:
“Chết ?”
La Hương Phấn vốn hôn mê, bỗng khẩy:
“Lão nương mạng cứng lắm, Diêm Vương còn thu nổi.”
Tần Kim Chi nhướn mày:
“Diêm Vương trông thế nào?”
Khuôn mặt La Hương Phấn vặn vẹo vì đau:
“Thôi nhảm , nhanh kéo lão nương lên!”
Tần Kim Chi phất tay. Vân Tước vung đao c.h.é.m mạnh xuống khóa.
Khóa chút sứt mẻ, mà đao gãy đôi.
Tần Kim Chi lập tức lườm nàng:
“Ngươi ở với Vân Cẩm lâu quá ?
Trên ngục chẳng chìa khóa ?
Ngươi c.h.é.m cái gì chứ?”
Đây là đại lao của Hình bộ, khóa đều rèn bằng tinh thiết.
Nếu tùy tiện lấy đao c.h.é.m đứt thì phạm nhân sớm chạy sạch !
Vân Cẩm tức tối hét:
“Quận chúa!”
Vân Tước gãi đầu hổ, bước lục lọi trong ngục .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tran-bac-vuong-phu-co-mot-quan-chua-dien/chuong-62-doan-hon-dan.html.]
Vân Cẩm tức giận giơ đao lên:
“Mau đưa chìa khóa , bằng c.h.é.m !”
Khóa c.h.é.m đứt, chẳng lẽ cũng c.h.é.m ?
Lý Sào quát to:
“Ngươi dám!”
Vân Cẩm nhiều, vung đao c.h.é.m ngay lên vai .
“Áaaaaa!!!”
Đau đớn xé nát bả vai, Lý Sào gầm thét.
Con nha đầu quả thực to gan!
“Ngươi dám thương tổn mệnh quan triều đình?
Ta cho ngươi , cho dù là Trấn Bắc vương cũng cứu các ngươi!”
Vân Cẩm hừ lạnh, nhét thẳng miệng một viên thuốc:
“Đây là Đoạn Hồn Đan, chỉ cần ngươi mở miệng ba câu, ruột gan lập tức thối rữa, đau đến chết!”
Lý Sào nghẹn ho sặc sụa, ánh mắt như nuốt sống đối phương, nhưng dám hé lời.
Đám đều là lũ điên!
Hắn thể lấy mạng mạo hiểm.
Bọn ngục thấy quận chúa và thị nữ quả thật xem tính mạng đại nhân gì.
Cuối cùng một tên run rẩy đưa chìa khóa cho Vân Tước.
Nàng mở khóa, cùng Vân Sam kéo La Hương Phấn ngoài.
Tần Kim Chi lạnh nhạt với Lý Sào:
“Ngươi tra xét gì quản, chỉ cần .”
Lý Sào nàng, tức sôi máu.
Xông đại lao cướp phạm nhân, còn chẳng quan tâm điều tra.
Nhất định tấu rõ với bệ hạ, nghiêm trị Tần Kim Chi!
Vân Tước cõng La Hương Phấn, Vân Cẩm quăng Lý Sào sang một bên, cùng Vân Sam hộ tống Tần Kim Chi rời .
Ngục ùa đến bảo vệ Lý Sào.
Tần Kim Chi bằng ánh mắt trêu chọc:
“Ngươi dám cản , bọn họ đều chết.”
Vân Cẩm liếc đám ngục , giơ đao tiến lên.
Bốn thị nữ võ công sâu lường .
Một còn chẳng địch nổi, nếu quận chúa thật sự hạ lệnh, e rằng thủ hạ ai sống sót.
Lý Sào hít sâu một , phất tay cho thuộc hạ tránh .
Tần Kim Chi hài lòng gật đầu, dẫn rời khỏi đại lao.
Đi bao xa, nàng sang hỏi Vân Cẩm:
“Ta từng thứ Đoạn Hồn Đan nào?
Đây là thuốc mới Lưu Y Y luyện ?”
Vân Cẩm nhún vai:
“Đoạn Hồn Đan gì chứ, chỉ là viên thuốc khai vị bình thường thôi.
Làm gì loại độc dược nào ba câu liền chết?
Ai tin thật.”
Tần Kim Chi phá lên .
Phía , Lý Sào tức đến m.á.u dồn lên tim phổi!
“Tần Kim Chi!
Ta nhất định tâu rõ mặt bệ hạ!”
La Hương Phấn thấy tiếng gào xé họng thì bật :
“Nghe , sẽ cáo ngươi đó.”
Tần Kim Chi nàng thương tích đầy cũng bật :
“Ngươi nên lo cho bản , đầy sẹo, tình lang của ngươi chắc chắn sẽ chê thôi.”
La Hương Phấn càng lớn:
“Thiên Hương Lâu xảy chuyện, lập tức phái đến cắt đứt quan hệ với .
Ta mang đầy sẹo, e là chẳng bao giờ còn thấy .
Cũng may vốn bạc tình, bằng , còn ngại để thế .”
Nói xong, cả hai cùng phá lên.
Trong xe, Lưu Y Y tiếng liền vén rèm, lắc đầu than:
“Quả nhiên, bên cạnh kẻ điên đều là kẻ điên.”
Tần Kim Chi hỏi:
“Ngươi cũng là kẻ điên ?”
Lưu Y Y vặn vai, tay hất mái tóc trán, ngẩng đầu kiêu ngạo như một con thiên nga nhỏ:
“Ta là thần y!”
Tần Kim Chi bật :
“Vậy Lưu thần y, hết hãy chữa cho kẻ điên .”
Lưu Y Y vội vàng đỡ La Hương Phấn lên xe, nhanh chóng cởi bỏ y phục ướt sũng nàng.
Thấy rõ những vết thương chi chít, nàng khỏi hít mạnh một .
Nàng lấy thuốc cho La Hương Phấn ngửi, nàng lập tức hôn mê, tỉnh táo lúc chỉ càng thêm đau đớn.
Sau khi bôi thuốc băng bó xong, Lưu Y Y định thở phào thì Tần Kim Chi thản nhiên mở miệng:
“Đôi mắt bắt đầu xuất hiện tình trạng mù thoáng qua .”