TRẤN BẮC VƯƠNG PHỦ CÓ MỘT QUẬN CHÚA ĐIÊN - Chương 49: Khởi Lên Tà Niệm
Cập nhật lúc: 2025-09-03 02:47:30
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Kim Chi thị vệ đang quỳ ngoài cửa, chỉ tay kẻ vẻ căm phẫn nhất mà :
“Ngươi, qua đây.”
Thị vệ định dậy.
nghĩ đến việc ngay cả Tiết thống lĩnh cũng quỳ mà , liền gắng gượng quỳ lết trong.
Tần Kim Chi bật :
“Tiết thống lĩnh, ngươi huấn luyện quả nhiên trung thành.”
Nàng ném roi xuống mặt :
“Ngươi thấy lời Tiết thống lĩnh ?”
Thị vệ trợn tròn mắt.
Quận chúa là thi hành hình phạt?
Mà đó còn là một trăm roi!
Hắn lập tức dập đầu Tần Nghiệp:
“Vương gia!
Đều là do thuộc hạ thất trách, liên quan đến Tiết thống lĩnh!
Xin miễn cho ngài tội phạt, thuộc hạ nguyện Tiết thống lĩnh chịu đòn!”
Tần Nghiệp mặt đổi sắc:
“Đây là viện của quận chúa, chuyện đều do quận chúa định đoạt.”
Nói đùa ?
Cả Trấn Bắc vương phủ đều theo Tần Kim Chi.
Ngay cả ông cũng tuân theo, ai dám nhiều lời.
“Vương gia!”
“Câm miệng!
Chẳng lẽ thấy lời quận chúa ?
Thi hành !”
Thị vệ bi phẫn, run rẩy cầm roi bước đến bên cạnh Tiết Hoài Nghĩa, giơ tay quất khẽ một cái.
“Cộng thêm hai mươi roi.”
Tần Kim Chi thản nhiên .
Thị vệ đỏ bừng mắt, suýt tranh luận với nàng.
Tiết Hoài Nghĩa vội :
“Quận chúa đánh lắm!
Đánh mạnh !”
Thị vệ hít sâu một , quất thật mạnh xuống lưng Tiết Hoài Nghĩa.
Tiết Hoài Nghĩa quả là hán tử, một trăm hai mươi roi khiến mồ hôi chảy ướt mặt đất, nhưng kêu lấy một tiếng.
Xong xuôi, thị vệ ngã quỵ sang một bên.
Tần Kim Chi liếc hai , mà hướng ngoài sân hỏi đám thị vệ:
“Các ngươi cũng thấy bổn quận chúa phạt quá nặng ?”
Đám thị vệ đều phẫn nộ, một lập tức lên tiếng:
“Tiết thống lĩnh sai, đây là bất công!”
Tần Kim Chi nhạt:
“Ta thật ngờ, rời ba năm, Trấn Bắc vương phủ đổi sang họ Tiết ?”
Nghe , Tiết Hoài Nghĩa gắng gượng chống run rẩy, dập đầu thật mạnh:
“Quận chúa thứ tội!
Thuộc hạ tuyệt ý khinh thượng phạm hạ!”
Ngay từ đầu cầu xin Tần Nghiệp, dù gọi Tần Nghiệp là nghĩa phụ.
Ba năm nàng rời , tạm xem như chủ nhân của Trấn Bắc vương phủ.
Điều đó khiến lầm tưởng thể mờ mắt tính tình của Tần Kim Chi.
Trong phủ , nếu Tần Kim Chi ngươi chết, thì ngay cả Tần Nghiệp cũng thể để ngươi sống!
Tần Kim Chi lạnh:
“Tiết thống lĩnh, hi vọng ngươi nhớ kỹ hôm nay ngươi gánh bao nhiêu mạng .”
Sắc mặt Tiết Hoài Nghĩa tái nhợt, con ngươi co rút.
Hắn đầu, bốn Vân Tước đến ngoài sân.
Đao vung lên, mấy chục thị vệ tức khắc ngã xuống, còn thở.
Tên thị vệ cầm roi lập tức mặt mày trắng bệch.
Thống lĩnh từng , quận chúa vui buồn thất thường, nhất định cẩn thận ứng đối.
hơn hai mươi mạng , nàng g.i.ế.c mà mắt hề chớp!
Tần Kim Chi như trông thấy :
“Ồ, còn một tên ở đây.
Tiết thống lĩnh, xem là trung thành với ngươi nhất.
Vậy thì để ngươi tự tay tay .”
Thị vệ hoảng loạn Tiết Hoài Nghĩa.
Tiết Hoài Nghĩa nắm chặt tay, mắt đỏ hoe, im lặng mấy giây bước đến.
Thị vệ ngã xuống đất, lùi từng bước.
Tiết Hoài Nghĩa đến gần, khẽ:
“Là với các ngươi.”
Nói , đặt tay lên đầu thị vệ , bẻ mạnh sang một bên.
Thị vệ trợn mắt, c.h.ế.t nhắm mắt.
Tiết Hoài Nghĩa về bên cạnh Tần Kim Chi, quỳ xuống:
“Thuộc hạ khởi lên tà niệm, khiến vô tội chịu chết, xin quận chúa cho thuộc hạ thêm một cơ hội!”
Tần Kim Chi gật đầu hài lòng, cúi xuống ngang tầm mắt :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tran-bac-vuong-phu-co-mot-quan-chua-dien/chuong-49-khoi-len-ta-niem.html.]
“Vậy nên ngươi thả thích khách , là chết?”
“Quận chúa!
Dù chết, thuộc hạ cũng bao giờ hại đến tính mạng của !
Việc thích khách phủ, thuộc hạ sẽ cho một lời giải thích!”
Tần Kim Chi thản nhiên:
“Đừng căng thẳng, chỉ đùa chút thôi.
Về nghỉ ngơi .
Ngươi trung thành quá mức, bảo đánh mạnh thì đánh thật, xem ngươi quất thành thế nào .
Về mà dưỡng thương .”
Tiết Hoài Nghĩa kính cẩn hành lễ:
“Thuộc hạ cáo lui.”
Ngay đó, gia nhân trong phủ khiêng bộ xác c.h.ế.t ngoài.
Tần Nghiệp vẫn chẳng lời nào, chỉ ăn chè sen.
Tần Kim Chi liếc sang bàn bên cạnh ông :
“Xem nuôi bọn họ thế nào, Trấn Bắc vương phủ sắp chẳng còn là của họ Tần nữa .”
Tần Nghiệp chẳng buồn :
“Liên quan gì đến , một năm mới ở đây mấy .”
Nói , ông sang Vân Sam:
“Đem hầm thêm một chén nữa.”
Tần Kim Chi bóng lưng ông, lạnh:
“Tốt nhất nên khuyên nhủ mấy nghĩa tử của .
Đừng để đến khi lưỡi đao c.h.é.m xuống đầu mới bảo nghĩ đến tình phụ tử.”
Tần Nghiệp bĩu môi.
Những năm , ông thu ít nghĩa tử.
Hậu duệ Tần gia giờ chỉ còn một Tần Kim Chi.
Không tránh khỏi kẻ sinh lòng tham.
Nếu Tần Kim Chi chết, quyền thế ngút trời sẽ chia phần.
“Vân Tước.”
Tần Kim Chi gọi cất bước rời khỏi viện.
Tần Nghiệp vội hỏi:
“Con ?
Không ăn tối ?”
Nàng đáp.
Nhìn bóng nàng biến mất, Tần Nghiệp liền sang Vân Sam, xoa tay:
“Mang hết mấy món tủ của tiểu trù phòng lên cho bản vương, cả Đào Trúc Túy nữa, mau!”
Vân Cẩm vội ngăn:
“Quận chúa dặn, thể ngài khỏe, uống rượu!”
Tần Nghiệp tặc lưỡi:
“Ta là tổ phụ của nó!
Chẳng lẽ nó quản nổi ?
Mau !”
“Quận chúa, về ?
“Ta uống, uống, là nó cứ ép nếm thử…”
Ông đầu, nào ai.
Quay , Vân Cẩm sớm chạy mất.
Lão tức đến nỗi phát điên, chẳng còn chút nhân quyền nào.
Rời khỏi vương phủ, Tần Kim Chi cùng Vân Tước đến căn nhà ở ngoại ô kinh thành.
Người canh giữ mẫu nàng đổi mới.
Thấy Quận chúa, họ lập tức cung kính:
“Tiểu thư đến thăm phu nhân ?
Thuộc hạ đưa ngay.”
Tần Kim Chi gật đầu, trong viện.
Nhìn cảnh vật trang trí giống hệt ái thất của Thôi Tử Du, khẽ bật lạnh.
“Đồ súc sinh, ngươi đến gì?
Có bản lĩnh thì g.i.ế.c !
Ta chỉ cần thấy mặt ngươi thấy ghê tởm !”
Tần Kim Chi , liền thấy một gương mặt vặn vẹo, đôi mắt đầy thù hận.
Nàng chợt nở nụ :
“Như ngươi mong .”
Con d.a.o găm lóe sáng trong tay.
Nàng túm lấy cổ ả, đ.â.m thẳng bụng.
Nữ nhân trợn to mắt, kịp ngã vật xuống, m.á.u đỏ thẫm bụng.
Nằm bất động.
Sắc mặt Tần Kim Chi vui buồn.
Đám hộ viện hoảng sợ, vội tiến lên dò thở.
“Tiểu thư, phu nhân… còn khí tức.”
Tần Kim Chi gật đầu, đảo mắt quanh:
“Còn chịu ?”
Đám hộ viện ngơ ngác:
“Tiểu thư đang đến ai?”
Tần Kim Chi đáp, chỉ lặng lẽ đợi.
Cuối cùng, bóng cây trong viện lay động dữ dội.
Mười tám ảnh lao xuống sân!