TRẤN BẮC VƯƠNG PHỦ CÓ MỘT QUẬN CHÚA ĐIÊN - Chương 46: Khảo Hạch Thái Y Viện
Cập nhật lúc: 2025-09-03 01:50:47
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thôi Oánh chút bất đắc dĩ.
Tại nàng cùng mấy đào củ sen chứ?
Tần Kim Chi vẻ mặt chê bai của nàng, nhưng tay hề rảnh, sang hỏi Vân Cẩm:
“Chè hạt sen mà nàng nấu thật sự ngon đến ?
Miệng kén chọn đấy.”
Vân Cẩm lập tức bày vẻ “tất nhiên ”:
“Người ăn qua chè hạt sen do quận chúa thôi, ăn một là cả đời khó quên.”
Mấy Vân Tước ở phía đều nàng.
Đến khi hạt sen đưa miệng, Thôi Oánh mới hiểu vì họ .
“Cái … đắng quá!”
Nàng hận thể nhổ luôn cái lưỡi .
Vân Cẩm ở một bên lớn:
“Đây là dược thiện, tất nhiên đắng .”
Những khác vốn còn cố gắng nhịn, để lộ vẻ khó chịu.
thấy Thôi Oánh lừa thì ai nấy đều nhăn mặt, vị đắng lan .
Tần Kim Chi bật , sai dọn thêm một bát:
“Cái ngọt, ăn .”
Thôi Oánh bán tín bán nghi, l.i.ế.m thử một chút, đôi mắt sáng bừng.
Thế mà sang thấy Tần Kim Chi vẫn ăn hạt sen đắng , nàng nhăn mũi:
“Ngươi… thấy đắng ?”
Tần Kim Chi nhướng mày:
“Cũng , ăn cái gì cũng như .”
Thôi Oánh chu môi, rõ ràng đang nàng kén ăn.
Nhìn Thôi Oánh chẳng xem là ngoài, còn gọi thêm một bát chè hạt sen nữa.
Tần Kim Chi buồn hỏi:
“Thôi đại tiểu thư, ngươi đến tìm việc gì?”
Thôi Oánh đưa tay :
“Cho giải dược.”
Dáng vẻ chẳng khác gì con khỉ nhỏ mà Tần Kim Chi từng gặp núi, chìa tay xin thức ăn.
Tần Kim Chi dáng vẻ quang minh chính đại sững :
“Ngươi… sợ nữa ?”
Thôi Oánh ăn chè cúi đầu:
“Ta về nghĩ những lời ngươi .”
Tần Kim Chi tò mò:
“Ồ?
Nghĩ điều gì?”
Thôi Oánh đặt thìa xuống:
“Ta chẳng nghĩ thông điều gì cả.”
Tần Kim Chi ngẩn , đó phá lên .
Thôi Oánh tiếp lời:
“ thấy ngươi chắc g.i.ế.c .
Ngươi nhiều cơ hội mà đều tay.
Nếu lấy mạng , thì còn sợ gì nữa.”
“Cho nên ngươi mới chạy đến vương phủ đòi giải dược?”
Thôi Oánh hùng hồn:
“Chứ còn gì, mấy ngày nay càng ngày càng ngứa.”
Tần Kim Chi đặt thìa xuống:
“Ngươi tới tận phủ Trấn Bắc Vương, cũng sợ nổi khỏi cửa ?”
Thôi Oánh trừng mắt:
“Ít dùng cái giọng biến thái đó với .
Lúc ở Thiên Hương lâu chẳng ai ở .
Ngươi g.i.ế.c thì cứ tiện tay ném xuống nước là xong, cần phiền phức.”
Tần Kim Chi chống cằm vui vẻ.
Thôi Oánh sốt ruột:
“Mau đưa giải dược .”
“Ta vốn hạ độc ngươi, lấy giải dược.”
Thôi Oánh như bắt bằng chứng:
“Nói dối!
Triệu chứng ngươi đều , mấy hôm nay ngứa đến phát ban !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tran-bac-vuong-phu-co-mot-quan-chua-dien/chuong-46-khao-hach-thai-y-vien.html.]
“Thôi đại tiểu thư, ngươi phong ban hoa đào còn ?
Lần nào cũng rải cánh hoa đào, ngươi nổi ban thì ai nổi?”
Các tiểu thư trong khuê phòng lúc nào cũng mơ tưởng hùng cưỡi ánh trăng, tung hoa bay lả tả mà xuất hiện.
Vị tiểu thư còn quá đáng hơn.
Hành hiệp trượng nghĩa cũng tự rải thêm hoa cho bản .
Cảnh thì lãng mạn, nhưng chẳng ích gì, chỉ rước cả đầy ban đỏ.
Tần Kim Chi gọi:
“Vân Ca, mời Chữ đại phu đến.”
Thôi Oánh lập tức đầu :
“Ta cần khám, lão bịp bợm!”
Tần Kim Chi nhướng mày:
“Ta bảo đến chữa cho ngươi.”
Thôi Oánh càng bực, lưng .
Chữ Hưng Sinh chẳng bao lâu đến:
“Quận chúa, gọi ?”
Từ khi chân tướng với Thôi Oánh vỡ lở, rời khỏi Thôi phủ.
Hôn ước giữa Phó Cẩn Niên và Thôi Oánh lui, Thôi Oánh cũng cần giả bệnh nữa.
Tần Kim Chi hỏi:
“Ở trong phủ quen ?”
Chữ Hưng Sinh đáp:
“Đa tạ quận chúa quan tâm, sự đều .”
Tần Kim Chi gật đầu:
“Ngươi chuẩn .
Một tháng nữa, sẽ tấu xin bệ hạ mở khảo hạch Thái Y Viện.
Khi , tất cả những học y trong thiên hạ đều thể tham gia.
Ba đầu, sẽ trực tiếp Thái Y Viện.”
Đôi mắt Chữ Hưng Sinh sáng rực:
“Lời của quận chúa là thật ?”
Từ xưa đến nay, Thái Y Viện đều do các thế gia y học tiến cử, từng cơ hội thông qua khảo hạch.
Nay, cần phận, cần dựa thế lực, chỉ lấy y thuật luận hùng!
Tần Kim Chi liếc đầy hứng thú:
“Không chỉ y giả dân gian tham gia, mà cả thế gia y học cũng sẽ tranh.
Rất nhiều , chỉ ba suất.
Chữ đại phu tự tin chứ?”
Chữ Hưng Sinh lập tức hành lễ:
“Xin quận chúa yên tâm, Chữ mỗ tuyệt phụ lòng tin của !”
Tần Kim Chi thản nhiên hỏi:
“Chữ đại phu trách ?”
Hắn thoáng ngạc nhiên:
“Chữ mỗ rõ ý quận chúa.”
Tần Kim Chi mỉm :
“Ngươi trách giữ lời, đưa ngươi thẳng Thái Y Viện, bày cái gọi là khảo hạch ?”
Nghe , Chữ Hưng Sinh nghiêm trang đáp:
“Năm xưa tổ phụ từng trị khỏi tuyệt bệnh chứng cho sủng phi tiền triều, đặc cách cho Thái Y Viện.
vì xuất thôn dã mà chèn ép, cuối cùng uất ức mà chết.
Cả đời chỉ mong nối chí ông, đem y thuật Chữ gia phát huy rực rỡ.
dù danh tiếng nơi dân gian, vẫn luôn phận ngăn cản thềm cửa Thái Y Viện.
Nếu thật sự quận chúa đưa thẳng , e rằng cũng sẽ vết xe đổ của tổ phụ.
Có khảo hạch , thiên hạ sẽ thấy y thuật của .
Y thuật cần phân phận!”
Tần Kim Chi hài lòng với sự thấu suốt :
“Chữ đại phu, đợi ngày ngươi đường đường chính chính bước Thái Y Viện.”
Chữ Hưng Sinh chỉ thấy m.á.u huyết sôi trào, hốc mắt nóng lên:
“Chữ Hưng Sinh khấu tạ quận chúa!”
“Về chuẩn cho .”
Hắn cáo lui, khi còn lấy từ tay áo một bình nhỏ đặt mặt Thôi Oánh:
“Mấy ngày nay hoa đào nở rộ, phong ban của Thôi đại tiểu thư tái phát.
Đây là Ngọc Lộ Dịch, thoa chỗ nổi ban, một canh giờ sẽ khỏi.
Ta để đơn thuốc ức chế phong ban cho Lưu ma ma trong phủ, tiểu thư nhớ về uống thuốc.
Chữ mỗ cáo lui.”
Thôi Oánh bình thuốc, khẽ bĩu môi, nhưng vẫn ngượng ngùng cất .
Nàng Tần Kim Chi, ánh mắt chân thành:
“Tần Kim Chi, thật sự hiểu nổi ngươi.”