TRẤN BẮC VƯƠNG PHỦ CÓ MỘT QUẬN CHÚA ĐIÊN - Chương 40: Tư Hình
Cập nhật lúc: 2025-09-02 22:24:18
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Tần Kim Chi, ngươi đừng hồ đồ.
Sau lưng Vi Học Nghĩa là Vi gia ở Kinh Triệu, trong triều ít quan viên đều là môn sinh của Vi gia.
Nếu ngươi thật sự thương, e rằng sẽ khó lòng thu xếp hậu quả.”
Thôi Oánh nhỏ giọng thì thầm bên tai Tần Kim Chi, nàng cảm giác trời sắp sập đến nơi !
Cái gì mà hành hiệp trượng nghĩa, nàng rốt cuộc dính cái loại ma vương phá rối gì thế ?
Nàng , Tần Kim Chi dường như ác ý gì với .
cứ gây chuyện lớn như ?
Vu oan cho Kinh Triệu Doãn ăn trộm.
Nhìn chữ “Đạo” to tướng mặt Vi Học Nghĩa, nàng cảm thấy mặt như bỏng rát!
Tần Kim Chi đầu, khóe môi cong lên, nụ còn chút trêu chọc:
“Thôi gia tự xưng là nhất thế tộc, nhưng thể lấy mạng ?”
Thôi Oánh trừng mắt, cái đồ c.h.ế.t tiệt cứ thích chọc tim khác thế chứ?
Năm đó cha nàng từng liên hợp trăm quan bức vua thoái vị, mà vẫn khiến Tần Kim Chi rơi cảnh nguy hiểm đến tính mạng.
Lúc , Vi Lễ vì cản binh lính cũng trấn áp, quỳ rạp đất.
“Nếu ngươi dám động đến lão gia nhà , cho dù là bệ hạ cũng bảo ngươi!
Ngươi Vi phủ trộm cướp, ngươi thế nào chứng minh chỗ đồ thuộc về Trấn Bắc Vương phủ?
Ta còn ngươi xông Vi phủ cướp đoạt tài vật!”
Tần Kim Chi khẽ chống trán nhẹ.
Không Kinh Thành ai cũng tinh ranh hơn khỉ ?
Sao kẻ ngu dại tự chui đầu lưới thế ?
Nàng còn tưởng hôm nay sẽ chẳng thấy câu trong Vi phủ.
“Từ Du!”
Từ Du nhấc một chiếc vòng tay đặt mặt Vi Học Nghĩa:
“Đây là vật hoàng hậu nương nương cùng bệ hạ ban tặng, đều khắc tên của quận chúa.”
Ánh lửa hắt lên chiếc vòng, bên trong khắc hai chữ nhỏ rõ ràng:
Kim Chi.
Tần Kim Chi chủ tớ đối diện đang trừng mắt mà càng to hơn:
“Thú vị, thật quá thú vị!”
Nàng dậy, rút thanh kiếm từ tay cận vệ gần nhất.
Bàn tay Vi Học Nghĩa lính ấn chặt xuống đất.
Tần Kim Chi khom xuống bên cạnh .
“Ta vui, cho nên quyết định tự tay.
Yên tâm Vi đại nhân, thủ pháp của ...”
“Áaaaaaaaaa!!!”
“...Là vô cùng đau đấy!”
Tần Kim Chi c.h.é.m phạt một nhát, mà chậm rãi cắt rời bàn tay Vi Học Nghĩa.
Nỗi đau dồn dập từng giây, từng khắc!
Máu tươi phun tung tóe, thậm chí còn b.ắ.n cả khóe mắt Tần Kim Chi.
“Áaaaaaaaaaaaaa!!!”
Vi Học Nghĩa ôm lấy cánh tay đứt lìa, lăn lộn đất gào .
Người trong Vi phủ đều c.h.ế.t lặng!
Từng Tần Kim Chi tâm ngoan thủ lạt, nhưng ai ngờ nàng tàn độc đến .
Nàng căn bản , mà là quái vật!
Thôi Oánh lập tức buồn nôn, nôn thốc ngoài.
“Tần Kim Chi!!!
Ngươi sẽ kết cục !!!
Ta nhất định bỏ qua cho ngươi!!!”
Tần Kim Chi như ngạc nhiên:
“Vi đại nhân biểu tình là ?
Ngài thích tư hình nhất ?
Để nghĩ xem, hôm qua, hôm , hôm nữa...
Ngài chẳng dùng tư hình đánh một đôi lão phu phụ cáo trạng đến gần c.h.ế.t ?”
Thôi Oánh thì mở to mắt.
Cặp phu thê già kêu oan vô vọng, treo cổ cửa Kinh Triệu Doãn!
Tần Kim Chi là đang họ báo thù?
Vi Học Nghĩa giận dữ trừng mắt:
“Bọn họ là gì của ngươi?”
Tần Kim Chi nhún vai:
“Không quen .”
“Ngươi dám trêu ?
Ta sẽ bỏ qua cho ngươi!
Ngay cả Tần Nghiệp cũng sẽ khiến bại danh liệt!”
Tần Kim Chi khẽ bĩu môi:
“Từ Du, còn nhặt cái tay lên, lỡ lén ghép trở thì .”
Từ Du khó chịu nhặt lấy bàn tay cụt, vứt sang một bên:
“Cái thứ mà cho chó trong Trấn Bắc Vương phủ ăn, e chó cũng chẳng thèm.”
Tần Kim Chi ném kiếm cho thị vệ, với Vi Lễ:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tran-bac-vuong-phu-co-mot-quan-chua-dien/chuong-40-tu-hinh.html.]
“Sao còn mau gọi đại phu?
Chậm chút nữa, lão gia nhà ngươi ngày mai e khó mà lên triều cáo trạng đấy.”
Vi Lễ quỳ bò tới bên Vi Học Nghĩa:
“Lão gia, ngài ráng chịu đựng, lập tức gọi phủ y!”
Khuôn mặt Vi Học Nghĩa trắng bệch, cơ mặt co giật vì đau, vẫn gắt gao trừng Tần Kim Chi.
Tần Kim Chi khẽ lắc đầu với :
“Nếu chịu nổi, cũng chẳng ngại để ngươi treo cổ ngay cửa Trấn Bắc Vương phủ .”
“Về phủ!”
Đoàn Trấn Bắc Vương phủ oai vệ rút lui.
Trong Vi phủ, kẻ than rền rĩ.
Lên xe ngựa, bốn Vân Tước đợi sẵn.
Vân Sam lập tức tiến đến lau sạch vết m.á.u cho Tần Kim Chi.
Sau khi chỉnh trang xong, Tần Kim Chi mở miệng:
“Đưa Thôi tiểu thư về phủ.”
Sắc mặt Thôi Oánh trắng bệch, lâu mới cất tiếng:
“Ngươi đưa đến Vi phủ rốt cuộc là vì điều gì?”
Tần Kim Chi nàng, hỏi ngược :
“Hôm nay ngươi thấy những gì?”
Thôi Oánh đang căng chặt lưng, chẳng hiểu thả lỏng, thở dài gương mặt xinh :
“Kẻ ác ắt kẻ ác trị thôi.”
Tên Kinh Triệu Doãn cùng Thẩm Quốc Công phủ cấu kết, xem mạng như cỏ rác.
Gặp Tần Kim Chi, cũng xem như báo ứng đáng đời.
Nàng sang Vân Cẩm:
“Cho một chén , thấy buồn nôn.”
Vân Cẩm rót đặt mặt nàng , sang Tần Kim Chi:
“Quận chúa, nàng thấy g.i.ế.t đấy?”
Thôi Oánh uống cạn, thể rũ rượi dựa xe, cho đến lúc về tới Thôi phủ thì chẳng hé thêm lời nào.
Về đến cửa phủ, Thôi Oánh chỉ thờ thẫn một câu:
“Ta về đây.”
Đợi Thôi Oánh , Vân Cẩm ghé bên Tần Kim Chi:
“Quận chúa, cứ thế thả nàng ?”
Tần Kim Chi nhướng mày:
“Bằng thì ?”
Vân Cẩm càng khó hiểu:
“Quận chúa vất vả bày mưu tính kế, chẳng lẽ chỉ để dọa Thôi tiểu thư một phen?”
Tần Kim Chi nàng thở dài:
“Ngươi nên tỷ với Phi Yến thì hơn.
Chỉ lệnh, nghĩ ngợi.”
Vân Cẩm bĩu môi sang một bên.
Vân Sam dâng :
“Quận chúa, cứu .
nàng ngất mấy vì song qua đời, liệu ảnh hưởng đến việc ngày mai ?”
Tần Kim Chi uống ngụm , chậm rãi đáp:
“Nếu ngay cả công đạo cho cái c.h.ế.t của phụ mẫu cũng chẳng đòi , thì cứ ném nàng trả Thẩm Quốc công phủ.”
Vân Sam gật đầu:
“Nô tỳ rõ!”
Thôi Oánh về đến sân viện của , phòng nghỉ ngơi.
Nàng tung lên mái ngói, lặng lẽ ngắm trăng.
Thở dài một tiếng thật nặng nề.
Chưa bao giờ nàng thấy thất bại đến thế.
Xưa nay, việc hành hiệp trượng nghĩa của nàng cũng chỉ là đánh dằn mặt kẻ ác, cho nghèo chút bạc.
việc nàng , so với cái “ma vương loạn thế” trong miệng , chẳng sánh bằng.
Nói đến hoành hành cường bạo, ỷ thế h.i.ế.p , Kinh Thành nào chỉ một Tần Kim Chi.
Tên Thẩm Hoàn cưỡng đoạt dân nữ chỉ một hai .
Bức c.h.ế.t lương dân, tước đoạt mạng cũng chẳng hiếm.
thế lực kinh thành rễ sâu cành rậm.
Quyền quý nâng đỡ , quan che chở .
Muốn vì dân đòi công lý, bốn chữ thật như chuyện hoang đường.
Giống như việc nàng dạy dỗ Thẩm Hoàn, cũng chỉ nghĩ sẽ đánh một trận.
Đòi mạng , nàng từng dám nghĩ đến.
Bởi lưng nàng là cả Thôi thị, cận Thẩm Quốc công phủ.
Vì gia tộc, vì lợi ích, nàng thể phá hỏng sự hòa hợp .
như chẳng ngược tâm nguyện hành hiệp trượng nghĩa ?
Vậy mà Tần Kim Chi .
Ngang ngược, hề kiêng kị, chỉ lấy cớ “bắt kẻ trộm” trực tiếp xông thẳng !
tất cả những gì Tần Kim Chi để nàng thấy hôm nay…
Rốt cuộc, là vì điều gì?