TRẤN BẮC VƯƠNG PHỦ CÓ MỘT QUẬN CHÚA ĐIÊN - Chương 175: Bàn Chuyện Làm Ăn
Cập nhật lúc: 2025-10-21 10:56:05
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong vòng một ngày, bộ tộc nhân Trịnh thị liên quan đều bắt giam.
Quan viên liên lụy cũng ít.
Trịnh Đức Phi thu hồi quyền quản lý lục cung, giam lỏng trong Thủy Hoa cung.
Khi lui triều, Ngụy Sát bên cạnh Tần Kim Chi.
“Đây chính là kết quả mà ngươi ?”
Tần Kim Chi mỉm :
“Ngụy lão, chẳng lẽ do quá lâu bước chân triều nên ông hồ đồ ?
Kết quả? Ông nghĩ Trịnh gia dễ dàng sụp đổ thế , nếu dễ dàng như , cần gì mưu tính bấy lâu?”
Ngụy Sát vuốt chòm râu nhỏ:
“Ngươi cẩn thận, con thỏ dồn góc tường còn thể c.ắ.n , huống hồ, Trịnh gia nào thỏ.”
Tần Kim Chi giơ một ngón tay mắt ông.
“Một doanh.”
Ngụy Sát nghi hoặc:
“Cái gì?”
Khóe môi Tần Kim Chi nhếch lên:
“Lần ám sát , quân đủ cả một doanh.”
Nói xong, nàng liền sải bước thẳng.
Sắc mặt Ngụy Sát biến đổi, hừ lạnh một tiếng.
Quả nhiên, con cháu hoàng gia, nào ai là hạng thiện lương.
Ông đại khái đoán Tần Kim Chi định gì .
Tần Kim Chi với Ngụy Sát:
“Ngài cứ , còn việc khác.”
Nói xong, nàng xoay bước đến mặt Lý Sào.
“Lý thượng thư.”
Nghe thấy giọng nàng, sắc mặt Lý Sào lập tức trầm xuống.
Ông thật sự chẳng thể nào tỏ khách khí với vị quận chúa .
“Quận chúa gọi hạ quan là chuyện gì?”
Tần Kim Chi nhướng mày:
“Ta cùng Lý thượng thư bàn một vụ ăn.”
Lý Sào hừ lạnh:
“Nếu quận chúa Lý mỗ đem bạc đổi lấy mật thám Sở quốc, thì cần mở miệng.”
Tần Kim Chi :
“Này, giờ các đám mật thám cũng vô dụng, thứ cần khai đều khai .
Ta đến là cùng Lý thượng thư bàn một vụ khác.”
Lý Sào nhíu mày nàng:
“Không hạ quan thể cùng quận chúa bàn chuyện gì?”
Tần Kim Chi nhe răng :
“Cách thành hai mươi dặm, một tòa tư trạch lửa thiêu rụi.”
Sắc mặt Lý Sào chợt biến đổi.
Tần Kim Chi đưa tay phía :
“Lý thượng thư, mời?”
Lòng Lý Sào vô cùng khó chịu.
Làm nàng tư trạch đó?
Nàng cùng ông bàn cái gì?
Xe ngựa của Trấn Bắc Vương phủ ngang nhiên dừng ngay cửa Lý phủ.
Tần Kim Chi vẫn như thường lệ, một mạch ngay lên ghế chủ vị.
“Lý thượng thư, đến, ông cũng chẳng mời một chén .”
Lý Sào mặt âm trầm, định mở miệng thì Tần Kim Chi tiếp:
“Cái miệng kén lắm, Lý thượng thư mà lấy tầm thường tiếp đãi , sẽ trở mặt ngay đấy.”
Lý Sào hít sâu một :
“Đến thư phòng , lấy mới năm nay.”
Đợi mang lên, Tần Kim Chi nhấp một ngụm.
“Không tệ.”
Dáng vẻ của nàng như thể thật sự chỉ đến để uống .
Lý Sào phân phó hạ nhân:
“Tất cả lui , lệnh của , bất kỳ ai cũng đến gần nơi .”
Khi trong phòng chỉ còn hai , Lý Sào Tần Kim Chi nhàn nhã đó, lạnh giọng hỏi:
“Lời quận chúa nãy là ý gì?”
Tần Kim Chi vắt chân chữ ngũ:
“Lý thượng thư hiểu ?
Tư trạch, cô nương cưới mang thai, một trận đại hỏa.
Lý thượng thư, cần rõ hơn ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tran-bac-vuong-phu-co-mot-quan-chua-dien/chuong-175-ban-chuyen-lam-an.html.]
Mắt Lý Sào híp :
“Làm quận chúa ?”
Tần Kim Chi vẻ ngây thơ:
“Chẳng qua là tiểu công tử nhà ông c.h.ế.t quá kỳ lạ, nhịn nên cho tra một chút.
Kết quả tra liền phát hiện, Lý gia các quả là… thật đặc sắc!”
Lý Sào bước lên một bước:
“Ngươi những gì?”
Tần Kim Chi bật lớn:
“Lý thượng thư đây là chột ?
Vậy mà hoảng hốt đến mức xưng hô cũng chẳng cần nữa?”
Quả nhiên, ông trực tiếp gọi “ngươi” với nàng.
Tần Kim Chi dùng ngón trỏ khẽ chạm cằm:
“Ông chuyện nhi nữ của ngoại thất mang long chủng, chuyện tiểu công tử thích nam sắc?”
Sắc mặt Lý Sào càng thêm u ám, trong mắt tràn ngập sát ý.
“Xem quận chúa đều cả . Vậy thì Lý mỗ thể để quận chúa sống nữa.”
Bất kể là việc kết đảng với hoàng tử, chuyện nhi tử thích nam nhân, nếu truyền ngoài, con đường quan của ông đều chấm dứt.
Nụ mặt Tần Kim Chi càng rạng rỡ:
“Ông g.i.ế.c ?”
Vẻ mặt Lý Sào dần trở nên hung ác:
“Ta quận chúa ngang nhiên để xe ngựa dừng Lý phủ là để phòng bất trắc.
Quận chúa thật quá ngây thơ, ở Hình bộ bao năm, giả một hiện trường án mạng khó gì?
Quận chúa, trách thì trách ngươi quá tùy tiện thôi!”
Nói , ông vung tay hóa trảo chụp mạnh về phía cổ nàng.
Chỉ cách cổ nàng ba tấc, tay Lý Sào bất ngờ Tần Kim Chi chặn .
Nàng tung một cước đá chân ông .
Trong khoảnh khắc Lý Sào quỳ xuống, cái chân đang vắt ngang của nàng bất ngờ đá thẳng đầu ông .
Trong cơn choáng váng, sự đau đớn khiến ông tỉnh .
Cánh tay Lý Sào nàng bẻ gãy.
Tần Kim Chi đầy vẻ hiếu kỳ:
“Ta từng che giấu võ công của , hiểu vì cả Kinh thành ai cũng cho rằng chỉ múa may hoa quyền?
Chỉ dựa ông mà cũng đòi g.i.ế.c ?”
Nàng vứt cánh tay ông sang một bên.
Lý Sào ôm chặt cổ tay, đau đớn vô cùng.
Thảo nào! Thảo nào nàng dám một tiến Lý phủ!
Võ công của nàng cao cường đến thế!
Tần Kim Chi nghiêng , nâng tay chống đầu, mỉm Lý Sào:
“Còn một việc ông đoán sai . Xe ngựa của Trấn Bắc Vương phủ dừng cửa Lý phủ để phòng bất trắc.”
Khóe môi nàng nhếch lên, đầy ác ý:
“Là để cho Minh vương thấy. Ta cùng Minh vương đấu trí, giờ bước Lý phủ, ông đoán xem, Minh vương sẽ nghĩ gì?”
Sắc mặt Lý Sào tái nhợt.
Không vì ông sợ Minh vương, mà vì chuyện Trịnh gia kéo xuống , do một tay Tần Kim Chi giật dây.
Vậy mà ông chẳng gì.
Lý gia vốn tai mắt khắp triều đình.
Dù ông mơ hồ cảm thấy Tần Kim Chi kẻ ăn chơi vô dụng, dù nữa, kẻ ăn chơi nào chỉ trong thời gian ngắn dựng nên cả một ty mới trong triều đình?
Thế nhưng, nếu hôm nay tận tai nàng , ông tuyệt đối dám liên hệ cục diện của Trịnh gia với Tần Kim Chi.
Tần Kim Chi nhướng mày:
“Lý thượng thư, giờ thì chúng thể bàn ?”
Lý Sào gắng gượng lên, đối diện với nàng:
“Quận chúa bàn chuyện gì?”
Tần Kim Chi nâng chén :
“Bàn về đại công tử nhà ông, Lý Tiêu.”
Lý Sào nhíu mày, im lặng .
Tần Kim Chi mỉm :
“Lý Tiêu là hy vọng duy nhất còn của Lý gia.
Phu nhân của ông thủ đoạn lợi hại, nhưng mấy phòng thất đều chẳng sinh nở gì, chỉ bà là hạ sinh hai nhi tử.
Kết quả, tiểu công tử thích nam nhân, nay còn hại c.h.ế.t.
Nếu Lý Tiêu xảy chuyện, phu nhân nhà ông tuổi tác cũng còn trẻ, e là chẳng kịp sinh thêm nữa .”
Lý Sào trừng mắt nàng:
“Rốt cuộc quận chúa gì?”
Tần Kim Chi phất tay:
“Đừng căng thẳng, hứng thú với cái mạng của Lý Tiêu.
con , chút hứng thú.”
Lý Sào càng thể thấu Tần Kim Chi.
Rõ ràng chỉ là một thiếu nữ đang độ hoa niên.
Thế nhưng mặt nàng, ông chỉ thấy sống lưng lạnh toát.