TRẤN BẮC VƯƠNG PHỦ CÓ MỘT QUẬN CHÚA ĐIÊN - Chương 174: Hắc Ăn Hắc
Cập nhật lúc: 2025-10-21 10:13:42
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Kim Chi và Thôi Oánh trực tiếp trở về Thiên Điểu ty.
Thôi Oánh thể tin nổi:
“Bao nhiêu như thế, mà Tiêu Chân xem thường nhân tính đến mức !”
Chẳng trách, ngay chân thiên tử mà Tiêu Chân còn thể nuôi dưỡng thảo khấu, mà một ai phát giác.
Quả nhiên, đám hoàng tử đều xem mạng như cỏ rác.
Vì giấu binh, tiếc mà g.i.ế.c cả một sơn trại.
Tần Kim Chi về Thiên Điểu ty, liền thẳng đến phòng của Hồ A Man và Hồ A Giao.
“Thương thế thế nào ?”
Hồ A Man và Hồ A Giao lập tức giơ tay lên khoe bắp thịt:
“Thấy , đây mới gọi là cường tráng!”
Tần Kim Chi mỉm , đó xuống một bên:
“Bảo của Bạch Tước am chuẩn xuống núi .”
Hai sững sờ, Hồ A Giao liền hỏi:
“Người núi quá nhiều, Thiên Điểu ty chứa nổi, quá sớm ?”
Tần Kim Chi giơ ngón tay trỏ lên, lắc lắc:
“Hôm nay tìm một nơi .
khi xuống núi, của chúng còn chút việc trừ bạo an lương .”
Hồ A Man ngẩn :
“Cướp bóc thì giỏi hơn.”
Tần Kim Chi bật :
“Đổi cách thôi, hắc ăn hắc.”
Hồ A Man giơ ngón cái:
“Cái đó càng giỏi!”
Tần Kim Chi :
“Cách Kinh thành một trăm dặm một sơn trại, trong trại đều là thảo khấu giả dạng.
Ta xem qua, nơi thể chứa năm nghìn .
Cho năm nghìn xuống núi, còn tiếp tục ở Bạch Tước am viện trợ.”
Hồ A Giao nghĩ một lúc:
“Vậy chúng chỉ cần đ.á.n.h hạ trại là đủ, là…?”
Ánh mắt Tần Kim Chi chợt lạnh :
“Đồ sát cả núi.”
Tiêu Chân dám ngang nhiên phơi bày việc nuôi dưỡng thảo khấu mặt nàng, chẳng qua là vì Triệu gia chỗ dựa.
Có tiền mà quyền, lúc nào cũng là mối nguy hiểm lớn.
Giờ phút , chắc chắn Tiêu Chân còn đang hớn hở vì tìm một khối mỡ béo.
Tần Kim Chi xác định một việc:
Tiêu Chân gấp gáp vơ vét nhiều bạc như , chính là để nuôi quân riêng trong trại.
Nếu thật sự theo lệnh Tiêu Uẩn, chẳng lo lắng chuyện bạc .
Xem , Tiêu Chân hẳn một lòng theo Tiêu Uẩn.
Vẫn là câu :
Hoàng tử tranh ngôi, thiên kinh địa nghĩa, hoàng tử nào lên ngôi vị đó?
Có điều, đúng là thể xem thường Tiêu Chân, đủ ác độc, gan cũng lớn.
Dựa quyền thế của Tiêu Uẩn mà bồi dưỡng thế lực riêng.
Nếu nàng đang gấp rút lấy mạng Tiêu Uẩn, Tần Kim Chi còn xem thử đôi đồng minh sẽ tàn sát lẫn thế nào.
Chỉ là, nàng cũng tìm cách để Tiêu Uẩn cùng Trịnh gia vĩnh viễn còn cơ hội trở .
Ngày hôm , khi Tần Kim Chi tiến cung, nàng thấy cổng lớn, của Thiên Điểu ty đang nghiêm ngặt tra xét các đại thần cung.
Đỗ Trọng tức giận đến đỏ mặt tía tai.
mặc cho ông phát hỏa thế nào, Thiên Điểu Vệ vẫn lạnh lùng đáp:
“Không kiểm tra thì cung.”
Tần Kim Chi bước đến bên cạnh Đỗ Trọng:
“Đỗ thượng thư, ngài phối hợp kiểm tra?
Chẳng lẽ giấu ám khí? Hay là sợ Thiên Điểu Vệ của đắn với ngài?”
Lúc , phía truyền đến một giọng khiến huyết khí của Đỗ Trọng lập tức vọt lên:
“Ngày ngày chẳng bày trò gì, nhiều chuyện thất đức quá nên sinh nổi tôn tử, rảnh rỗi tự đóng giả tôn tử ?”
Các đại thần xung quanh xong, nín đến run , vội vã phối hợp kiểm tra, chỉ mong nhanh chóng rời .
Thần tiên đ.á.n.h , tiểu quỷ gặp nạn, ai câu tiếp theo trong miệng lão Ngụy sẽ b.ắ.n thứ gì?
Nếu để Đỗ thượng thư thấy họ , chẳng sẽ báo thù ?
Tần Kim Chi chẳng e dè, ha hả.
Nàng với Ngụy Sát:
“Đi thôi, Ngụy lão, đưa ông hưởng chút đặc quyền.”
Nói , hai sải bước cổng cung.
Thiên Điểu Vệ trực tiếp cho họn qua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tran-bac-vuong-phu-co-mot-quan-chua-dien/chuong-174-hac-an-hac.html.]
Đỗ Trọng lập tức quát:
“Sao hai bọn họ cần kiểm tra?”
Thiên Điểu Vệ đáp đương nhiên:
“Tần thống lĩnh là thống lĩnh của chúng , nếu ngài là thống lĩnh, chúng cũng kiểm tra ngài.
Xin Đỗ thượng thư phối hợp!”
Vừa , Tần Kim Chi đưa tấu chương trong n.g.ự.c cho Ngụy Sát:
“Hôm nay, phiền Ngụy lão thi triển uy phong năm xưa khi theo hoàng tổ phụ biện luận quần hùng.”
Ngụy Sát nhướng mày, mở tấu chương .
Bên trong ghi chép đầy đủ những việc mà Trịnh gia suốt những năm qua, nhân chứng vật chứng rõ ràng.
Tất cả gộp , còn liên quan đến Trịnh gia và Trịnh Đức phi... ai mà tin nổi?
Ngụy Sát vuốt râu:
“Ngươi đây là định ép Minh vương con đường tuyệt lộ.”
Tần Kim Chi chắp tay lưng:
“Không ép .
Nếu gấp gáp, tìm sơ hở của ?”
Ngụy Sát hừ một cái, khóe môi nhếch lên:
“Trong Ngự sử đài của Minh vương.
Hôm nay tấu sớ đàn hặc ngươi chắc cũng ít .”
Tần Kim Chi nhướng mày:
“Làm ngài ?”
Ngụy Sát tỏ vẻ kiêu ngạo:
“Lão phu danh tiếng lừng lẫy chốn quan trường bao năm, trong giới ngôn quan* cũng uy vọng.
Ai mà chẳng vài ngưỡng mộ chứ?”
Trong Ngự sử đài, nhiều ngự sử đều thế lực lưng, nhưng một khi ngôn quan, tự nhiên cũng mong góp chút sức cho xã tắc.
Mà Ngụy lão chính là truyền kỳ trong giới ngôn quan Tấn quốc.
Những ngự sử thật lòng ngôn quan , đều hướng về ông.
Qua nhiều, tin tức tự nhiên cũng thông suốt.
Tần Kim Chi thành tiếng:
“Câu ‘già mà c.h.ế.t ắc thành giặc’, quả nhiên ông chẳng sai.”
Ngụy Sát tức giận, giơ tay vả khí một cái.
Tần Kim Chi nhảy lên phía :
“Lão giặc , vẫn nên luyện chân thêm thì hơn.”
Ngụy Sát nàng đầu khiêu khích, khí thế bừng sáng, rực rỡ vô cùng.
Lão thừa nhận tuổi tác của bản cũng , hậu sinh khả úy, nhân tài mới bước lên điện đường .
giờ vẫn lúc lão giặc thoái lui.
Ngụy Sát cất tấu chương tay áo, xắn ống tay áo, còn xoay xoay vai.
Nhiều đại thần phía thấy dáng vẻ , còn điện bắt đầu hoảng hốt.
Vị Diêm Vương gia nhắm ai đây?
Tần Kim Chi trong điện, liếc hoàng đế.
Mí mắt của hoàng đế giật giật, con nhóc c.h.ế.t tiệt thèm báo cho ông.
Không hôm nay sẽ gây tai họa gì nữa đây.
Chưa đợi Hồng công công mở miệng, Ngụy Sát bước lên:
“Thần, bản tấu xin dâng!”
Các đại thần phía lập tức lùi một bước.
Ngụy Sát chẳng cần thánh chỉ, liền rút từ tay áo một cuốn “sổ sinh tử”.
Miệng lão mở , Tần Kim Chi lập tức liếc hoàng đế một cái.
Không báo , là sợ thiên vị thôi.
Minh vương phong vương, ở hàng đầu tiên trong đám quần thần.
vị trí biến thành chiếc lồng giam cho Ngụy Sát công kích ở cách gần.
Dùng ấu đồng giao dịch quyền sắc để lôi kéo quan viên.
Tham ô quốc khố.
Chiếm đất của dân, khiến bách tính lưu lạc tử vong.
Hối lộ trong việc tuyển chọn hoàng thương.
Từng việc, từng việc, cái nào dính líu đến Trịnh thị nhất tộc.
Ngụy Sát bước lên một bước:
“Minh vương, những việc ngươi ?”
Minh vương vội vàng tiến lên, mặt mày hoảng hốt:
“Phụ hoàng, rõ tính tình của nhi thần nhất.
Nhi thần những chuyện .”
Sắc mặt hoàng đế đen như mực:
“Nếu ngươi , Trịnh thị nhất tộc những việc , rốt cuộc là mục đích gì?
Muốn củng cố thế lực, là đổi cả triều đại?”
*Ngôn quan: Là quan chức chuyên giám sát, phê bình triều đình, nêu ý kiến thẳng thắn về chính sách và vua.