TRẤN BẮC VƯƠNG PHỦ CÓ MỘT QUẬN CHÚA ĐIÊN - Chương 166: Mở Nữ Học
Cập nhật lúc: 2025-10-17 12:26:58
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Kim Chi trở về vương phủ, Vân Sam bước lên bẩm báo:
“Quận chúa, Minh vương phi đến.”
Lãng Minh Nguyệt vẫn vận một áo vải gai đơn sơ, phía còn dẫn theo một bóng cao lớn.
Người thấy Tần Kim Chi liền tiến lên hành lễ:
“Lãng Thanh Phong bái kiến quận chúa!”
Lãng Minh Nguyệt giới thiệu:
“Quận chúa, đây là ca ca của .”
Tần Kim Chi hai bọn họ, khóe môi khẽ cong.
Xem Lãng Minh Nguyệt thuyết phục Lãng gia.
Lãng Thanh Phong trầm :
“Lãng gia nguyện quân cờ của quận chúa!”
Tần Kim Chi cất tiếng:
“Dù là vì mà chịu c.h.ế.t ?”
Sắc mặt của Lãng Thanh Phong vẫn đổi:
“Dù c.h.ế.t vì quận chúa, cũng oán hận.”
Tần Kim Chi bật :
“Huynh các ngươi thật thú vị.
Nếu , hẳn ngươi cũng đường quan lộ thuận lợi của ngươi, là do Tiêu Uẩn ngầm cản trở.”
Trong ánh mắt của Lãng Thanh Phong cuối cùng cũng gợn lên một ngọn sóng.
Gia thế của vốn hiển hách, nhờ tài học xuất chúng mà thi đỗ Hàn Lâm viện, giữ chức học sĩ.
quyền lực đều tập trung trong tay thừa tướng, Hàn Lâm viện từ lâu còn trọng dụng.
Lãng Thanh Phong từng cơ hội điều sang Trung Thư tỉnh, nhưng mãi vẫn chẳng thành.
Sau nhiều dò hỏi, mới tất cả đều là do Minh vương phía ngăn cản.
Trước vẫn nghĩ tính tình Minh vương đạm bạc, ưa kết đảng, nếu Lãng gia nắm giữ chức vụ cao khiến quyền thế vượt trội, sẽ khác điều .
Không ngờ, Minh vương dã tâm lang sói, bày mưu tính kế phía .
Muội bức ép đến bước .
Minh vương khinh thường Lãng gia yếu thế, dám nhục nhã như thế.
Nếu Lãng Thanh Phong báo mối thù , còn đáng mặt nam nhi?
Tần Kim Chi mời hai xuống.
Vân Tước dâng .
“Quyền hạn của thừa tướng quá lớn, nhưng cứ yên tâm, chẳng bao lâu nữa sẽ phân tán giao về Hàn Lâm viện.
Ta chọn phụ các ngươi Lễ bộ Thị lang chỉ vì thưởng thức học vấn của ông, mà còn là vì ông lăn lộn quan trường lâu, kinh nghiệm đầy .
Còn ngươi, kinh nghiệm vẫn còn nông, thích hợp đảm đương chức vụ ở Lễ bộ.”
Nghe lời , Lãng Thanh Phong nhận Tần Kim Chi bằng ánh mắt khác hẳn.
Những điều từ về nàng, cùng đang mắt, quả thực khác biệt.
Người như thế, nếu là nam nhi, tất sẽ nên đại nghiệp.
Giờ đây, gặp nàng bằng xương bằng thịt, Lãng Thanh Phong mới thấy bản quá nông cạn.
Loại , dẫu là nữ tử, vẫn thể khơi dậy lên sóng gió triều đình.
Hắn cung kính:
“Thanh Phong rõ.”
Tần Kim Chi hài lòng với sự thức thời và trầm của hai Lãng gia.
“Hiện giờ ngươi chỉ cần bổn phận của , đợi lệnh của là .”
Lãng Thanh Phong gật đầu nhận mệnh.
Lãng Minh Nguyệt chợt :
“Hôm qua tình cờ , mưu sĩ của Minh vương chuẩn đến Thiên Điểu ty cướp ngục.
Nghe bên trong vô cùng trọng yếu với , nếu thất bại, sẽ lập tức về phong địa.”
Tần Kim Chi mỉa mai:
“Quả thật chuẩn đường lui nhanh nhẹn.”
Những ngày gần đây, Thiên Điểu ty ngày nào cũng thích khách đến cướp ngục.
Dù nữa, nếu sổ sách của Trịnh Văn Bá dâng lên, Minh vương sẽ thể lật .
Hắn vẫn tưởng mục đích của Tần Kim Chi chỉ là dâng tội chứng cho hoàng đế.
thế thì đủ.
Nàng Minh vương cùng Trịnh gia triệt để biến mất khỏi triều đình.
Một cuốn sổ sách thể đủ?
Tần Kim Chi hỏi Lãng Minh Nguyệt:
“Nếu Minh vương sụp đổ, ngươi gì?”
Lãng Minh Nguyệt ngẩn :
“Ta còn thể lựa chọn ?”
Tần Kim Chi khẽ :
“Con , chỉ cần trong lòng còn mong , thì sẽ tính là sống uổng.
Dù chỉ còn vài năm tuổi thọ, với tài học của ngươi, chẳng lẽ một con đường thuộc về chính ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tran-bac-vuong-phu-co-mot-quan-chua-dien/chuong-166-mo-nu-hoc.html.]
Hốc mắt Lãng Minh Nguyệt bỗng nóng lên.
Điều nàng từng khao khát khi còn là thiếu nữ, nếu lúc c.h.ế.t thể thành, quả thật cũng chẳng uổng một đời.
“Quận chúa, mở nữ học.”
Tần Kim Chi ngẩng lên nàng, trong mắt ánh lên ý :
“Chỉ cần ngươi , sẽ giúp.”
Nàng từng thơ văn Lãng Minh Nguyệt thuở còn nơi khuê phòng.
Việc mở nữ học, nàng cũng nghĩ đến từ lâu.
Bên trong lồng n.g.ự.c của Lãng Minh Nguyệt như ngọn lửa cháy âm ỉ.
“Thời thế , nam nhân luôn ‘nữ tử vô tài mới là đức’.
kỳ thực nguyên văn là ‘nữ tử vô tài biện thị đức’, nghĩa là dẫu tài học, nếu phân biệt đúng sai, cũng là một loại đức hạnh.
Thế nhưng câu trở thành gông xiềng lớn nhất trói buộc nữ tử.
Ta mở nữ học, cho dù chỉ để các cô nương học nhận chữ, hiểu đạo lý, thậm chí chỉ cần tên .
Ta hy vọng nữ tử khắp thiên hạ đều thể chính kiến của riêng , mù quáng theo khác.
Họ cũng xứng đáng tư tưởng riêng.”
Lãng Thanh Phong , thấy bóng dáng hào sảng, nhiệt huyết của thiếu nữ năm xưa một nữa trở về.
Bất giác, hốc mắt cũng đỏ lên.
Tần Kim Chi mỉm :
“Vậy thì, mặt cho nữ tử thiên hạ, xin đa tạ Lãng .”
Không là thê tử của ai đó, cũng là nhi nữ của ai đó.
Mà là Lãng Minh Nguyệt, là Lãng của nữ học tương lai.
Trong khoảnh khắc , Lãng Thanh Phong hiểu vì kính trọng một quận chúa đời gọi là kẻ ăn chơi đến .
Người như thế, khiến cam tâm tình nguyện theo.
Sau khi tiễn Lãng gia, Vân Ca đến báo:
Trong đám thích khách kẻ chịu mở miệng.
Tần Kim Chi hề bất ngờ.
Nàng cố tình để tên trông cứng rắn nhất chịu đựng hình thủy giọt mặt bọn chúng.
Nhìn phòng tuyến tâm lý của vỡ vụn từng chút một, tất cả những kẻ khác đều sẽ ảnh hưởng.
Con , vì nên mới sợ hãi.
Nếu sẽ c.h.ế.t trong cực hình tàn khốc thế , e rằng chẳng mấy kẻ chịu nổi.
Tần Kim Chi nhà lao.
Nàng bước một chân qua cửa, tên thích khách gấp gáp hô lên:
“Ta ! Ta ngươi công dụng của lệnh bài ! Có thật là ngươi sẽ thả ?”
Tần Kim Chi nhướng mày:
“Chỉ cần ngươi điều giá trị nhất, nay luôn lời giữ lời.”
Tên lập tức đáp:
“Đây là lệnh bài điều binh của bên !”
Tần Kim Chi khẽ :
“Các ngươi nhận lệnh ám sát , mà phận chủ tử là ai ?”
“Chúng chỉ lệnh từ thượng cấp trực tiếp, hạng tay chân nhỏ bé như bọn , thể phận của chủ tử!”
Tần Kim Chi mỉm suy tư.
Quả thật, Minh vương cẩn thận, ngay cả thủ hạ cũng phận thật của .
“Vậy các ngươi thường luyện tập và ẩn náu ở ?”
“Ở núi Đại Lương bên ngoài thành!”
Núi Đại Lương là ngọn núi hoang, mọc đầy độc dược, chẳng thường dân nào dám đến gần.
Quả là nơi ẩn náu thích hợp.
“Các ngươi bao nhiêu ?”
“Ta chỉ trong núi bốn doanh trại:
Thiên, Địa, Huyền, Hoàng.”
Một doanh năm trăm , tức là Tiêu Uẩn nuôi dưỡng đến hai ngàn tinh binh.
“Lần điều động cả một doanh để ám sát ?”
Tên thích khách gật đầu lia lịa.
Khó trách nhân đông như .
Xem Tiêu Uẩn thật sự xem trọng nàng, xuất động hẳn một doanh chỉ để g.i.ế.c nàng.
Rõ ràng là, nhất định nàng c.h.ế.t.
lúc Tần Kim Chi xoay định rời , tên chịu hình thủy giọt bỗng sụp đổ gào lên:
“Ta phận kẻ hạ lệnh! Chỉ cần ngươi thả , sẽ !”
Tần Kim Chi hứng thú dừng bước, đến bên .
“Ồ? Bao nhiêu ở đây đều , vì chỉ ngươi rõ?”