TRẤN BẮC VƯƠNG PHỦ CÓ MỘT QUẬN CHÚA ĐIÊN - Chương 160: Vây quét

Cập nhật lúc: 2025-10-08 08:45:02
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi A Giao bước Vệ phủ, nàng liền cảm thấy điều gì đó .

Trong Vệ phủ mấy tên tiểu tư, chỉ thôi cũng từng luyện võ.

Ánh mắt đầy phấn khích của Vệ Tuyết Kỳ càng khiến nàng cảm thấy thêm vài phần kỳ lạ.

 

Nay, hai tỷ nàng khác xưa, các nàng đang việc trướng Tần Kim Chi.

phận Tần Kim Chi đặc biệt, kẻ nàng c.h.ế.t thực sự là quá nhiều.

Nếu kẻ mượn tỷ nàng để cái cớ, đẩy Tần Kim Chi chỗ hiểm, cũng chẳng thể.

 

A Giao thừa lúc ai chú ý liền nhét tay A Man một viên tỵ độc .

Hai liếc mắt , bình thản nuốt d.ư.ợ.c xuống.

Nếu là chuyênh c.h.é.m g.i.ế.c, các nàng sợ, chỉ sợ vạn nhất kẻ hạ độc...

 

Vệ Tuyết Kỳ vốn là  tâm tư đơn thuần, chắc sẽ hại bọn họ.

cữu cữu của nàng thì chắc .

Tình thế Kinh thành phức tạp, hai vẫn nên cẩn trọng thì hơn.

 

Rượu miệng, hai lập tức nhận trong đó hạ mê hãn dược.

Hơn nữa, d.ư.ợ.c lượng còn nhẹ. Hai liền thuận thế ngã xuống.

Nào ngờ, lúc giả vờ hôn mê cả hai bọn bắt tỷ họ chính là để dụ Tần Kim Chi khỏi thành, mai phục ở ngoài thành mà vây sát.

 

Hai bật dậy toan xông ngoài.

Chỉ tiếc, địch quá đông, cả hai lập tức vây khốn.

 

Mục tiêu của thích khách hết sức rõ ràng, chính là Tần Kim Chi.

Chiêu chiêu đều là đòn trí mạng.

Long Vũ vệ thấy , lập tức vây kín bảo hộ quanh Tần Kim Chi.

 

A Giao cùng A Man cuối cùng cũng c.h.é.m g.i.ế.c con đường xông đến bên cạnh nàng.

 

“Các ngươi chứ?”

 

Hai thở hồng hộc, lắc lắc bả vai:

“Chỉ là vết thương nhẹ.”

 

Khóe môi Tần Kim Chi khẽ cong, đám thích khách càng lúc càng đông.

“Xem hôm nay quả thật liều mạng .”

 

Trong một ngày mà ám sát đến hai , cho thấy Tiêu Uẩn nóng ruột, đợi nữa.

Thích khách chỉ là cao thủ, mà còn càng lúc càng nhiều.

 

“Long Tam!”

 

Tần Kim Chi chợt đầu, chỉ thấy Long Tam trúng mấy kiếm, miệng ộc máu, vẫn cố gào về phía nàng:

“Quận chúa cẩn thận!”

 

Nàng xoay , một kiếm đ.â.m thẳng tim thích khách, lúc , Long Tam mới chịu nhắm mắt ngã xuống đất.

 

Khi gần kiệt sức, Vân Cẩm cuối cùng cũng mang theo Thiên Điểu vệ đến.

Thế nhưng, đám thích khách như g.i.ế.c mãi hết, từng đợt từng đợt xông lên.

 

Tần Kim Chi xé một mảnh y sam, buộc chặt thanh kiếm tay.

“Tất cả lệnh, đều sống sót.”

 

Tận chiến hỗn loạn thành một đoàn.

Một tên thích khách nắm  sơ hở, một kiếm đ.â.m thẳng Tần Kim Chi.

Vân Tước kịp mở miệng, liền phi chắn mặt nàng.

Kiếm cắm sâu vai Vân Tước.

 

“Vân Tước!”

 

Vân Tước một kiếm c.h.é.m gãy cổ họng thích khách, tung cước đá văng .

Nàng thở dốc, đầu định với Tần Kim Chi.

Bỗng nhiên hai mắt mở lớn.

 

Tần Kim Chi ngoảnh , chỉ thấy Vân Cẩm chắn phía , lưỡi kiếm xuyên qua eo nàng.

Nàng phi đ.â.m c.h.ế.t thích khách, đó xoay đỡ lấy Vân Cẩm.

 

Vân Cẩm ôm vết thương, miệng tuôn m.á.u ngừng.

“Quận chúa… chạy, mau chạy!”

 

Nàng ho sặc, m.á.u b.ắ.n đầy mặt Tần Kim Chi.

 

“...Tần Kim Chi! Tần Kim Chi! Ta mang đến cứu ngươi !”

 

Lưu Y Y cưỡi tuấn mã, lưng là Triệu Vô Cực.

Bổ khoái Đại Lý tự lập tức vây chặt đám thích khách.

 

“...Tần Kim Chi! Ngươi ở ! Ta đến cứu ngươi !”

 

Thôi Oánh cũng cưỡi ngựa xông đến, lưng là ám vệ của Thôi phủ.

Tất cả liên thủ, thích khách tức thì diệt quá nửa.

 

Một tiếng huýt gió vang lên, bộ đám thích khách còn tung rút lui.

 

Sắc mặt Lưu Y Y tái nhợt, nhảy xuống ngựa, lảo đảo lao đến mặt Tần Kim Chi.

“Ngươi chứ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tran-bac-vuong-phu-co-mot-quan-chua-dien/chuong-160-vay-quet.html.]

 

Ánh mắt Tần Kim Chi trở nên trống rỗng:

“Lưu Y Y, cứu nàng, cầu ngươi.”

 

Vân Cẩm nhắm mắt, Tần Kim Chi vẫn gắt gao đè chặt vết thương của nàng.

Lưu Y Y vội vàng bắt mạch kiểm tra.

 

“Tần Kim Chi, , còn sống, chỉ là mất m.á.u quá nhiều nên hôn mê thôi!”

Nàng lấy một bình sứ, nhét d.ư.ợ.c miệng Vân Cẩm, rút kim châm đ.â.m bụng nàng.

 

Thôi Oánh cũng chạy đến, quanh Tần Kim Chi:

“Ngươi thương chứ?”

 

Tần Kim Chi lắc đầu, sang Long Nhất:

“Đưa t.h.i t.h.ể Long Tam về phủ.”

 

“Rõ.”

 

Nàng bảo tìm xe ngựa, thương thế Vân Cẩm thể chịu xóc nảy.

 

Trên xe ngựa, Tần Kim Chi hai  đột nhiên xuất hiện .

“Sao các ngươi đến?”

 

Thôi Oánh lập tức đáp:

“Ta nhận tin ngươi ám sát liền tra xét, đó Vân Cẩm về Thiên Điểu Vệ báo với , theo ngươi thành, liền thấy bất .

Vậy nên đành cầu phụ , bảo  cho mượn ám vệ Thôi phủ, tiếp đó, theo dấu vết Vân Cẩm lưu mà đuổi đến.”

 

Lưu Y Y còn hồn:

“Ta đến Thiên Điểu ty tìm Bạch Quyên Quyên, Thôi Oánh thể ngươi đang gặp nguy, mà thủ hạ của nàng chẳng mấy đ.á.n.h , lo cho ngươi, liền đến Đại Lý tự tìm Triệu đại nhân.”

 

Sắc mặt của Tần Kim Chi nhợt nhạt:

“Hôm nay, may là các ngươi, bằng , chỉ sợ các ngươi thu xác cho .”

 

Lưu Y Y nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng:

“Xui xẻo! Đừng lời xui xẻo, gõ gõ gỗ !”

(gõ gỗ để trừ xui, tương ứng với phun nước miếng )

 

Thôi Oánh nàng, mở miệng.

Hôm nay, cho dù bọn họ đến, cũng chắc Tần Kim Chi sẽ c.h.ế.t, nhưng Vân Cẩm thì lẽ khó mạng.

 

“Người g.i.ế.c ngươi, là cùng một bọn với đám thích khách giữa phố ban ngày ?”

 

, là của Minh vương.”

 

Thôi Oánh giật phắt dậy, đầu đập mui xe, vội ôm đầu xuống.

“Minh vương? Minh vương g.i.ế.c ngươi? Tại ?”

 

Tần Kim Chi nàng:

“Chuyện của Trịnh Hồng Văn chủ mưu, bạc mà Hộ bộ tham ô cũng là lấy.

Ta mạng , tự nhiên cũng g.i.ế.c .”

 

Thôi Oánh khó mà tin nổi, bấy lâu nay, Minh vương luôn là kẻ ưa nhàn tản sơn thủy, nhiều ác sự đến như .

 

Nhà ngoại của Minh vương chính là Trịnh gia... 

Hắn vị trí !

Thì , vỏ bọc bao năm qua của chỉ là ngụy trang.

 

Chẳng trách, chẳng trách hôm nay phụ bảo nàng ở bên cạnh Tần Kim Chi là quá nguy hiểm.

 

Tần Kim Chi Thôi Oánh:

“Phụ ngươi cho ngươi mượn ám vệ, ông hiển nhiên gì.

Ông điều kiện gì?”

 

Thôi Oánh nhướng mày:

“Sao ngươi phụ gặp ngươi?”

 

Mấy ngày nay, Tần Kim Chi nhiều chuyện như .

Nếu Thôi thừa tướng vẫn rõ, chẳng ông uổng công kẻ đầu bách quan bao năm nay.

Nàng vốn cũng nên gặp vị Thôi thừa tướng .

 

“Ngươi sắp xếp .”

 

Lúc , Vân Cẩm đột nhiên ho khan, run rẩy rên thành tiếng:

“Á… đau quá… ôi chao…”

 

Lưu Y Y vội vàng xem xét, nhét thêm một viên t.h.u.ố.c miệng nàng.

Một lúc lâu, Vân Cẩm mới mở mắt:

“Ôi chao… tạ trời tạ đất, bổn cô nương c.h.ế.t!”

 

Trên mặt Tần Kim Chi rốt cuộc cũng hiện lên nụ :

“Ta xem ngươi còn dám lá chắn bằng thịt nữa .”

 

Vân Cẩm nàng:

“Quận chúa, Vân Ca nấu canh cho một tháng, đau quá, bồi bổ.”

 

Bên ngoài xe, giọng nghẹn ngào của Vân Ca truyền :

“Cho ngươi ba tháng cũng !”

Loading...