Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

TRẦM HƯƠNG TỰA CỐ NHÂN - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-04-18 07:44:39
Lượt xem: 1,215

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

10.

Không ngờ, hôm là Tạ Thính Trúc lớp giảng dạy. 

Tính , chỉ hơn chúng ba, bốn tuổi, nên ban đầu nhiều còn tỏ thờ ơ, mấy xem trọng. 

khi bắt đầu giảng bài, chỉ vài lời ngắn gọn khiến ngộ điều sâu sắc. 

Từ đó, ai nấy đều tôn kính.

📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Họa Âm Ký" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^

 

Ta càng cảm nhận điều đó rõ rệt. 

Năm thứ hai khi gả Tạ gia, triều đình bắt đầu cho phép nữ tử học, tham gia khoa cử, hào hứng, từng mặt dày hỏi một vài vấn đề.

Chàng cũng chỉ nhẹ nhàng giải thích mấy câu, khiến bừng tỉnh.

Ta từng âm thầm nghĩ, giá như là Phương Tư Huyền thì bao.

Chàng hẳn sẽ giấu giếm điều gì, đem hết những gì mà truyền

chỉ là một thứ nữ xuất giá, vợ thừa nhận.

 

Sau khi giảng xong, Tạ Thính Trúc nêu luận điểm, bảo chúng tự suy nghĩ, những điều lĩnh hội

Trước giờ phu tử giảng bài đều theo lối kinh thư cổ học, từng ai cho phép chúng bày tỏ quan điểm như thế. Ai nấy đều cúi đầu chép chăm chú. 

Lúc xong, từ bao giờ Tạ Thính Trúc bên cạnh. Chàng cúi bài , một lúc lâu, mắt chầm chậm trở về khuôn mặt :

“Tốt.”

Là đang khen . Các bạn khác cũng xem qua, nhận xét sơ lược.

 

Hôm , ai cũng thu lợi ích. 

tan học, vẫn nhiều hỏi thêm về học vấn. Đã hứa đổi đồ với , cũng tiện về , đành chờ.

 

Nha gọi mấy , bên ngoài trời nhá nhem, mây đen kéo đến như đổ mưa.

Cuối cùng chỉ còn .

 

Tạ Thính Trúc lời xin , bảo đem sách đến cho . Vừa nhận sách, liền mở xem, quả nhiên là bản chỉnh, còn tranh minh họa nữa. Thật là ngoài sức mong đợi.

 

Ngoài cuốn yêu cầu, còn đưa thêm một quyển truyện kỳ dị hiếm gặp. Ta đưa chiếc túi thêu thỏ cho :

“Đại nhân là cái ạ?”

 

Thực hỏi, cần nó để gì? 

nghĩ , hỏi để gì cơ chứ. 

Chàng đến Thanh Thủy chỉ là tạm thời, vài hôm nữa sẽ rời , từ nay, đôi chẳng còn dây dưa gì nữa. Hà tất đào sâu?

 

Người đối diện nhẹ vuốt ve hình thỏ, chút xuất thần.

Ta thì thầm:

“Sống động quá, dáng vẻ ngốc nghếch thật đáng yêu.”

Thì là vì đôi thỏ túi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tram-huong-tua-co-nhan/chuong-4.html.]

 

Phải , Phương Tư Huyền thích nhất là thỏ. 

Khi còn ở Phương gia, từng vì lấy lòng đích tỷ mà thêu vô hình thỏ. 

Thêu tay của lẽ chẳng sánh với ai, nhưng riêng về thỏ, chắc chẳng ai vượt .

 

Hai bên đều hài lòng, giao dịch thành công. 

Lúc sắp rời , bên ngoài bắt đầu mưa, nha vội lấy ô, Tạ Thính Trúc và thị vệ cũng chuẩn rời học viện.

 

Thấy hành lang, bỗng , đưa ô cho .

“Mưa chiều, trời sấm chớp rền vang, cô nương đây một , sợ ?”

“Đi thôi.”

 

Chàng cùng thị vệ che chung một chiếc ô,

Ta lặng lẽ theo

 

Chợt nhớ, khi gả Tạ gia, một đêm trời mưa to sấm lớn, tiếng động dữ dội khiến hoảng sợ. 

sợ, nương của c.h.ế.t đúng một đêm mưa giông như thế, c.h.ế.t vì khó sinh.

Từ đó, mỗi sấm chớp mưa to, trong tai cứ vang lên tiếng phụ nữ kêu gào, rên rỉ, cầu cứu, thê lương, đứt ruột đứt gan. 

Ta sợ đến run lẩy bẩy, trùm trong chăn, nhưng chăn vén lên, và gương mặt của Tạ Thính Trúc hiện .

 

Chàng hỏi: “Nàng bệnh ?”

 

Ta cắn môi lắc đầu, nhưng thể vẫn run dừng . Chàng khoác áo ngoài, bảo mời đại phu. Cuối cùng cũng chỉ là tâm bệnh, đại phu kê an thần thang.

 

Ánh nến lay lắt, tự tay đem thuốc sắc đến bên .

“Uống sẽ thấy dễ chịu hơn.

Sau nếu nhà, gặp trời mưa sấm chớp, cứ qua ngủ với mẫu .

Bà sẽ trách nàng .”

 

Ba năm thành , đó là ngày nhiều nhất với

Nói xong, xuống, ngủ như khi, vẫn là vị phu quân lạnh lùng như cũ. 

Cho nên, từng oán hận

Vì ngoại trừ việc yêu , chẳng gì sai cả.

 

Đến xe ngựa cổng phủ, trả ô cho Tạ Thính Trúc. Vừa bước lên xe, thì ho khẽ một tiếng, Thị vệ bên cạnh tỏ vô cùng lo lắng.

 

“Đại nhân, thể ngài, gió lạnh như cho sức khỏe.”

 

Ta rõ nữa, vì xe bắt đầu lăn bánh. Trong gió mưa mù mịt, bóng dáng dần mờ trong màn nước xám nhòa. Cuối cùng, khuất hẳn trong mắt .

Loading...