23.
Kỳ nghỉ hè tại Ngọc Chương Sơn kết thúc.
Khi trở về nhà, Trần Dã cũng mặt.
Chỉ trong một tháng gặp, hình cao lên một chút, và cũng còn gầy như .
Ta luôn lo lắng về vụ án của trai , mới xuống, liền hỏi đến thăm căn nhà đây của Trần Lộ .
Trần Lộ là kẻ trốn tội, c.h.ế.t ngoài đường.
Vì căn nhà mà thuê, khi lục soát, giải phóng.
Ta âm thầm gọi thuê căn nhà đó, và vật trong nhà đều hề động đến.
Trần Dã trong nhà, thấy vài đồ vật của trai, liền đỏ mắt.
Căn nhà trang trí đơn giản, khác gì những gì Triệu Hành Giản và .
Đã qua lâu như , cho dù chút dấu vết nào, cũng biến mất. Cảm giác tâm mà thể gì thật sự khó chịu, định an ủi vài câu thì thấy cầm lấy chiếc gậy và .
"Đây là?"
📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Họa Âm Ký" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^
Trần Dã lau nước mắt:
"Anh trai đau chân, đây là dùng gỗ đào cho ."
Chờ !
Một đau chân, trốn chạy mà mang theo gậy ?
Việc thể hiểu, mà quan phủ ?
nếu sự thông đồng giữa quan và thương gia, thì chuyện đều thể giải thích .
Giờ rõ chuyện .
Chuyện là do Đại Lý Tự trực tiếp xử lý, là phân cho Huyện Uyên của Vân Kinh? Có thể sai sót ở khâu nào trong quá trình điều tra.
Ta nhiều với Trần Dã, chỉ hỏi , với khả năng của , liệu thể giúp theo dõi tiệm thuốc Lưu Ký mà phát hiện .
Trần Dã mặc dù hiểu tại như , nhưng vẫn nhận lời ngay.
Ôi, nếu bây giờ chức quan, việc cũng sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Sau đó, mỗi ngày hoặc là đến Thái Học Viện học, hoặc là nghỉ ngơi ở nhà, cuộc sống cứ thế trôi qua bình lặng.
Chỉ là hiểu , Phương Tư Huyền Thái Học Viện, vẫn tiếp tục giữ chức vụ Giáo Thư.
Xem , gia đình Phương bỏ ít công sức.
Một thời gian trôi qua, đến Trung Thu, mẫu dẫn đến chùa thắp hương. Lễ hội trong chùa náo nhiệt, bà bên cạnh khiến tiện chơi đùa. Kéo Triệu Hành Giản , bảo bà một câu chạy .
Trong tay là một chùm kẹo hồ lô, tay nắm bánh quế, thật ngọt!
Triệu Hành Giản hỏi dạo gần đây xem qua những câu chuyện nào, liền chọn vài câu chuyện nhỏ kể cho .
Dưới gốc cây ước nguyện, những sợi chỉ đỏ rủ xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tram-huong-tua-co-nhan/chuong-16.html.]
Hắn phía , vén các dải băng đỏ , mở đường cho .
"Thử ước nguyện một ?"
Triệu Hành Giản đề nghị, dẫn đến chỗ tiểu sa di nhận lấy hai dải băng đỏ rực rỡ.
Trên những dải băng, rõ nguyện vọng và treo lên cây, cầu nguyện thần linh sẽ thấy .
Ta đơn giản chỉ hai chữ "An Lạc".
Khi Triệu Hành Giản giúp treo lên, cẩn thận, gió thổi sang một bên.
"Triệu Hành Giản, ngươi thật là vụng về!"
Lúc cần lời ngọt ngào nữa, trực tiếp mắng .
Ta đuổi theo nhặt thì một bàn tay trắng như tuyết nhanh hơn một bước, nhặt lấy dải băng đỏ.
Không ngờ là Tạ Thính Trúc.
Áo trắng như tuyết, khí chất cao quý. Khí thế lạnh lùng, xa cách, tách biệt hẳn với đám đông vui vẻ.
"Để treo giúp nhé?" Chàng hỏi.
Giọng tuy dịu dàng, nhưng cảm thấy một chút gì đó khác thường. Sau đó những gì , một cái thật sâu, dường như gì đó.
Triệu Hành Giản vội vàng chạy đến, giơ tay lấy dải băng.
"Đa tạ đại nhân, học trò tự là ." - Có vẻ bất lịch sự.
Tạ Thính Trúc để ý đến những điều nhỏ nhặt đó, cũng lấy một dải băng đỏ treo lên cây.
Trên đó, chỉ vẽ vài nét đơn giản hình con thỏ tai dài.
"Đại nhân cầu nguyện gì ?" Triệu Hành Giản tò mò.
Ta cũng tò mò, là con thỏ mà Phương Tư Huyền yêu thích ?
"Muốn cầu nhiều điều, nhưng chỉ hy vọng thần linh, để vợ quá cố của thấy vật .
Vì nàng giỏi thêu thỏ, nếu thấy vẽ , thể sẽ mộng giúp sửa ."
Tạ Thính Trúc như .
"Đại nhân và phu nhân quả thật ân ái."
Triệu Hành Giản nhất thời gì, chỉ đành câu lịch sự.
Ta ngây Tạ Thính Trúc, trong lòng trăm ngàn suy nghĩ.
Chàng, mộng ?
Vào mộng, thì sẽ gì đây?
Tạ Thính Trúc khẽ cong môi:
"Chết mới ân ái, chẳng là lừa gạt quỷ thần ..."