Có lẽ Lâm Kính Như cũng  từng thấy.
 
Nàng  mở to mắt đầy khó tin, cuối cùng bật  nức nở    bỏ chạy.
 
Tạ Dung Dữ vẫn ôm chặt lấy , giọng   dịu .
 
“Tiểu Đàm, đừng sợ.”
 
Ta  đầu  , khuôn mặt tuấn tú nghiêng nghiêng , thật khiến   rung động  bao…
 
9.
 
Sáng hôm , Tạ Dung Dữ thần thần bí bí    ngoài mua quà sinh thần cho ,  cho   theo.
 
Ta bèn lấy vài thước vải mềm mại, ở nhà may trung y cho .
 
Chàng  tay nghề khâu vá của  , mặc   thoải mái.
 
Vậy nên,  nhân tiện  thêm vài bộ mới cho .
 
Vừa may  vài mũi, đột nhiên bụng  cuộn lên dữ dội,  vội chạy sang một bên nôn thốc nôn tháo.
 
Tiểu Linh thấy  liền  gọi đại phu.
 
Đợi đại phu bắt mạch xong, khuôn mặt ông  rạng rỡ: 
 
“Chúc mừng phu nhân, phu nhân   hỉ !”
 
Có…  hỉ ?
 
Ta ngơ ngác đưa tay sờ bụng , trong  thật sự  đứa bé ư?
 
Ta    hề  , thậm chí đến giờ, vẫn chẳng cảm thấy  gì khác lạ.
 
Niềm vui dần dần trào lên trong lòng . 
 
Ta… sắp  mẫu  !
 
Tạ Dung Dữ sắp  phụ  !
 
Ta  dậy     trong phòng,  kìm  mong  báo tin vui  cho Tạ Dung Dữ ngay lập tức.
 
Tiểu Linh tiễn đại phu  ngoài, lát   , nhưng nét mặt  trở nên phức tạp.
 
“Tiểu Đàm… Lão phu nhân cho gọi ngươi.”
 
Như thể một gáo nước lạnh dội thẳng  đầu,  lập tức bình tĩnh .
 
Lão phu nhân tìm , tuyệt  thể là chuyện .
 
Huống hồ    đánh  với Tiểu Linh, chúng  coi như  đánh  quen, quan hệ giờ cũng  đến nỗi nào.
 
Gương mặt nàng  cũng  , xem   đoán  sắp  chuyện gì xảy .
 
Ta nghĩ một chút, hỏi: 
 
“Lão phu nhân  định xử c.h.ế.t  đấy chứ?”
 
Tiểu Linh trừng mắt  : 
 
“Không đến mức đó.”
 
Ta thở phào: 
 
“Vậy thì .”
 
…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tram-huong-noi-tay/8.html.]
 
Trong chính đường, Tạ lão phu nhân đang đợi .
 
Vừa thấy  bước , bà  liền ném  một tờ giấy.
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
Nhặt lên xem, hóa  là giấy bán  của .
 
Lão phu nhân  thẳng  vấn đề: 
 
“Mấy tháng nay ngươi   , mắt của Dung Dự sắp khỏi ,    cần ngươi nữa. Nó thông minh lanh lợi,  thể  kẻ xuất  thấp hèn như ngươi bên cạnh  hỏng danh tiếng. Trả  giấy bán  cho ngươi, cho thêm mười lượng bạc,  cút .”
 
Ma ma bên cạnh bưng  một cái khay,  đó là mấy thỏi bạc tròn trịa.
 
Ta ôm bạc và giấy bán , ngây .
 
Ta sớm   sẽ  ngày , chỉ  ngờ rằng   tay   là lão phu nhân, chứ   Tạ Dung Dữ chán ghét .
 
Lão phu nhân  : 
 
“Được ở bên cạnh Dung Dự lâu như , cũng là phúc phận của ngươi . Tiểu Đàm, hãy  rõ hiện thực. Dù Dung Dự  cưới Lâm tiểu thư từng  bỏ rơi, thì vẫn còn thể diện hơn cưới một kẻ như ngươi nhiều.”
 
“Giờ ngươi vẫn là  của Tạ gia, nếu  chịu , thì đừng trách   tay.”
 
Lão phu nhân xưa nay thủ đoạn sắt đá,  cũng  điều, nếu cứ bám trụ ,  khi mất cả mạng.
 
Ta đưa tay sờ bụng, ngẩng đầu hỏi: 
 
“Phu nhân, nô tỳ nên rời  lúc nào?”
 
“Ngay bây giờ.”
 
Ta  là  tự do,   mười lượng bạc, cộng thêm  bạc  tích góp  , tổng cộng cũng gần mười bốn lượng.
 
Đây là một khoản bạc lớn đấy!
 
Ta cúi  hành lễ: 
 
“Tạ ơn phu nhân.”
 
Quay về Nam Uyển thu dọn đồ đạc, Tiểu Linh cắn môi  .
 
Đến khi  đeo gói đồ chuẩn  rời , nàng mới lên tiếng: 
 
“Ngươi… thật sự định  ?”
 
Ta gật đầu: “Ừ.”
 
“Thế còn thiếu gia thì ?”
 
Ta thầm nghĩ, thật tiếc quá,  thể báo tin  sắp  phụ   nữa .
 
Cũng  thể gặp   cuối.
 
Với danh tiếng của , khi mắt  sáng , sẽ  vô  bà mối đến mai mối.
 
Chắc  lâu nữa,  sẽ quên  thôi.
 
Ta gượng , cay đắng: 
 
“Thiếu gia… sẽ  thôi.”
 
10
 
Vài ngày , Tạ Dung Dữ  tìm một thợ thủ công  trâm cài tóc.
 
Tiểu Đàm thích hoa mẫu đơn, mà nàng  chẳng  mấy món trang sức nào,  nghĩ đến ngày sinh thần của nàng sẽ tặng một bộ trang sức  hình hoa mẫu đơn.