Người đàn ông luồn một bên tay áo cho cô, đó đưa tay lưng, kéo áo khoác lên cao, đặt lên vai cô, xỏ nốt bên tay áo còn cho cô.
Mặc xong, còn ân cần giúp cô xắn tay áo khoác dài lên.
Chiếc áo khoác vest vẫn còn ấm khoác lên , một mùi hương gỗ mun nhàn nhạt phảng phất đến chóp mũi, cô ngẩn một chút, theo bản năng nắm chặt cổ tay áo.
“Cảm ơn Trầm.”
Cô gái mặc chiếc áo khoác rộng thùng thình của , dáng yểu điệu thướ tha che hơn nửa, nhưng càng thêm quyến rũ mê .
Lệ Trầm rũ mắt, cổ họng khẽ động thể kiềm chế.
Anh dời mắt , về phía sân thượng cách đó xa, đổi chủ đề: “Em đây chơi dương cầm?”
Ngu Song Song theo ánh mắt .
Thật cô nãy để ý , ở đó một cây dương cầm màu trắng.
Chỉ là cô vốn cho rằng, Lệ Trầm sẽ sắp xếp chơi nhạc nền nhẹ nhàng trong lúc họ ăn cơm.
tầng vẫn luôn chỉ hai họ.
“Cùng thử xem?”
Ngu Song Song nhướng mày: “Anh Trầm cũng chơi ?”
“Trước học một thời gian.”
“Vâng ạ.”
Ngu Song Song theo về phía , đó xuống cạnh chiếc ghế dài.
Ngón tay thon dài mạnh mẽ của Lệ Trầm đặt lên phím đàn , những nốt nhạc du dương theo đầu ngón tay nhảy múa phiêu đãng.
Ngu Song Song , là một khúc nhạc khá đơn giản.
Anh lo lắng cô ?
Khóe miệng Ngu Song Song khẽ cong lên , chợt cũng vươn tay, hòa bản nhạc.
Hai tuy từng song tấu bao giờ, nhưng lúc đột nhiên ăn ý như , một nam một nữ hai đôi tay đan xen phím đàn.
Lệ Trầm bỗng nhiên mở miệng: “ đặt cho em một chiếc Steinway , mấy ngày nữa chắc sẽ giao đến.”
Ngu Song Song mở to mắt , chút kinh ngạc.
Mình chỉ là thỉnh thoảng nhắc đến trong phòng livestream thôi mà, khỏi cũng quá chu đáo.
"Anh Trầm mua cho em cây dương cầm đắt tiền như ?" Ngu Song Song ngại ngùng lè lưỡi, “Trình độ của em bình thường lắm.”
“Không đắt. Mong chờ em chơi khi livestream.”
"Anh Trầm , thì em cố gắng luyện tập ." Ngu Song Song .
"Từ từ thôi, cần vội." Lệ Trầm khẽ giọng dịu dàng .
“Vâng ạ.”
Một lát , đàn ông : “Muộn , đưa em về.”
Ngu Song Song gật đầu.
Lên xe , bên trong xe quá yên tĩnh thoải mái , mí mắt cô bắt đầu trĩu xuống, nhanh chìm giấc ngủ.
Lệ Trầm cảm nhận vai đột nhiên nặng hơn, nghiêng mắt , một gương mặt xinh thanh tú đang ngủ say.
Người đàn ông khẽ một tiếng nhỏ, đ.á.n.h thức cô, chỉ là bảo tài xế giảm tốc độ xe một chút, để xe chạy êm hơn.
Không qua bao lâu, cơ thể Ngu Song Song khẽ run lên, đột nhiên mở mắt.
“Tỉnh ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-van-nhan-me-dai-lao-than-hon-dien-dao/chuong-102.html.]
Một giọng trầm thấp từ đỉnh đầu truyền xuống, mang theo vài phần lưu luyến khó tả.
Ngu Song Song ngơ ngác, đó cúi đầu , mới nhận đang dựa cánh tay đàn ông.
Cô vội vàng thẳng dậy: “Ngại quá, Trầm.”
“Không , đến .”
Xe dừng .
Phía chính là nơi cô ở.
Ngu Song Song tháo dây an , xuống xe.
Lệ Trầm đưa cô đến lầu, ánh mắt trong bóng đêm vẻ sâu thẳm dịu dàng: “Lên .”
Cô gật đầu, về phía vài bước, bỗng nhiên .
"Áo khoác, suýt nữa quên trả ." Ngu Song Song , cởi chiếc áo vest rộng thùng thình xuống, đưa cho .
Người đàn ông đưa tay nhận lấy.
“Vậy Trầm, tạm biệt nha.”
“Ừ, tạm biệt.”
Mãi đến khi bóng dáng nhỏ nhắn xinh của cô biến mất trong tầm mắt, Lệ Trầm mới , trở xe.
Ánh mắt dừng chiếc áo khoác cô mặc hơn nửa đêm, đàn ông theo bản năng cầm lấy, cúi đầu khẽ ngửi.
Một mùi hương thoang thoảng chui chóp mũi.
Hô hấp của gần như thể kiềm chế mà trở nên nóng rực.
Ngu Song Song cũng tối nay trằn trọc khó ngủ, cô về đến nhà đơn giản rửa mặt, trêu chọc cục bột đen đáng yêu xù lông một chút, đó liền lên giường.
Trước khi ngủ, theo thói quen gửi tin nhắn chúc ngủ ngon cho mấy "đại gia", đó buông điện thoại chìm giấc mộng .
Tối hôm , vẫn là 8 giờ livestream.
"Đại gia" đầu tiên phòng livestream hôm nay cư nhiên là chị Lá Phong.
Gần đây Lá Phong bắt đầu tặng cho cô đủ loại quà, lớn nhỏ đều , nhiều món cô từng thấy.
Ngu Song Song ngẩn , hỏi: “Chị Lá Phong trúng thưởng ?”
Gần đây DouMao mắt hiệu ứng quà tặng "bong bóng", 100 tệ một cái, thể mở đủ loại quà, đắt rẻ, thường thấy hiếm .
Thật cũng giống như blind box.
Cái kích thích ít “thổ hào” nhiệt tình tiêu tiền, chơi "blind box" mà, đều là càng chơi càng "lên máu".
DouMao nhà từ thiện, thể ăn lỗ vốn , nên phần lớn mở quà đều bằng tiền bỏ .
【Lá Phong: , quá hố, mấy cái hiệu ứng lắm, tiếc là chị thế nào mở cũng , là quà bình thường chán ngắt.】
Ngu Song Song , nguyên chủ khi còn nổi tiếng Thanh Luyến, cũng gặp ít "thổ hào" vì xem hiệu ứng quà hiếm mà .
Tuy rằng đây thuần túy là ăn lỗ vốn, nhưng takhông chịu nổi kích thích mà.
"Chị ơi, kiềm chế chút, đừng quá khích nha."
【Lá Phong: Không , đợi chị tích cóp một đợt, vợ yêu đến giúp chị mở thế nào?】
Lời , khung chat lập tức hiện một đống fan cũ.
【Chị Lá Phong, nghĩ kỹ ạ!!】
【Vận may của Song Bảo nhà chúng , chừng còn "đen" hơn chị đấy.】
【Haha haha đều , vợ yêu là chơi game đen đủi.】