Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trà Xanh Mê Người - 40.1

Cập nhật lúc: 2024-11-10 13:48:18
Lượt xem: 5

Chương 40.1:

Nếu như hắn ta không thích Lâm Thời Trà, Hạ Tầm tất nhiên sẽ được trọng dụng nhưng đáng tiếc cũng không phải như vậy.

 

Lâm Thời Vy nắm lấy tay Lâm Thời Trà: “Tỷ tỷ, tỷ sống không vui.” 

 

Lâm Thời Trà ngẩng đầu lên: “Vậy thì sao.” 

 

Lâm Thời Vy không do dự, hạ giọng nói: “Muội muốn giúp tỷ.” 

 

“Giúp như thế nào?” Lâm Thời Trà hỏi.

 

“Tỷ giả chết, muội nghĩ cách mang tỷ xuất cung, muội biết tỷ vẫn luôn thích cuộc sống tự do tự tại bên ngoài.” Vẻ mặt Lâm Thời Vy chân thành.

 

Lâm Thời Trà sửng sốt: “Ngươi...” 

 

Gà Nướng Nhảy Múa Trong Lửa (truyện sáng tác)
Ngọc Thố Cung (truyện dịch)

“Tỷ không tin muội sao?” Lâm Thời Vy hỏi.

 

“Cũng không phải, chỉ là, ngươi không sợ bị lộ sao? Ngươi sẽ c.h.ế.t đấy.” Lâm Thời Trà lắc đầu.

 

“Muội không sợ, chỉ cần tỷ có thể vui vẻ là được.” Lâm Thời Vy đối diện với ánh mắt của Lâm Thời Trà, thản nhiên trả lời.

 

Khóe môi Lâm Thời Trà khẽ giật, nàng nhẹ nhàng vuốt ve gò má Lâm Thời Vy: “Để ta suy nghĩ.” 

 

Lâm Thời Vy nắm tay nàng: “Tỷ tỷ!”

 

“Ta muốn chờ thêm một chút.” 

 

“Tỷ đang chờ cái gì?”

 

Đang chờ cái gì?

 

Nàng muốn chứng thực Nguy Dịch Dao thực sự đã chết, nhưng biên quan cách nàng quá xa, nàng không cách nào nắm bắt được tin tức. Bây giờ Nguy Dịch Dao hoàn toàn mất tích, Kỳ Dạ nói trên đường đến biên quan xe ngựa của y gặp chuyện ngoài ý muốn, rơi xuống vách núi bỏ mình.

 

Đây là kết cục của Nguy Dịch Dao sao?

 

Hệ thống không nhảy ra nói nhiệm vụ tuyến phụ của nàng thất bại, vậy có nghĩa là Nguy Dịch Dao chưa chết.

 

Lâm Thời Trà đang đợi y trở về.

 

Y cũng như thế, y không cam tâm từ bỏ tất cả, y chắc chắn phải trở về, g.i.ế.c bằng được, g.i.ế.c bằng được…

 

Vô số lần cảm thấy không thể chịu đựng nổi nhưng tín niệm trong lòng y có thể cứu y một mạng. Y không thể chết, y muốn thu thập binh mã, y phải bình tĩnh lại, lên kế hoạch.

 

Trà Trà của y còn đang chờ.

 

Quân lực của Thịnh Quốc không thể lợi dụng, Nguy Dịch Dao phải nghĩ biện pháp khác, trước mắt y đã liên lạc được với Ngụy Quốc. Có lẽ cách làm này trong mắt rất nhiều người là hành vi bán nước nhưng Nguy Dịch Dao có kế sách của riêng mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-me-nguoi/40-1.html.]

 

Lãnh thổ không chiếm được thì thôi nhưng Lâm Thời Trà y chắc chắn phải có được.

 

Y thề phải khiến Kỳ Dạ trả giá đắt.

 

Có lẽ Kỳ Dạ và Lâm Thời Trà có gì đó, nếu không sao ngày Kỳ Dạ tạo phản lại nói là vì Lâm Thời Trà, có điều Nguy Dịch Dao không muốn suy nghĩ đến những chuyện đó, y không quan tâm, y chỉ quan tâm trái tim của nàng rốt cuộc là trao cho ai.

 

Uy Viễn đại tướng quân trấn thủ biên quan đồng ý gặp y.

 

Ông ấy cao lớn uy vũ, nhìn chằm chằm vào Nguy Dịch Dao: “Lời hứa hẹn của thái tử điện hạ có thể tin được không?”

 

“Tất nhiên là được.” Nguy Dịch Dao nở nụ cười ôn hòa: “Tướng quân quanh năm trấn thủ biên quan, không được về kinh gặp mặt người nhà, phụ hoàng ta và Kỳ Dạ đều phái ngài đến trấn thủ biên quan, chắc hẳn ngài cũng hiểu rõ dụng ý trong đó.” 

 

“Ngài tay cầm trọng binh, bọn họ đương nhiên không thể để ngài ở lại kinh thành.” 

 

Nói trắng ra là đang đề phòng ông ấy.

 

“Nhưng thái tử điện hạ cần phải biết, một khi ta mang các binh sĩ trấn thủ biên quan đi, khu vực biên phòng của Thịnh Quốc sẽ trở nên vô cùng yếu ớt, phía trên có Ngụy Quốc nhìn chằm chằm, ta làm sao có thể mạo hiểm như vậy.” Uy Viễn đại tướng quân trầm giọng nói.

 

“Việc này tướng quân không cần lo lắng, khu vực biên phòng sẽ không bị bỏ trống, ta đã đạt được thỏa thuận với thái tử Ngụy Quốc rồi.” 

 

“Thái tử Ngụy quốc?” Uy Viễn đại tướng quân chấn động.

 

“Ngài không biết đấy thôi, bây giờ thái tử Ngụy Quốc đang suy yếu, hiện giờ Ngụy Quốc có rất nhiều hoàng tử nổi lên. Ngôi vị thái tử của hắn ta sớm muộn gì cũng không giữ được, hắn ta muốn sớm kế vị thì chỉ có thể mượn ngoại lực.” Nguy Dịch Dao nhẹ nhàng cong môi.

 

“Làm sao thái tử điện hạ có thể đảm bảo thái tử Ngụy quốc sẽ không đột nhiên đổi ý?” Uy Viễn đại tướng quân suy nghĩ rất nhiều, muốn xác nhận rất nhiều thông tin.

 

Nguy Dịch Dao chỉ cười không nói gì, biểu cảm không rõ.

 

Ba ngày sau, Uy Viễn đại tướng quân đã hiểu được là Nguy Dịch Dao đang nắm thóp thái tử Ngụy quốc, hắn ta không thể không khuất phục, cam tâm tình nguyện bị Nguy Dịch Dao lợi dụng.

 

Nhưng khởi binh đến kinh thành là một chuyện rất dài, hơn nữa một khi quân rời đi, Kỳ Dạ ở kinh thành chắc chắn sẽ phát hiện ra, cho nên cần phải bố trí cẩn thận.

 

Trung tuần tháng sau là sinh thần của Lâm Thời Trà.

 

Không thể đến đúng ngày nên Nguy Dịch Dao cảm thấy rất tiếc.

 

Trong hoàng cung, mọi người đang khẩn trương chuẩn bị cho sinh thần của Lâm Thời Trà. Ngược lại Lệ phi đang mang thai cũng không được đối đãi như vậy, khiến nàng ta ghen tị đến mức nghiến răng.

 

“Nương nương đừng giận, long thai trong bụng người không chịu nổi uất ức này đâu ạ.” Tỳ nữ ở bên cạnh an ủi Lệ phi.

 

Lúc này Lệ phi mới bớt giận: “Thật không biết hoàng thượng nghĩ như thế nào nữa, Lâm Thời Trà là người đã gả hai lần rồi, vậy mà hoàng thượng cũng không chê nàng ta...” Nói đến đây nàng ta mới kịp phản ứng, vội vàng ngậm miệng.

 

Tỳ nữ hạ giọng: “Nương nương đừng nói vậy, năm đó hoàng thượng tạo phản cũng là vì nàng ta, lúc đó nàng ta sắp được cựu hoàng sắc phong làm hoàng hậu nên ngài mới hạ quyết tâm tạo phản cướp nàng ta về.” 

 

Lệ phi cười giễu: “Vậy chắc chắn là nàng ta và hoàng thượng đã sớm dây dưa với nhau trong cung rồi, may mà cựu hoàng không biết, nếu không đã sai người tròng lồng heo dìm c.h.ế.t nàng ta rồi.” 

Loading...