TRÀ XANH KHIÊU KHÍCH BAO NHIÊU, TÔI TÁT VÀO MẶT CHỒNG BẤY NHIÊU - 5

Cập nhật lúc: 2025-12-08 12:50:07
Lượt xem: 701

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

bật khẽ, ngón tay khẽ gảy cánh hoa, nhưng hề đụng bó hoa.

 

thích ?”

 

Nụ mặt Lâm Trầm khựng .

 

“Trước đây mỗi tặng , đều vui vẻ nhận lấy.” ngẩng lên , “Không thích hoa nhài, mà vì nghĩ——”

 

“Anh nhớ thích.”

 

Gương mặt cứng đờ.

 

, nụ hề chạm tới đáy mắt.

 

“Giờ mới hiểu, hóa là nhớ nhầm .”

 

“Anh nhớ cô thích hoa nhài, tưởng là .”

 

Sắc mặt từ từ tái nhợt, “Vãn Vãn, …”

 

thêm, đẩy tờ đơn ly hôn đến mặt .

 

“Ký .”

 

Lâm Trầm liếc qua giấy tờ, ánh mắt bỗng run lên dữ dội.

 

Ngón tay ghì chặt mép giấy, các đốt tay trắng bệch.

 

sẽ ký.” Anh đột nhiên dậy, giọng nghẹn , “ đồng ý ly hôn!”

 

bình tĩnh: “Vậy thì hẹn gặp ở tòa.”

 

Anh bất ngờ giật lấy tờ đơn, trong ánh mắt kinh ngạc của , x.é to.ạc đôi!

 

Tiếng giấy xé vang lên, sắc như dao.

 

“Anh xé một bản, thể in thêm cả trăm bản.” , nhạt, “Lâm Trầm, như trẻ con quá.”

 

Lồng n.g.ự.c phập phồng dữ dội, viền mắt đỏ ửng: “Vãn Vãn, em nhất định tuyệt tình ? Anh và Tô Duệ thực sự chỉ là bạn bè…”

 

“Bạn bè? Lên giường với kiểu bạn bè ?”

 

Gương mặt lập tức tái mét, môi run rẩy như gì đó.

 

dậy, khoác túi lên vai.

 

“Em…” Anh hoảng hốt nắm lấy cổ tay , “Em từ khi nào?”

 

cúi đầu bàn tay gân guốc của .

 

Bàn tay từng đeo nhẫn cưới cho đêm tân hôn, cũng là bàn tay tối hôm qua vuốt ve cơ thể đàn bà khác.

 

“Tối qua.” rút tay , nhẹ nhàng, “Cảnh giường của hai , ấn tượng lắm.”

 

Đồng t.ử co rút mạnh, cả như sét đánh, đờ tại chỗ.

 

“Không… Vãn Vãn, giải thích…”

 

“Giải thích cái gì?” nghiêng đầu , bỗng bật , “Có ai dí s.ú.n.g đầu , ép ngủ với cô ?”

 

Anh lảo đảo lùi một bước, sắc mặt trắng bệch còn giọt máu.

 

Đêm đó trời đổ mưa.

 

che ô cửa khoa cấp cứu bệnh viện, tay vô thức đặt lên bụng .

 

Buổi chiều khi ký giấy tờ ở văn phòng luật sư, cơn choáng đột ngột khiến buộc đến kiểm tra.

 

“Chúc mừng, cô m.a.n.g t.h.a.i bảy tuần.” Y tá mỉm , “Em bé khỏe mạnh.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-khieu-khich-bao-nhieu-toi-tat-vao-mat-chong-bay-nhieu/5.html.]

chằm chằm chấm nhỏ mờ mờ tờ siêu âm, đầu ngón tay run rẩy.

 

Đứa trẻ đến thời điểm quá sai lầm.

 

tay run run gấp tờ siêu âm , nhét túi xách.

 

Vừa bước khỏi phòng khám, bất ngờ va một vòng tay ướt đẫm.

 

Hương tuyết tùng quen thuộc lẫn với mùi mưa xộc thẳng mũi.

 

“Vãn Vãn!” Lâm Trầm ướt sũng , tóc nhỏ từng giọt nước, đôi mắt ánh lên ánh lửa kỳ lạ, “Anh tìm em suốt cả ngày…”

 

Khi ánh mắt dừng tờ siêu âm trong tay , giọng lập tức nghẹn .

 

“Đây là…”

 

theo phản xạ định giấu tờ giấy , nhưng túm chặt lấy cổ tay.

 

Tờ siêu âm rơi xuống đất trong lúc giằng co, hai chữ “mang thai” nổi bật đập mắt .

 

Gương mặt đông cứng , bất chợt bừng lên niềm vui sướng cuồng dại.

 

“Chúng con ?” Anh run rẩy định ôm , “Vãn Vãn, đây là ông trời chúng chia xa…”

 

đẩy , cúi xuống nhặt tờ giấy: “Không cái gọi là ‘chúng ’ nữa.”

 

“Không!” Anh quỳ sụp giữa mưa, bám chặt lấy tay áo , “Anh sai đứa trẻ cần cha…”

 

“Vãn Vãn!” Lâm Trầm ướt đẫm, áo sơ mi dính sát , tóc tai rối bù, ánh mắt hoảng loạn, “Em ? Anh gọi hơn ba chục cuộc mà em …”

 

lùi nửa bước, giấu tập tài liệu , giọng điềm tĩnh: “Điện thoại để chế độ im lặng. Anh đến bệnh viện gì?”

 

“Tô Duệ thấy xe em chạy bệnh viện,” đưa tay định chạm trán , “Em đau đầu …”

 

nghiêng né tránh, nhạt: “Tụt đường huyết, bác sĩ khuyên xét nghiệm máu.”

 

Gương mặt giãn đôi chút, dường như tin, như đang do dự.

 

Cuối cùng, khẽ đặt tay lên vai , giọng khàn khàn: “…Nếu chuyện gì, nhất định với .”

 

nghiêng tránh tay , bung ô .

 

Trong màn mưa, cả hai chìm im lặng kỳ lạ.

 

Cuối cùng thở dài: “Anh đưa em bãi xe.”

 

“Không cần.” nhét tập tài liệu túi, “Luật sư Trương đang đợi ở cổng Tây.”

 

Anh đột ngột nắm chặt cổ tay : “Em nhất định thế ? Ngay cả chung đường cũng ?”

 

“Lâm Trầm, giữa chúng còn gì để nữa .”

 

Màn mưa như tấm rèm trong suốt, ngăn cách hai chúng thành hai thế giới.

 

Cổ họng giật mạnh, lông mi ướt mưa, nhưng giấu nổi cảm xúc dâng trào trong mắt.

 

Những ngón tay thon dài lơ lửng giữa trung, chỉ cách tay áo một centimet.

 

“Vãn Vãn…” Giọng khản đặc, “Đừng như …”

 

lặng lẽ đàn ông mà từng yêu, từng ngưỡng mộ, giờ đang quỳ giữa vũng bùn, bỗng nhớ đến lời thề hôm cầu hôn.

 

“Anh sẽ khiến em trở thành phụ nữ hạnh phúc nhất thế gian.”

 

Thật mỉa mai.

 

“Lâm Trầm,” khẽ , “Anh điều nực nhất là gì ?”

 

“Đêm hôm đó, từng định tha thứ cho .”

 

Cơ thể chấn động dữ dội.

 

Loading...