TRÀ XANH KHIÊU KHÍCH BAO NHIÊU, TÔI TÁT VÀO MẶT CHỒNG BẤY NHIÊU - 2

Cập nhật lúc: 2025-12-08 12:49:22
Lượt xem: 530

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

tức giận.

 

Thậm chí chẳng chút cảm xúc nào.

 

Chỉ là bình tĩnh thoát khỏi khung chat, tắt luôn điện thoại.

 

Trời sáng hẳn .

 

xuống lầu thì thấy Lâm Trầm đang ngủ ghế sofa phòng khách, tóc tai rối bù, bộ vest nhăn nhúm.

 

Trên vẫn còn mùi rượu và thoang thoảng hương nước hoa.

 

Mùi hoa nhài ngọt ngào nồng đậm, loại dùng.

 

gọi dậy, chỉ thẳng bếp rót một ly nước.

 

Tiếng ly thủy tinh đặt lên mặt đá cẩm thạch khiến tỉnh giấc.

 

Anh bật dậy, ánh mắt hoảng loạn tìm kiếm hình bóng : "Vãn Vãn..."

 

để ý đến , bước thẳng tới cửa đổi giày.

 

"Em định ?"

 

Anh bước nhanh tới, giọng khàn đặc vì dư âm của cơn say.

 

cúi xuống xỏ giày, đầu cũng chẳng buồn ngẩng: "Đi ."

 

"Anh đưa em ."

 

Anh vẫn mặc chiếc sơ mi hôm qua, cổ tay áo dính vết rượu vang — chắc là văng trúng khi Tô Duệ hất .

 

"Không cần." bình thản , dừng bước cửa, "Hôm nay cũng đừng đến công ty nữa. Về tắm rửa đồ, suy nghĩ cho rõ, chúng sắp tới nên gì."

 

Sắc mặt đổi hẳn: "Ý em là gì?"

 

"Ý là, đến lúc lựa chọn." , giọng nhạt nhẽo, "Là chăm sóc cô thanh mai mới về nước còn lạ nước lạ cái, giữ lấy tình cảm mười năm của chúng ."

 

Cổ họng Lâm Trầm khẽ động, cất giọng thấp: "Chuyện tối qua, thể giải thích."

 

ngẩng lên , ánh mắt lạnh lẽo: "Giải thích gì? Giải thích vì ăn miếng thịt cô c.ắ.n dở? Giải thích vì để cô tựa lòng? Hay là giải thích tại nhắn 'Nhớ ' lúc hai giờ sáng?"

 

"Vãn Vãn..." Ánh mắt Lâm Trầm phức tạp, "Cô mới về nước, quen môi trường, chỉ chăm sóc cô một chút, vì tình bạn thôi."

 

"Tình bạn?" bật lạnh, đóng sập tập tài liệu tay, "Lâm Trầm, chúng quen mười năm, kết hôn ba năm. Anh thấy cái kiểu 'chăm sóc' của vượt quá giới hạn tình bạn từ lâu ?"

 

Sắc mặt khẽ đổi, như thể đ.á.n.h trúng chỗ đau, nhưng vẫn cố biện minh: "Em nghĩ quá , và Tô Duệ lớn lên cùng , cô tính cách là ..."

 

"Còn thì ?" ngắt lời, giọng như băng.

 

"Tính cách của là thích ăn đồ khác ăn dở? Là cho phép bám dính như đỉa ?"

 

"Lâm Trầm, tự hỏi lòng , nếu cô ý đồ gì với , liệu lượt vượt ranh giới như ?"

 

Sắc mặt dần tối sầm , hồi lâu mới thốt một câu khẽ khàng: "Anh thừa nhận, cô chút tình cảm với ..."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-khieu-khich-bao-nhieu-toi-tat-vao-mat-chong-bay-nhieu/2.html.]

"Cuối cùng cũng chịu thật ?" nhẹ, nhưng nụ chẳng chạm tới mắt.

 

Lâm Trầm siết chặt tay, giọng khàn khàn: " Vãn Vãn, tình cảm của với em từng đổi, thật sự suy nghĩ gì với cô ."

 

thẳng mắt , cố tìm một chút bối rối chột nào đó.

 

đầy chân thành, khiến khác suýt nữa thuyết phục.

 

Chính sự chân thành , giờ khiến thấy nực .

 

"Không suy nghĩ?" dậy, từ cao xuống , "Vậy giải thích , vì dám trắng trợn như thế mặt ? Vì mỗi khiêu khích , đều bênh vực? Tối qua, khi rời , cô nhờ đưa về, do dự ?"

 

Lâm Trầm im lặng.

 

"Anh xem, ngay cả bản còn lừa nổi, đòi thuyết phục ?" lạnh lùng mỉa mai.

 

Anh im lặng lâu, cuối cùng rối rắm vò đầu, giọng nhỏ đến mức gần như thấy: "Anh... chỉ thấy cô sống một ở nước ngoài nhiều năm, giờ về nước, cần quan tâm..."

 

"Cho nên tự nguyện quan tâm?" lạnh, "Lâm Trầm, rõ ràng giúp đỡ một cô gái đơn độc đáng thương, mà là một phụ nữ mưu đồ với chồng khác — thứ cô là vị trí của vợ !"

 

Lâm Trầm ngẩng phắt đầu lên, ánh mắt lóe lên hoảng hốt.

 

"Vãn Vãn, như ..."

 

"Vậy là gì?" thất vọng, "Cô vượt giới hạn hết đến khác, còn thì dung túng ngừng."

 

"Lâm Trầm, đang tự lừa dối đấy ?"

 

Căn phòng yên lặng đến mức thể thấy tiếng kim rơi.

 

Một lúc lâu , Lâm Trầm mới cất lời: "...Vậy em gì?"

 

"Anh còn cần dạy?" , từng chữ như đóng băng, "Nếu thật sự coi trọng , thì bây giờ, dứt khoát cắt đứt với cô ."

 

Anh sững .

 

Một lúc , khẽ khổ, giọng khàn khàn: "Được."

 

lấy áo khoác, thèm nào nữa: "Khi nào nghĩ kỹ, hãy gặp ."

 

Lúc bước khỏi cửa, đầu ngón tay lạnh buốt, còn trái tim thì như thiêu đốt.

 

Tình cảm mười năm, hôn nhân ba năm, cuối cùng kết thúc thê t.h.ả.m như thế .

 

Hay là... vốn nên hiểu từ sớm.

 

Cuộc hôn nhân , lẽ ngay từ đầu... là một trò đùa.

 

Tấm kính mặt tiền của tòa nhà công ty phản chiếu gương mặt tái nhợt của .

 

trong thang máy, ngón tay vô thức vuốt ve dây đồng hồ — món quà kỷ niệm một năm ngày cưới mà Lâm Trầm tặng.

 

Đinh—

 

Cửa thang máy mở , trợ lý chặn : "Tổng giám đốc Đường, cô Tô đang chờ cô trong văn phòng."

 

 

Loading...