Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 748: Phiên ngoại – Gia đình Nam nữ chính (2)
Cập nhật lúc: 2024-11-12 14:52:09
Lượt xem: 106
Từ nhỏ Ôn Tẫn Nhiễm đã không giống với những cô gái khác, cô cực kỳ độc lập độc hành, vừa thông mình vừa kiêu ngạo vừa xinh đẹp.
Sau đó lại từ chối rất nhiều cành ô liu khác, một lòng nghiên cứu khoa học.
Lúc cô nhận được giải thưởng Nobel vật lý, truyền thông đã đánh giá cô thế này: Thành tích của cô khiến cho toàn bộ thế giới ngước nhìn. Vẻ xinh đẹp của cô giống như chinh phục cả thế giới.
Còn có rất nhiều người tiếc nuối khi cô không đi làm nghệ sĩ.
Chỉ là Đồng Tuyết Lục không ngờ lần đầu tiên cô dẫn bạn trai về nhà, ngày hôm sau đã chuẩn bị đi lĩnh giấy chứng nhận luôn.
Cô thoáng dừng lại, nói: “Chuyện này cứ để sau hẵng nói, con gọi điện thoại cho anh con, thử xem nó đang ở đâu?”
Mặc dù cô rất thích ngoại hình của Quý Thần, nhưng kết hôn vẫn phải nhìn vào tính cách và nhân phẩm, cô phải xem xét thật kỹ rồi mới quyết định được./
Vân Chi
Ôn Như Quy mãi vẫn không lên tiếng, vẻ mặt rất nghiêm túc.
Chưa tới nửa tiếng sau Đồng Yến Ngôn đã trở về, thấy Quý Thần thì có vẻ chẳng xa lạ chút nào, hiển nhiên hai người đã từng gặp mặt.
Thấy con trai như thế, Ôn Như Quy gọi con trai tới thư phòng, hỏi chuyện có liên quan tới đối phương.
Đồng Yến Ngôn: “Bối cảnh gia đình Quý Thần không tệ, con cũng đã xem xét qua nhân phẩm của cậu ta. Cha mẹ cậu ta là người gốc Hoa truyền thống, cho nên cậu ta không cởi mở như Hoa kiều hay là những người ngoại quốc khác. Nhiễm Nhiễm đã quen biết cậu ta khoảng nửa năm. Con cảm thấy trừ việc tuổi tác cậu ta nhỏ hơn Nhiễm Nhiễm, thì những thứ khác đều không có vấn đề gì.”
Ôn Như Quy nghe vậy, sự bài xích đối với Quý Thần giảm đi một chút ít, nhưng vẫn không đồng ý để bọn họ đi lĩnh giấy chứng nhận kết hôn.
Đúng thật Quý Thần là một đứa nhỏ tốt, sau đó thường xuyên tới tận nhà tặng quà, còn thương xuyên tới giúp làm vườn.
Cực kỳ kiên nhẫn, cũng tràn đầy thành ý.
Cuối cùng vào ba tháng sau cũng đã cảm hóa được trái tim của người cha già Ôn Như Quy này, gật đầu để bọn họ đi lĩnh giấy chứng nhận.
Ôn Tẫn Nhiễm đi lĩnh giấy, sau đó không bày tiệc rượu gì. Cô nói có thời gian làm chuyện đó, còn không bằng đi nghiên cứu.
Quý Thần hoàn toàn nghe theo ý kiến của cô.
Chỉ là cha mẹ hai bên vẫn thu xếp thời gian tụ họp ăn một bữa cơm. Cha mẹ Quý Thần là người kinh doanh có học cực kỳ lịch sự.
Càng hiếm có khó được khi bọn họ rất tôn trọng sự lựa chọn của con trai, bọn họ cũng rất thích cô con dâu Ôn Tẫn Nhiễm này.
Sau khi gặp nhau, cha mẹ Quý Thần liền bay về nước Mỹ, cũng không về sống chung với đôi vợ chồng son bọn họ.
**
Việc chung thân đại sợ của Ôn Tẫn Nhiễm đã được giải quyết, trong nhà chỉ còn lại Đồng Yến Ngôn.
Đồng Yến Ngôn thấy cho tới bây giờ con trai vẫn không dắt bạn gái về nhà, cũng chưa từng nghe cậu đề cập tới người con gái nào hết.
Vì thế vào một buổi tối mưa gió bão bùng, bên ngoài sấm chớp rền vang.
Bên trong nhà, Đồng Tuyết Lục tận tình khuyên bảo con trai, nói: “Yến Yến, con biết đấy, từ xưa đến nay mẹ luôn là một người rất sáng suốt. Nếu như con không thích con gái, vậy nếu có cậu con trai nào con thích cũng có thể dẫn về nhà, mẹ sẽ thuyết phục cha con giúp con.”
Ở nhà, Đồng Tuyết Lục vẫn có thói quen gọi tên tắt của tụi nhỏ, điều này khiến cho cô cảm thấy rất thân thiết.
Khóe miệng Đồng Yến Ngôn co quắp: “...”
Có lúc mẹ sáng suốt quá cũng không phải là chuyện tốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-748-phien-ngoai-gia-dinh-nam-nu-chinh-2.html.]
Đồng Yến Ngôn lấy lại tinh thần từ trong sét đánh, dở khóc dở cười nói: “Mẹ à, con trai mẹ thích phụ nữ, chỉ là tạm thời vẫn chưa gặp được người thích hợp mà thôi.”
Thật ra thì trước kia cậu có gặp được một cô gái khiến cậu cực kỳ rung rinh.
Nhưng mà cô gái đó luôn luôn ám chỉ cậu, ý bảo cậu nói với mẹ rằng để hết toàn bộ tải sản cho một mình cậu thừa kế, không cần chừa lại một phần nào cho Ôn Tẫn Nhiễm.
Điều này đã chạm phải ranh giới cuối cùng của cậu.
Cho tới bây giờ cậu chưa từng mơ ước tài sản của cha mẹ. Tình cảm của cậu và Ôn Tẫn Nhiễm cũng cực kỳ tốt, cho tới giờ hai người chưa từng đấu đá nhau vì gia sản.
Người phụ nữ đó còn chưa vào cửa mà đã nổi lòng tranh cướp gia sản. Nếu thật sự gả về đây, có thể tưởng tượng được căn nhà sẽ bị cô ta quậy phá không ngày nào được yên bình.
Vốn cậu định qua một thời gian ngắn nữa sẽ dẫn cô ta về ra mắt cha mẹ. Vào lần thứ ba cô ta nói ra những lời thế này, cậu liền đề nghị chia tay luôn.
Sau đó cậu không gặp được người nào khiến trái tim mình rung động nữa, không ngờ điều này lại khiến mẹ cậu tưởng cậu thích đàn ông.
Đồng Tuyết Lục nhướng mày: “Có thật không? Con không cần ngại đâu.”
Tính hướng là do trời sinh, chỉ cần không có hành động lừa cưới thì cô không cảm thấy có gì phải mất mặt cả.
Đồng Yến Ngôn lại dở khóc dở cười một lần nữa, còn kém thề thốt: “Thật mà. Mẹ đừng lo lắng. Nếu gặp được người thích hợp, con sẽ dẫn về cho mọi người xem mắt.”
Từ trước đến giờ con trai luôn là một người có chủ ý, Đồng Tuyết Lục nghe vậy thì cũng không tiếp tục đề tài này nữa.
Một năm sau, Đồng Yến Ngôn dẫn một cô gái phương nam về nhà.
Trông co gái đó trắng trắng mềm mềm, tính cách rất nho nhã dịu dàng, đối nhân xử thế cực kỳ rộng rãi, nhìn một cái là biết xuất thân từ gia đình có giáo dưỡng.
Đồng Tuyết Lục và Ôn Như Quy rất yên tâm vào mắt nhìn của con trai, nhanh chóng gật đầu đồng ý.
Sau khi Ôn Tẫn Nhiễm biết được đã cực kỳ bất bình thay chồng mình.
Lúc kết hôn, trái lại Đồng Yến Ngôn đã tổ chức một buổi linh đình, để phụ huynh đàng gái cảm thấy nở mày nở mặt.
Một năm sau, Ôn Tẫn Nhiễm sinh một thằng cu bốn cân bốn, vợ Đồng Yến Ngôn là Lý Vi thì sinh một cặp sinh đôi nam nữa.
Đồng Yến Ngôn nói vốn muốn bắt chước cách làm của cha mẹ, để hai đứa nhỏ chia ra đặt họ của cha mẹ, nhưng Lý Vi lại bỏ để con gái mang họ Ôn.
Đối với hành động này, Phương Tĩnh Viện rất hâm mộ cô có được một cô con dâu tốt.
Đồng Tuyết Lục từ chối cho ý kiến.
Thật ra thì cô không quá để ý đến họ.
Năm đó sau khi Ôn Như Quy thương lượng với ông cụ Ôn, đã làm chủ để Đồng Yến Ngôn sửa lại họ. Có rất nhiều người không hiểu chuyện, nói cô bá đạo, buộc Ôn Như Quy phải sửa lại họ con trai, còn có người nói nhà họ Ôn tuyệt hậu rồi.
Cô nghe thì cảm thấy buồn cười, chẳng lẽ phụ nữ thì không phải là người hay sao?
Rõ ràng Ôn Tẫn Nhiễm họ Ôn, nhưng mà bởi vì Đồng Yến Ngôn đổi họ mà bọn họ liền nói nhà họ Ôn tuyệt hậu. Hơn nữa, những người nói lời này phần lớn là phụ nữ.
Đã từ lâu, xem thường phụ nữ thường là phụ nữ. Phụ nữ mang thai mười tháng, trăm cay ngàn đắng mới sinh được đứa con ra, vậy mà bọn họ lại nói phụ nữ không xứng được gọi là đời sau.
Thật đáng buồn, cũng nực cười nữa.
Nhưng mà Đồng Tuyết Lục không quan tâm những người khác nói thế nào, cũng không thèm để ý đến ánh mắt của người khác.
Ở trong lòng cô, con trai và con gái đều giống như nhau cả.