Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 729: Ly trà xanh thứ bảy trăm hai mươi chín
Cập nhật lúc: 2024-11-12 14:33:43
Lượt xem: 68
Sau chuyện để lộ bí mật, căn cứ đã tiến hành kiểm điểm và chỉnh đốn sâu sắc, càng nghiêm khắc hơn trong phương diện quản chế.
Suốt một thời gian dài, bầu không khí trong căn cứ luôn vô cùng nặng nề.
Có điều, có kẻ bán nước ăn cháo đái bát, cũng có những nhân viên cúc cung tận tụy vì sự nghiệp nghiên cứu khoa học, đến c.h.ế.t mới dừng lại.
Có sai phải trừng phạt, có công ắt phải khen ngợi.
Một tháng sau, Ôn Như Quy được tuyển chọn làm viện sĩ viện Hàn lâm khoa học trở thành viện sĩ viện khoa học trẻ tuổi nhất của căn cứ.
Viện sĩ là danh hiệu học thuật cao nhất, là vinh dự cả đời.
Ôn Như Quy có thể đạt được danh hiệu này, một là bởi vì anh đã làm ra được những thành tựu và cống hiến trong lĩnh vực nghiên cứu khoa học công nghệ, hai là bởi vì lòng trung thành yêu nước của anh.
Sau khi ông Ôn biết tin, lại xúc động đến mức vành mắt đỏ bừng.
Cặp song sinh rất tự hào về cha mình.
Còn Đồng Tuyết Lục thì thưởng cho Ôn Như Quy một “Đêm động phòng” khó quên.
...
Thời tiết càng ngày càng nóng lên.
Đồng Tuyết Lục và Phương Tĩnh Viện ngồi trên ghế dài trong vườn hoa, cặp song sinh và Tiểu Đường Đường đang chơi trò chơi bên cạnh.
Phương Tĩnh Viện hít sâu một hơi: “Mặc dù chuyện đã trôi qua ba tháng rôi, nhưng tôi vẫn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, sao Bạch Hủy... Cô ấy lại nghĩ quẩn như vậy?”
Khóe môi Đồng Tuyết Lục hơi nhếch lên: “Chuyện này chỉ có cô ấy biết thôi.”
Sai một ly, đi một dặm, Tưởng Bạch Hủy lựa chọn một con đường sai lầm nhất, không ai cứu được cô ta.
Phương Tĩnh Viện quay đầu nhìn cô: “Cậu ấy lợi dụng tình cảm của chúng ta như vậy, cậu không tức giận sao?”
Mãi cho đến khi Tưởng Bạch Hủy bị bắt, cô ấy mới biết ngay từ đầu, Tưởng Bạch Hủy đến gần bọn họ chính vì gia thế của bọn họ, uổng công cô ấy còn coi đối phương là bạn tốt nhiều năm như vậy!
Đồng Tuyết Lục nhướng mày: “Sao tôi phải tức giận? Tức giận vì sai lầm của người khác, cậu không cảm thấy rất ngốc nghếch sao?”
Từ khi lên Đại học, Tưởng Bạch Hủy đã bắt đầu thích xã giao, bình thường hiếm khi cô ta ở trong ký túc xá, không phải trên đường tụ họp, thì là đang giữa cuộc xã giao.
Hơn nữa, từ lâu cô đã phát hiện ra, người mà Tưởng Bạch Hủy quen biết, hoặc là người có gia thế tốt, hoặc là người có năng lực cá nhân mạnh, nhưng mà cô cảm thấy chuyện này chẳng có gì là không đúng cả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-729-ly-tra-xanh-thu-bay-tram-hai-muoi-chin.html.]
Có lòng hư vinh không phải là tội ác, chỉ cần cô ta không mang lòng hãm hại người khác là được rồi.
Huống chi, trước khi xuyên sách, bên cạnh cô có rất nhiều bạn bè ham hư vinh, còn có vô số ban thân và chị em cây khế, bởi vậy lúc phát hiện Tưởng Bạch Hủy có tật xấu này, cô vẫn chấp nhận trở thành bạn bè với cô ta.
Đi đến cục diện bây giờ, hoàn toàn là do bản thân Tưởng Bạch Hủy tự tìm đường chết.
Phương Tĩnh Viện suy nghĩ một chút rồi gật đầu: “Cậu nói phải, chỉ là tôi không ngờ Bạch Hủy lại là người như vậy, không ngờ nhiều năm trôi qua, cô ấy vẫn luôn ghen tỵ với cậu, cô ấy giấu quá kỹ rồi?”
“Biết người biết mặt không biết lòng, cậu ra ngoài làm việc nhiều năm như vậy, chẳng lẽ vẫn không nhìn thấu sao?”
“Nhìn thấu là nhìn thấu, nhưng mà vẫn cảm thấy khó chịu, dù sao tôi cũng từng thật lòng coi cô ấy là bạn bè.”
Đồng Tuyết Lục không an ủi cô ấy nữa.
Chuyện đời thất thường, cô ấy phải học cách tự tiêu hóa những cảm xúc tiêu cực này.
Đầu kia, có hai bé trai không biết từ đâu chạy đến, đột nhiên đụng ngã Tiểu Đường Đường đang nhặt bóng.
Tiểu Nhiễm Nhiễm vội vàng chạy lại đỡ em gái dậy, chỉ vào hai cậu bé nói: “Các cậu mau xin lỗi em gái tôi!”
Hai bé trai nghe thấy vậy, còn làm mặt quỷ với cô bé: “Còn lâu chúng tôi mới xin lỗi, do con bé tự ngã!”
Nói xong, một bé trai trong đó còn ném viên đá trong tay ra.
Viên đá đập trên trán Tiểu Đường Đường, Tiểu Đường Đường lập tức khóc rống lên.
Tiểu Yến Yến tức giận, xông lên đá một cái vào người cậu bé trai kia, sau đó hai người cuộn thành một đoàn.
Đừng thấy Tiểu Yến Yến nhỏ hơn bé trai hai ba tuổi, đừng nhìn thân hình mập mạp của cậu mà coi thường.
Bé trai kia bị đè ở dưới thân, lập tức cảm thấy hít thở không thông, cố gắng muốn đẩy ra nhưng không được.
Vân Chi
Từ năm ba tuổi Tiểu Yến Yến đã bắt đầu tập võ với ông cố, mỗi ngày đều đứng tấn, đánh nhau ra dáng ra hình.
Từng nắm đ.ấ.m nện lên người bé trai kia, lỗ mãng đập đối phương òa khóc.
Một bé trai khác thấy bạn mình bị đánh, thì xông lên muốn đánh Tiểu Yến Yến, Tiểu Nhiễm Nhiễm thấy anh trai gặp nguy hiểm, lập tức nhào qua, ôm tay bé trai kia cắn.
Bé trai không ngờ một cô bé đáng yêu như Tiểu Nhiễm Nhiễm, khi hung dữ lại đáng sợ như vậy.
Tay bị cắn chảy máu, lập tức “òa” một tiếng cũng khóc rống lên.