Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 714: Ly trà xanh thứ bảy trăm mười bốn
Cập nhật lúc: 2024-11-12 07:27:40
Lượt xem: 47
Tưởng Bạch Hủy mời khách, nhưng cực kỳ tôn trọng Đồng Tuyết Lục và Phương Tĩnh Viện, bảo hai người bọn họ gọi món trước, sau khi thấy bọn họ gọi xong, lại gọi thêm hai món thịt và một món rau dưa.
Phương Tĩnh Viện nói: “Đừng gọi nhiều như vậy, sao ba người chúng ta ăn hết được?”
Tưởng Bạch Hủy cười lộ ra hàm răng trắng: “Không sao đâu, ăn không hết thì gói mang về, quan trọng là đã lâu rồi chúng ta không tụ tập, các cậu tuyệt đối đừng tiết kiệm tiền cho tôi.”
Thấy Tưởng Bạch Hủy hiền hoà như vậy, Phương Tĩnh Viện không nhịn được tới lúc trước mọi người ở bên nhau.
Thật ra, cô ấy cũng cảm thấy sau khi về nước, tính cách Tưởng Bạch Hủy đã có chút thay đổi, lần trước còn giở trò mỉa mai Đồng Tuyết Lục trước mặt mọi người, điều này khiến cô ấy rất khó hiểu.
Sau đó, Tiêu Thừa Bình nói với cô ấy có gì mà khó hiểu chứ, tính cách của con người sẽ thay đổi theo hoàn cảnh, cho dù là người mình gặp mặt mỗi ngày, tính cách cũng có thể trở nên rất đáng sợ, huống chi Tưởng Bạch Hủy từng ra nước ngoài bốn năm.
Cuộc sống ở nơi đất khách quê người không dễ dàng nhất, hơn nữa Tưởng Bạch Hủy đã từng phải trải qua cạnh tranh lớn như vậy, không ai biết cô ấy từng phải trải qua chuyện gì, tính cách có thay đổi cũnglà chuyện cực kỳ bình thường.
Thật ra, không phải cô ấy không hiểu, chỉ là không muốn chấp nhận sự thật tình bạn của bọn họ đã biến chất mà thôi.
Lần đó, sau khi phát hiện ra Tưởng Bạch Hủy nhìn chằm chằm Ôn Như Quy nhiều lần trong buổi tiệc, khiến trong lòng cô ấy càng không thoải mái hơn, cũng may sau đó, Tưởng Bạch Hủy không còn làm ra chuyện quấy rối nào nữa.
Hai người Đồng Tuyết Lục và Phương Tĩnh Viện đều không lên tiếng, bầu không khí có chút lúng túng.
Vân Chi
Nhưng Tưởng Bạch Hủy lại giống như không nhận ra sự lúng túng ấy, vẫn cười nói: “Tuyết Lục, thật ra không chỉ có Hân Hân thiếu cậu một lời xin lỗi, tôi cũng vậy!”
“Tôi sống ở nước ngoài rất không vui, không hợp với đồng nghiệp ở đại sứ quán, tóm lại, trước kia tôi đã cho rằng mình rất tài giỏi. Nhưng sau khi đến đại sứ quán, tôi mới phát hiện ra chút tài vặt ấy của tôi hoàn toàn không đáng nhắc tới, người thông minh hơn, tài giỏi hơn so với tôi nhiều như lông trâu!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-714-ly-tra-xanh-thu-bay-tram-muoi-bon.html.]
“Tôi qua Đức cùng với Thiên Dật, nhưng qua bên kia rồi tôi mới phát hiện ra, tôi và Thiên Dật không thể gặp mặt nhau mỗi ngày. Khi đó, tôi cực kỳ đau khổ và mờ mịt, tôi viết thư nói cho cậu, nhưng mà nửa năm sau mới nhận được hồi âm. Lúc ấy, tôi rất tức giận, còn oán hận cậu.”
“Bây giờ nhớ lại, tôi thật sự rất ích kỷ, lúc đó giáo sư Ôn bị bệnh, cậu còn đang mang thai đôi, chắc chắn đã sứt đầu mẻ trán rồi, hơn nữa thông tin liên lạc trong ngoài nước không tiện, tôi hoàn toàn không suy nghĩ cho cậu chút nào. Sau khi về nước, thấy gia đình cậu đầm ấm và sự nghiệp thành công, người vừa xinh đẹp vừa có tiền, so với bản thân, tôi lại không hề có gì cả, vì thế tôi hẹp hòi, tôi không nhịn được lại ghen tị với cậu, nói ra những lời tổn thương đến cậu, thật sự rất xin lỗi!”
Nói xong, cô ta đỡ eo chậm rãi đứng lên, cúi đầu với Đồng Tuyết Lục.
Nghe thấy lời giải thích của đối phương, cuối cùng trong lòng Phương Tĩnh Viện cũng hiểu được tại sao cô ta lại biến thành dáng vẻ này, không nhịn được thay Đồng Tuyết Lục tha thứ cho cô ta.
Thấy cô ta lớn bụng còn làm động tác như vậy, sợ cô ta sơ sẩy, Phương Tĩnh Viện vội vàng tiến lên dìu cô ngồi xuống: “Bụng cậu như vậy đã sắp sinh rồi, cậu kiềm chế chút đi.”
Tưởng Bạch Hủy cười cảm kích cô ấy: “Tôi không sao, những lời này đã nghẹn trong lòng tôi từ lâu, mấy tháng qua tôi không đến gặp các cậu, thứ nhất là vì không còn mặt mũi nào gặp các cậu, thứ hai là vì tôi đang tự kiểm điểm bản thân.”
“Càng là người không có bản lĩnh, càng dễ ghen tỵ với người khác, tôi cũng không ngờ có một ngày tôi lại trở thành người đáng ghét như vậy, Tuyết Lục, cậu có thể tha thứ cho tôi không?”
Đồng Tuyết Lục nhìn Tưởng Bạch Hủy, thầm nghĩ chẳng lẽ hôm nay là ngày xin lỗi sao?
Không những Tiền Thái Hân xin lỗi cô, ngay cả Tưởng Bạch Hủy cũng xin lỗi cô.
Có điều nói đi cũng phải nói lại, cô có thể không tha thứ cho Tiền Thái Hân, bời vì đối phương đã từng làm những việc không thể tha thứ, nhưng cô lại không có lý do gì để trở mặt với Tưởng Bạch Hủy cả.
Chẳng lẽ bởi vì trước đây Tưởng Bạch Hủy từng nói vài câu cạnh khóe, nên cô sẽ không qua lại với cô ta cả đời sao?
Tất nhiên cô cũng sẽ không vì lúc này Tưởng Bạch Hủy nói vài lời hay, mà lập tức khôi phục quan hệ như trước kia với cô ta.