Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 672: Ly trà xanh thứ sáu trăm bảy mươi hai

Cập nhật lúc: 2024-11-12 13:14:21
Lượt xem: 77

 

Trong lòng Ôn Như Quy bị khiếp sợ và kích thích không hề nhỏ.

Vân Chi

Hơn hai tháng qua, anh vẫn luôn coi hai đứa bé trong bụng Đồng Tuyết Lục như áo bông nhỏ tri kỷ.

Quần áo, chăn gối, và đủ loại đồ dùng nhỏ trong nhà đều là kiểu dáng con gái thích, hồng hồng phấn phấn. Anh đã chuẩn bị tinh thần chào đón hai cô con gái mềm mại đáng yêu rồi, ai ngờ lại lòi ra một thằng cu!

Sắc mặt Ôn Như Quy thực sự không thể nói là vui sướng được.

Bác sĩ nữ thấy vậy không nhịn được cười, nói: “Thế giới bao la chẳng thiếu điều lạ, đầu năm nay còn có người không thích con trai cơ đấy.”

Ôn Như Quy lấy lại tinh thần, căng thẳng nói: “Bác sĩ, lần trước lúc siêu âm kết quả là hai bé gái, bây giờ lại sinh ra một thằng con trai, có phải đứa còn lại cũng biến thành con trai không?”

Bác sĩ nữ gật đầu: “Có khả năng lắm. Siêu âm kiểm tra giới tính không chính xác trăm phần trăm, có người kiểm tra hai ba lần vẫn tính sai đấy.

Sấm sét giữa trời quang.

Ngũ lôi oanh đỉnh.

Chạm đáy nỗi đau.

Ôn Như Quy hoàn toàn bối rối.

Một đôi áo bông nhỏ tri kỷ không còn nữa, đổi thành một đôi nhóc thối, nghĩ thôi đã khiến lòng người ta nghẹn ứ rồi.

Bụng Đồng Tuyết Lục vẫn còn đau, chỉ là thấy Ôn Như Quy như vậy cô lại không nhịn được muốn cười, nhưng mà vừa cười một cái phía dưới càng đau hơn.

Tiếng kêu đau khiến Ôn Như Quy lấy lại tinh thần, lấy khăn tay ra lau mồ hôi cho cô: “Là con trai.”

Lời này cực kỳ tủi thân, cứ như đứa trẻ con bị người ta cướp mất bảo bối gì vậy.

Đồng Tuyết Lục nhướng mày: “Anh không thích à?”

Đôi mi dài rậm của Ôn Như Quy run run một cái: “Thích.” Chỉ là không thích bằng con gái mà thôi.

Đồng Tuyết Lục không nhịn được muốn cười tiếp, có điều cô chưa kịp mở miệng, đã nghe thấy bác sĩ nữ kêu lên: “Dùng sức nào, đứa còn lại sắp ra rồi, đã thấy cái đầu.”

Đồng Tuyết Lục hít sâu một hơi, túm c.h.ặ.t t.a.y Ôn Như Quy dùng sức thêm lần nữa.

Có lẽ vì một đứa ra rồi, cũng có thể do đứa thứ hai nhẹ hơn đứa thứ nhất một chút, nên sinh đứa thứ hai tương đối dễ dàng.

Ôn Như Quy căng thẳng nhìn bác sĩ: “Bác sĩ, là con gái à?”

Bác sĩ nữ: “Không phải.”

Ôn Như Quy: “...”

Xong rồi, lần này đúng là hai thằng nhóc thối thật rồi.

Áo bông nhỏ tri kỷ của anh không có!!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-672-ly-tra-xanh-thu-sau-tram-bay-muoi-hai.html.]

Sắc mặt Ôn Như Quy lập tức trở nên tái nhợt, còn khó coi hơn cả Đồng Tuyết Lục.

Ai ngờ một giây sau lại nghe thấy bác sĩ nữ nói: “Đùa cậu thôi, vui vẻ lên nào chàng trai. Chúc mừng cậu, là một bé gái.”

Ôn Như Quy: ?!!

“Bác sĩ, bà không lừa tôi chứ? Thật sự là con gái?”

“Tất nhiên là thật rồi. Bé gái ra đời vào tám giờ ba mươi mốt phút tại Kinh Thị, giới tính nữ, nặng hai cân hai.”

Mấy năm nay sinh đôi không nhiều, sinh đôi trai gái càng ít hơn, hai vợ chồng này đúng là có phúc thật.

Phải hình dung tâm trạng của Ôn Như Quy lúc này như thế nào đây?

Giống như người sắp c.h.ế.t đói một nhiên trước mắt xuất hiện một cái bánh bao nóng hôi hổi, cảm giác này khiến cho người ta lệ nóng doanh tròng.

Mặc dù chỉ có một áo bông nhỏ, nhưng mà còn tốt hơn so với không có.

Ôn Như Quy thỏa mãn, đôi mắt ảm đạm sáng lên: “Tuyết Lục, chúng ta có con gái rồi!”

Giọng điệu lần này hoàn toàn khác biệt với giọng cực kỳ tủi thân trước đó.

Khóe môi Đồng Tuyết Lục cong lên: “Chúng ta cũng có con trai. Em hơi mệt, muốn ngủ một lúc.”

Trọng nữ khinh nam cũng giống như trọng nam khinh nữ, cô đều không tán thành, trẻ con nên được đối xử như nhau.

Ôn Như Quy gật đầu: “Em ngủ đi, anh sẽ trông em và các con.”

Bác sĩ và y tá xử lý xong xuôi mọi chuyện, đẩy Đồng Tuyết Lục ra khỏi phòng sinh, hai y tá bế hai bé ra ngoài trước một bước.

Ông Ôn và tư lệnh Tiêu đồng thời chen lên: “Đồng chí y tá, đây là cháu gái (ngoại) của tôi có phải không? Trông đáng yêu quá nhỉ.”

Y tá giao hai bé cho hai người bọn họ, mỗi người một đứa: “Đứa lớn hơn một chút là anh trai, gần ba cân; đứa nhỏ hơn chút là em gái, hai cân hai.”

“!!!”

Cái gì, cái gì cơ?

Có một đứa anh trai? Không phải nói là một đôi bé gái sao?

Mọi người nghe thấy lời y tá nói đều kinh ngạc, mắt chữ O mồm chữ A hỏi.

Đúng lúc vị bác sĩ nữ lần trước siêu âm cho Đồng Tuyết Lục đi ngang qua đây, thấy Ôn Như Quy bước ra từ trong phòng sinh thì không khỏi ngẩn người.

Thứ nhất vì hai vợ chồng Ôn Như Quy và Đồng Tuyết Lục t đều đẹp, thứ hai là vì Ôn Như Quy từng nói sẽ đi phẫu thuật triệt sản, cho nên bác sĩ nữ vẫn nhớ hai vợ chồng bọn họ.

Thấy Ôn Như Quy bước ra từ trong phòng sinh, bà ấy còn tưởng Đồng Tuyết Lục khó sinh, nếu không tại sao đàn ông lại được vào phòng sinh? Vì thế nhanh chóng tiến lên hỏi.

“Sinh chưa? Sản phụ có khỏe không?”

Ôn Như Quy gật đầu: “Vợ tôi ổn cả, hai đứa nhỏ cũng rất khỏe mạnh, chỉ có điều...”

Loading...