Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 656: Ly trà xanh thứ sáu trăm năm mươi sáu
Cập nhật lúc: 2024-11-11 18:55:54
Lượt xem: 66
Cuối cùng, phán quyết của Sử Tu Năng cũng đã có.
Bởi vì ông ta không phải kẻ chủ mưu, hơn nữa chỉ mới tham gia gây án hai lần, cho nên ông ta không bị b.ắ.n chết, mà là bị phán ngồi tù chung thân.
Cháu trai của Sử Tu Năng là Sử Tuấn Dân bị phán xử bắn, sau khi anh hai Sử biết tin, trực tiếp trúng gió nằm liệt trên giường.
Hai đứa con đều bị b.ắ.n chết, trong mắt người ngoài chính là cực kỳ thê thảm.
Có điều, cả nhà họ Sử đều là tội phạm, nhà họ Sử ở Tân Thị cũng thành chuột chạy qua đường, họ hàng bạn thân đều vạch rõ rành giới với bọn họ.
Còn hai ngày nữa, Sử Tu Năng sẽ bị đưa đến nông trường gian khổ nhất ở Tây Bắc để lao động cải tạo, lần này vừa đi có thể cả đời sẽ không thấy mặt nữa.
Trình Tú Vân muốn gặp mặt ông ta lần cuối, thuận tiện ly hôn cho hai người luôn.
Bây giờ, Sử Tinh Nhụy giống như một con nhím, hoàn toàn không nghe lời bà ta, Trình Tú Vân không định dẫn cô ta đi gặp Sử Tu Năng, mà đi thẳng đến ngục giam.
Nhưng vừa mới ra khỏi cửa chưa đầy mười phút, bà ta đã bị một người phụ nữ chặn đường.
Người phụ nữ kia mang dáng dấp cao lớn lại khỏe mạnh, giống như một ngọn núi nhỏ.
Trình Tú Vân muốn lách qua bà ta, nhưng thân thể của người phụ nữ lại dịch sang, chặn đường đi của bà ta.
Bà ta nhíu mày nói: “Cô muốn làm gì?”
Người phụ nữ chỉ vào mũi bà ta mắng: “Đồ đĩ, tao còn cho rằng dáng vẻ mày xinh đẹp đến mức nào, không ngờ với dáng vẻ mụ vợ già này của mày, còn dám quyến rũ chồng tao?”
Trình Tú Vân nhíu mày: “Cô nói bậy nói bạ gì đó? Tôi không biết chồng cô là ai, tôi cũng không quyến rũ người đàn ông nào!”
Người phụ nữ trợn mắt: “Có phải mày tên là Trình Tú Vân, tới từ Tân Thị, có một đứa con gái mười tuổi không?”
Trình Tú Vân gật đầu: “Đúng vậy, nhưng tôi không hề dụ dỗ chồng cô, tôi thật sự không biết chồng cô là ai!”
Người phụ nữ hừ một tiếng: “Chuyện cho tới bây giờ mà mày còn dám nói dối, đồ đĩ, tao đánh c.h.ế.t mày!”
Nói xong thì nhào lên túm tóc bà ta, bàn tay như quạt hương bồ tát “bốp bốp bốp” lên mặt bà ta.
Lực tay của người phụ nữ cực kỳ lớn, mặt Trình Tú Vân lập tức đã bị đánh đến sưng lên.
“A á á có ai không, cứu mạng a...”
Bà ta cảm thấy sắp phát điên rồi, không biết người phụ nữ điên này từ đâu chạy đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-656-ly-tra-xanh-thu-sau-tram-nam-muoi-sau.html.]
Bà ta hoàn toàn không quen biết hai vợ chồng bọn họ!
Dọc đường, người đi đường đến vây xem.
Không đợi mọi người mở miệng khuyên bảo, người phụ nữ đã vừa ăn cướp vừa la làng nói: “Mọi người phân xử cho tôi, tôi sinh cho chồng tôi năm đứa con, chăm sóc cha mẹ chồng sống suốt đời còn lại, nhưng người phụ nữ này lại giữa chừng chạy đến dụ dỗ chồng tôi, bây giờ chồng tôi muốn ly hôn với tôi, mọi người nói tôi có nên đánh cô ta hay không?”
Mọi người vây xem vốn thấy bà ta đánh người thì định đến Đồn công an báo án, bây giờ nghe nói như vậy, lập tức chỉ vào Trình Tú Vân mắng.
“Loại đàn bà ngoại tình với người khác, nếu ở mười năm trước, chắc chắn đã bị bắt đi diễu phố phê đấu rồi!”
“Chứ sao, từ trước đến nay, tôi ghét nhất là loại hồ ly tinh chuyên đi dụ dỗ chồng người khác này, đánh cô ta mạnh vào!”
Trình Tú Vân tức giận đến mức muốn ói máu: “Tôi không có...”
Bà ta cảm thấy đám người này quả thực là đầu óc có bệnh, sao người phụ nữ này nói cái gì bọn họ cũng tin thế?
Đột nhiên, trong đầu bà ta hiện lên cảnh tượng ngày đó Ôn Như Quy bị mọi người mắng mỏ.
Vân Chi
Nhưng mà bà ta vừa mới há miệng muốn cãi lại, bàn tay của người phụ nữ đã liên tiếp tát “bốp bốp bốp” xuống.
Mặt bà ta bị tát đến sưng lên, môi bị rách, tóc bị người phụ nữ kia túm dứt một mảng lớn.
Người xung quanh không ai đứng ra giúp bà ta, ngược lại còn vỗ tay trầm trồ khen ngợi.
“Dám dụ dỗ chồng người khác, đánh nát mặt cô ta đi!”
Người phụ nữ đã đánh đủ, xô bà ta ngã xuống đất.
Sau đó nhổ nước bọt vào mặt bà ta rồi mắng: “Sau này đừng để tao nhìn thấy mày, nếu không tao thấy mày một lần sẽ đánh mày một lần!”
Nói xong, bà ta ưỡn bộ n.g.ự.c kiêu ngạo rời đi.
Người qua đường chỉ trỏ Trình Tú Vân.
“Dáng vẻ vừa già vừa xấu, vậy mà còn có mặt mũi đi dụ dỗ đàn ông, không biết xấu hổ!”
“Chứ sao, không hiểu sao lại tự tin vậy!”
“Mụ già yêu tinh, cả người toàn mùi khai, thật khiến cho người ta buồn nôn!”
Trình Tú Vân nghẹn một hơi không thở được, hôn mê bất tỉnh ngay tại chỗ.