Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 652: Ly trà xanh thứ sáu trăm năm mươi hai
Cập nhật lúc: 2024-11-11 18:54:15
Lượt xem: 87
Nghĩ đến Trình Tú Vân, đáy mắt ông Ôn hiện lên sát ý: “Nể tình cô ta là mẹ ruột của Như Quy, có một số việc tôi không muốn làm đến cùng, nhưng có một số người chó không sửa được thói ăn phân!”
Lần này, ông ấy phải khiến cho Trình Tú Vân trả cái giá đắt!
Đối với chuyện này, Tư lệnh Tiêu rất tán thành: “Lão bảo thủ, trước kia ông đúng là lòng dạ đàn bà, nếu đổi lại là tôi, tôi đã b.ắ.n c.h.ế.t cô ta từ lâu rồi!”
Ông Ôn oán hận đập một cái vào mặt bàn.
Phác Kiến Nghĩa lo lắng hai người bọn họ sẽ làm ra chuyện trái pháp luật, vội vàng nói: “Cháu hiểu tâm trạng của hai ông, nhưng mà hai ông tuyệt đối không thể làm bừa được.”
Gia tộc như bọn họ đều có đối thủ, rút dây động rừng, một khi bị người khác nắm lấy nhược điểm, hậu quả không thể lường được.
Ánh mắt của ông Ôn trợn trừng: “Nếu cháu muốn khuyên bảo ông bỏ qua cho người đàn bà kia, vậy thì tốt nhất cháu nên ngậm miệng lại càng sớm càng tốt!”
Phác Kiến Nghĩa nói: “Không phải cháu muốn khuyên hai ông bỏ qua cho người phụ nữ đó, cháu chỉ cảm thấy chuyện này không thể làm ầm lên được, bây giờ quan trọng nhất là làm cho người phụ nữ kia từ bỏ suy nghĩ tố cáo Như Quy.”
Sau đó, bọn họ tìm được không ít nhân chứng tận mắt trông thấy sự việc ngày hôm đó, cuối cùng biết được là do Trình Tú Vân tự ngã sấp xuống, chứ không phải bị Ôn Như Quy đẩy ngã, có điều Ôn Như Quy từng bóp cổ Trình Tú Vân thật.
Căn cứ vào thân phận của Trình Tú Vân, bất kể Ôn Như Quy có lý do gì, đại đa số người đời chắc chắn sẽ không đứng về phe anh.
Ông Ôn hừ một tiếng: “Chuyện này cháu yên tâm, ông sẽ xử lý.”
Không thể một phát b.ắ.n c.h.ế.t Trình Tú Vân, nhưng khiến cho bà ta từ bỏ tố cáo, ông ấy vẫn có cách làm được chuyện nhỏ này.
Hiện tại, trong lòng mọi người đều có cũng một suy nghĩ, chính là bọn họ phải cố gắng hết sức xử lý tốt chuyện này, không thể khiến cho Đồng Tuyết Lục khó xử thêm nữa.
Cô phải chăm sóc Ôn Như Quy đã mệt muốn c.h.ế.t rồi, chuyện còn lại cứ giao cho bọn họ.
Sau khi Đồng Tuyết Lục ăn cơm xong, thì nắm tay Ôn Như Quy ngồi nói chuyện với anh trong phòng khách.
Phần lớn thời gian đều là cô nói, Ôn Như Quy ngơ ngác nhìn cô, thỉnh thoảng nhìn về phía bên cạnh, sắc mặt sẽ lập tức thay đổi.
Đồng Tuyết Lục biết tạm thời “Tiểu Húc” sẽ không rời đi, cách đáng tin nhất để đối phó với loại bệnh này, vẫn là phải uống thuốc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-652-ly-tra-xanh-thu-sau-tram-nam-muoi-hai.html.]
Nhưng hiện tại, ở trong nước vẫn chưa có biện pháp điều trị căn bệnh này, nếu cô thật sự dẫn Ôn Như Quy đến bệnh viện, chắc chắn bác sĩ sẽ tuyên bố anh bị bệnh thần kinh chỉ trong vài phút.
Cô nghĩ đến thầy của anh Tiêu Bác Thiệm và Tô Việt Thâm.
Những người thân khác trong nhà Tiêu Bác Thiệm đều đang ở bên Mỹ, có lẽ ông ấy có thể giúp đỡ tìm kiếm tài liệu tương quan.
Có điều nếu như vậy, sẽ không giấu được bệnh tình của Ôn Như Quy.
Thật ra, cho dù cô cố tình giấu diếm, với tình hình hiện giờ cũng không giấu diếm được, bởi vì trong khoảng thời gian ngắn, Ôn Như Quy sẽ không có cách nào quay về căn cứ.
Quá trình đấu tranh với bệnh tật chắc chắn sẽ không dễ dàng, nhưng Ôn Như Quy không hề vứt bỏ bản thân, người nhà và bạn bè cũng không từ bỏ, cô có lý do gì để không kiên cường chứ?
Nghĩ đến đây, chút khổ sở trong lòng cô lập tức tiêu tán, nhìn anh cười nói: “Như Quy, chúng ta đi tắm thôi.”
Nói xong, cô nghiêng người đến, ghé sát vào tai anh, nhỏ giọng nói: “Là tắm uyên ương đó.”
Cuối cùng mặt Ôn Như Quy cũng đỏ lên, nhìn qua cũng có chút màu máu.
Trước kia Đồng Tuyết Lục không cảm thấy gì, bây giờ mới phát hiện ra mình nhớ thương dáng vẻ động một chút là xấu hổ này của anh đến cỡ nào.
Vân Chi
Cô đứng lên lôi kéo tay anh nói: “Đi thôi, hôm nay em đi bộ rất nhiều, sắp mệt c.h.ế.t rồi, đợi lát nữa anh phải xoa bóp cho em đấy nhé.”
Ôn Như Quy để mặc cô lôi kéo mình đi về phía phòng tắm, dọc đường đi đều không lên tiếng.
Mãi cho đến khi tới trước cửa phòng tắm, anh mới làm ra vẻ mặt hung ác với không khí trước mặt, rồi sau đó dùng sức đóng cửa lại, nhốt “Tiểu Húc” ở ngoài phòng tắm.
Vợ của anh, anh không cho phép người đàn ông khác nhìn thấy cơ thể cô!
Đồng Tuyết Lục giả vờ như không thấy hành động của anh, nhẹ nhàng giúp anh cởi quần áo ra, sau đó cởi của mình ra.
Đây không phải lần đầu tiên hai người “Trần trụi trước mặt nhau” như vậy, chỉ là lúc này, trong mắt hai người đều không hề có sắc dục.
Cởi quần áo xong, Đồng Tuyết Lục mới phát hiện ra trên cánh tay và phía sau lưng anh có không ít dấu bầm tím và vết thương. Những vết thương này nhìn qua rất mới, rõ ràng là vừa xuất hiện.
Cô vuốt ve vết đỏ thật dài trên cánh tay anh: “Đau không?”