Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 634: Ly trà xanh thứ sáu trăm ba mươi tư
Cập nhật lúc: 2024-11-11 15:26:23
Lượt xem: 58
Bữa cơm này Chu Diễm không chỉ bị thồn một bụng cẩu lương, hơn nữa còn ý thức được mình lại đội sổ thêm lần nữa.
Ôn Như Quy một lần được đôi trứng vàng, Hoàng Khải Dân cũng có hai đứa con, còn anh ta chỉ mới có một đứa.
Nghĩ thôi đã trái tim nghẹn ngào rồi.
Sau khi tách ra khỏi hai người, anh ta lén chạy đi gọi điện thoại về nhà, hỏi vợ anh ta xem có khi nào trong bụng vợ cũng đang mang thai đôi không.
Vương Tiểu Vân vừa mở miệng đã mắng anh ta m.á.u chó đầy đầu: “Mới mang thai một đứa thôi tôi đã khổ cực thế này rồi. Anh đúng là cái loại người đứng nói chuyện không đau eo, anh muốn mệt c.h.ế.t tôi à?”
“Không phải đâu vợ à, chỉ là anh...”
“Tút!”
Vương Tiểu Vân không thèm nghe anh ta giải thích, không nói hai lời đã cúp điện thoại.
Nghe thấy âm thanh “tút tút” từ đầu bên kia điện thoại truyền tới, cõi lòng âm thanh “tút tút” lạnh giá từng cơn.
Trước kia Tiểu Vân dịu dàng biết bao nhiêu, sao bây giờ mang thai lại biến thành “Người phụ nữ đanh đá” thế này?
Nhưng mà cho dù có bá đạo hơn nữa, ngoại trừ cưng chiều ra, anh ta còn có thể làm được gì?
Sau khi cơm nước xong, Đồng Tuyết Lục và Ôn Như Quy tay trong tay tản bộ tiêu thực trong căn cứ.
Ánh nắng chiều giống như thùng thuốc nhuộm bị đổ, nhiễm đỏ cả khoảng trời phía tây, từng cụm mây hồng rực rỡ tươi đẹp nguy nga, cực kỳ động lòng người.
Gió đêm thổi tới, Ôn Như Quy cởi áo khoác của mình ra khoác lên người cô, nắm tay cô hỏi nhỏ: “Lạnh không? Có muốn về không?”
Trên quần áo còn lưu lại hơi ấm và mùi hương của anh, mùi hương cây cỏ thoang thoảng bao lấy cô.
Đồng Tuyết Lục lắc đầu, nghiêng người cười ngọt ngào với anh một tiếng: “Quần áo có nhiệt độ cơ thể của anh, không lạnh nữa.”
Lời này vừa ngọt ngào vừa mập mờ, khiến vành tai Ôn Như Quy đỏ lên.
“Đúng rồi, cậu bạn nhỏ Tiểu Húc của anh dạo này có tới tìm anh nữa không?”
“Không. Dạo này anh bận quá, cậu ấy có tới tìm, anh cũng chẳng có thời gian tiếp đãi.”
Ôn Như Quy vừa trả lời, vừa cận thận đỡ eo cô: “Em nhờ anh nghiên cứu chế tạo ra bếp điện, trước mắt mới chỉ có chút đầu mối, sắp tới phải chờ làm xong chuyện của căn cứ mới có thể bắt tay vào được. Xin lỗi vì đã làm trễ nải chuyện của em.”
Đồng Tuyết Lục dừng bước, duỗi tay ra dùng sức bấm lên cánh tay anh một cái.
Ôn Như Quy bị đau hít một hơi khí lạnh, nhưng lại không hề phản kháng.
Chỉ là mang vẻ mặt khó hiểu và tủi thân nhìn cô: “Xin lỗi, tối nay anh sẽ tăng ca để chế tạo giúp em.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-634-ly-tra-xanh-thu-sau-tram-ba-muoi-tu.html.]
Đồng Tuyết Lục nghe vậy, lại bấm thêm một cái nữa lên cánh tay anh, còn mạnh hơn cái vừa rồi.
Lúc này Ôn Như Quy mới biết, cô tức giận không phải vì mình không có thời gian chế tạo giúp cô: “Em đừng giận mà. Nếu như em cảm thấy trong lòng không thoải mái, em cứ cấu anh thêm mấy cái nữa cũng được.”
Đồng Tuyết Lục thật sự bị sự dịu dàng là tốt tính của anh đánh bại: “Em giận anh không phải là vì anh không có thời gian giúp em, mà vì em không thích anh nói xin lỗi với em.”
“Chúng ta là vợ chồng, là người thân cận nhất của nhau trên cõi đời này, anh không cần vì những chuyện nhỏ như vậy mà nói lời xin lỗi với em.”
Vân Chi
Những người quá nhạy cảm, quá lo lắng suy nghĩ cho người khác thường sẽ sống rất mệt mỏi, cũng dễ mắc bệnh trầm cảm.
Đồng Tuyết Lục đang muốn sửa chữa, hoặc là nên nói đang muốn khuyên giải anh.
“Được, sau này anh sẽ không nói xin lỗi nữa, anh đều nghe em.”
Anh trả lời cực kỳ ngoan ngoãn, tất cả đều nghe theo cô, khiến trái tim Đồng Tuyết Lục mềm nhũn ra.
Cô xoa xoa cánh tay anh, nhỏ giọng hỏi: “Có đau không?”
Ôn Như Quy đang định lắc đầu nói không đau, lời ra đến đầu lưỡi đột nhiên xoay một vòng biến thành: “Có hơi đau.”
Đồng Tuyết Lục cười với anh: “Vậy khi nào về thì em bồi thường cho anh nhé?”
Ôn Như Quy mặt đỏ tim đập nhanh: “Bồi thường thế nào?”
“Nụ hôn nóng bỏng kiểu Pháp.”
***
Hai người trở lại phòng ký túc xá, Ôn Như Quy vừa vào trong đã khóa cửa phòng lại, đôi mắt đen láy nhìn cô.
Đồng Tuyết Lục nín cười: “Đi tắm trước.”
Nghe thấy cô như vậy, trong lòng Ôn Như Quy có chút mất mát không nói nên lời. Nhưng mà nghĩ tới chuyện lát nữa có thể thưởng thức nụ hôn nóng bỏng, lòng tham của anh lại nhanh chóng sống dậy.
Đồng Tuyết Lục có tính sạch sẽ. Hôm nay ngồi xe lâu như vậy, lại đi qua rất nhiều nơi, cô nhất định phải tắm xong mới chịu lên giường.
Cũng may căn cứ cung cấp nước nóng rất đầy đủ, muốn tắm cũng không khó.
Cô tắm rất nhanh đã xong, Ôn Như Quy còn dùng tốc độ nhanh hơn để tắm.
Sắc trời vừa sẩm thối, cửa phòng đã bị khóa thật chặt.
Chu Diễm từ bên ngoài về, thấy cửa phòng đóng chặt, không hiểu vì sao trong lòng cảm thấy chua chua.
Hu hu hu, anh ta cũng muốn tình yêu triền miên như thế QAQ.