Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 630: Ly trà xanh thứ sáu trăm ba mươi
Cập nhật lúc: 2024-11-11 15:12:56
Lượt xem: 93
Đúng như Đồng Tuyết Lục nghĩ, lúc này cô ta chỉ hận không thể nhào tới khiến cô tan xương nát thịt, nhưng cô ta không thể làm như vậy, nếu không sẽ thật sự đồng quy vu tận.
Mà cô ta là người không muốn c.h.ế.t hơn bất cứ kẻ nào, hơn nữa người phụ nữ này thật sự đã đoán đúng, trước đây cô ta từng điều tra thân phận của Ôn Như Quy, sau khi biết quan hệ giữa anh và Sử Tu Năng, cô ta đã do dự giữa hai người bọn họ rất lâu.
Tuy rằng thân phận và bối cảnh của Ôn Như Quy lợi hại, vẻ ngoài còn anh tuấn bất phàm, nhưng đàn ông như vậy cho dù sử dụng hết toàn bộ kỹ xảo cũng chưa chắc đã có thể quyến rũ được.
Ngược lại Sử Tu Năng rất mê muội cô ta, còn nguyện ý ly hôn với vợ vì cô ta, bây giờ Sử Tu Năng làm ăn không tệ, nếu cô ta giúp Sử Tu Năng kéo ngã Ôn Như Quy, đến lúc đó nhất định Sử Tu Năng sẽ cảm kích cô ta.
Cứ như vậy, cô ta có thể ngồi vững vị trí bà chủ, chỉ là cô ta còn chưa kịp hạ quyết tâm, Đồng Tuyết Lục đã tìm tới cửa.
Đồng Tuyết Lục: “Đợi Trình Tú Vân về cô hãy lập tức hành động.”
Nói xong cô lấy ra giấy và bút từ trong túi, đẩy qua cho Lý Quyên Quyên’
“Tôi đọc cho cô viết.”
Lý Quyên Quyên không còn cách nào khác, đành phải cầm bút lên, dựa theo lời cô nói viết xuống, sau đó ký tên mình lên trên, còn ấn cả dấu ngón trỏ của mình.
Sau khi viết xong, Đồng Tuyết Lục cầm tờ giấy nhận tội lên cẩn thận kiểm tra một lượt, phát hiện không có lỗi sai chính tả nào, lúc này mới cất đi.
“Chắc hẳn bốn ngày nữa Trình Tú Vân sẽ về tới Kinh Thị, lúc đó cô bắt đầu hành động, hôm sau tôi sẽ đưa cô tới Thâm Thị, nhớ kỹ đừng giở trò, nếu không cô sẽ hối hận!”
Sau khi ném lại những lời này, cô đứng dậy ra về.
Lý Quyên Quyên nhìn theo bóng lưng cô, tức giận đập bàn rầm rầm.
Ra khỏi nhà Lý Quyên Quyên, Đồng Tuyết Lục đụng phải người phụ nữ lần trước.
Người phụ nữ kia xách giỏ thức ăn trong tay, há hốc miệng: “Em gái, sao em lại đến đây?”
“Em vừa ra từ nhà con Lý Quyên Quyên lẳng lơ kia à?
Đồng Tuyết Lục gật đầu, trên mặt lộ ra vẻ xấu hổ: “Sau khi về nhà, em nghĩ tới nghĩ lui vẫn cảm thấy không cam lòng, cho nên hôm nay cố ý chạy tới xem, ai ngờ không nhìn thì không biết, vừa nhìn đã giật nảy mình, chị có biết đã xảy ra chuyện gì không?”
Người phụ nữ kia vừa nghe thấy lời này lập tức nổi lên tính nhiều chuyện: “Đã xảy ra chuyện gì?”
Đồng Tuyết Lục: “Em nhận nhầm người rồi, người ở cùng Lý Quyên Quyên ngày đó không phải chồng em, là một người đàn ông trung niên không quen biết!”
Người phụ nữ kia: “...”
Vốn dĩ chị ta còn tưởng rằng sắp có kịch hay để nghe, không ngờ lại phát triển thần kỳ như vậy, lập tức cạn lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-630-ly-tra-xanh-thu-sau-tram-ba-muoi.html.]
Đồng Tuyết Lục nhìn chị ta một cái, mỉm cười ra về.
***
Từ ngày nhận được điện thoại của Đồng Tuyết Lục, Tô Việt Thâm đã bắt đầu sắp xếp.
Giống như những gì anh ta dự đoán, muốn cướp đi hàng hóa của Trình Tú Vân, căn bản không cần anh ta đích thân ra tay.
Thâm Thị bây giờ vô cùng rối loạn, đủ loại bang phái mọc lên, những người này cướp bóc phạm tội khắp nơi, hoặc là thành lập công ty hoặc cửa hàng để thu phí bảo hộ.
Lực lượng cảnh sát phòng chống tội phạm cũng không theo kịp, dẫn đến các thế lực xấu xa kia phát triển điên cuồng ngang ngược.
Từ trước đến nay Tô Việt Thâm vẫn luôn căm ghét những thế lực tà ác ấy sâu sắc, nhưng lần này anh ta lại tính toán sẽ lợi dụng bọn họ đối phó với Trình Tú Vân.
Vân Chi
Lần này Trình Tú Vân bỏ ra bốn nghìn tệ để nhập hàng, số tiền gần như là toàn bộ gia sản của bọn họ, chỉ cần bán đi lô hàng này, bọn họ có thể kiếm được gấp đôi số tiền trong tay.
Đến lúc đó bọn họ có thể dùng số tiền ấy đẻ mua nhà mua xe, làm ăn càng ngày càng lớn.
Bởi vì lần này đặt hàng rất nhiều, một mình bà ta không có cách nào mang về được, vì thế dưới sự trợ giúp của bạn thân đã tìm đến một công ty vận tải, bảo bọn họ vận chuyển quần áo về Kinh Thị.
Đồng thời bà ta cũng có thể theo xe về Kinh Thị, như vậy còn tiết kiệm được một khoản tiền xe.
Hôm nay bà ta tạm biệt bạn thân, sau đó lên xe tải trở về Kinh Thị.
Ban đầu rất thuận lợi, tài xế ngoại trừ ăn cơm và đi vệ sinh đều chưa từng dừng lại, nhưng khi xe đi qua một thôn nhỏ, đột nhiên có một đám người xuất hiện chặn đường ngay phía trước.
Lái xe sợ hãi phanh gấp.
Cả người Trình Tú Vân đụng vào ghế trước, đau đến mức bà ta hít mạnh một hơi: “Sao anh lại dừng xe đột ngột thế?”
Khuôn mặt tài xế trắng bệch: “Mấy người đó đến để cướp bóc.”
Cướp bóc?!
Nghe thấy hai chữ này, Trình Tú Vân giật b.ắ.n cả người: “Anh tài xế, anh đang nói giỡn đúng không? Sao có thể có người ăn cướp trắng trợn như vậy?”
Người lái xe không có thời gian nói chuyện nhiều với bà ta, trực tiếp xuống xe, giơ tay lên nói: “Tất cả mọi thứ trong xe đều là của các anh, cầu xin các anh tha cho cái mạng nhỏ này của tôi!”
Đám người kia nghe vậy, cười ha ha: “Xem mày nhát gan chưa kia, còn không mau cút đi.”
Tài xê nghe thấy thế thế, nhanh chóng bỏ chạy.
Trình Tú Vân: !!?