Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 569: Ly trà xanh thứ năm trăm sáu mươi chín
Cập nhật lúc: 2024-11-10 14:53:43
Lượt xem: 93
Thời gian trôi qua nhanh chóng, có rất nhiều điều đã xảy ra trong hơn hai năm qua.
Từ góc độ tình hình quốc gia mà nói, năm 1978 là năm bắt đầu cải cách và tự do hóa, và cũng là năm bắt đầu chế độ hợp đồng trách nhiệm sản xuất hộ gia đình.
Năm 1979, nhà nước và nước Mỹ khôi phục quan hệ ngoại giao, cũng là năm mà Luật doanh nghiệp liên doanh Trung Quốc - Nước ngoài bắt đầu có hiệu lực, các doanh nghiệp và công ty nước ngoài bắt đầu tiến vào Trung Quốc.
Năm 1980, Đặc khu kinh tế Thâm Thị chính thức được thành lập.
Từ cuộc sống của Đồng Tuyết Lục mà nói, cô học xong năm nhất đại học nhảy lớp một năm, bây giờ chỉ còn có nửa học kỳ nữa là tốt nghiệp.
Mặc dù đã nhảy lớp, nhưng cô vẫn ở lại ký túc xá cũ, mấy người trong ký túc xá cũng thay đổi không ít.
Đầu tiên là Thôi Nhu Nhu đã ly hôn, chồng cô học đại học ở quê nhà, hai người chung đụng thì ít xa cách thì nhiều, nên năm ngoái hai người đã quyết định ly hôn.
Tạ Hiểu Yến được gia đình giới thiệu, xác nhận quan hệ yêu đương với một cậu thanh niên đồng hương cũng là sinh viên đại học; Lâm Lan Quyên là người duy nhất trong ký túc xá vẫn chưa có người yêu, nhưng dưới ảnh hưởng của Đồng Tuyết Lục không còn tự ti như trước, bây giờ còn là nồng cốt của hội văn học trong trường, thường xuyên xuất bản tác phẩm của mình trên các tờ báo lớn.
Tưởng Bạch Hủy đã thành đôi với Lương Thiên Dật, người năm đó tặng cô ấy quyển sách "Anna Karenina", ở đây không thể không nói thêm một câu, Lương Thiên Dật là một sinh viên ưu tú có tài năng cực cao về mặt vật lý.
Năm thứ hai đại học, anh ta cũng nhảy lớp, thành tích năm nào cũng chiếm vị trí đứng đầu khoa, rất nhiều lần anh ta muốn nhận Ôn Như Quy làm thầy, nhưng bị Ôn Như Quy từ chối, nhưng vì trọng người tài nên anh vẫn thường xuyên chỉ bảo anh ta.
Cũng vì mối quan hệ này, nên mối quan hệ giữa Đồng Tuyết Lục và Tưởng Bạch Hủy càng tốt hơn.
Lúc này hai người bọn họ đang ăn cơm cùng nhau trong một tiệm cơm nhỏ bên ngoài trường.
Bắt đầu từ nửa cuối năm ngoái, trên đường phố xuất hiện rất nhiều quầy hàng kinh doanh, nhưng vẫn còn rất ít người dám mở cửa hàng.
"Ccậu và bạn học Lương thế nào rồi? Cậu vẫn phớt lờ anh ta à?” Đồng Tuyết Lục gắp một miếng thịt gà bỏ vào miệng, hỏi.
Tưởng Bạch Hủy cầm đũa chọc tới chọc lui trên bát cơm: "Anh ấy sắp ra nước ngoài rồi, hai chúng tôi cách xa nhau như thế, sao có thể tiếp tục?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-569-ly-tra-xanh-thu-nam-tram-sau-muoi-chin.html.]
Bởi vì thành tích của Lương Thiên Dật quá ưu tú, trường học dự định đợi anh ta vừa tốt nghiệp sẽ đề cử anh ta đi du học, Tưởng Bạch Hủy không thèm để ý đến hoàn cảnh gia đình Lương Thiên Dật, nhưng vừa nghĩ đến hai người phải xa cách nhiều năm, trong lòng cô ấy lập tức không có chút lòng tin nào.
Bởi vậy gần đây cố ấy đơn phương chiến tranh lạnh với Lương Thiên Dật, mỗi ngày Lương Thiên Dật đều chạy đến ký túc xá chờ cô ấy, mưa gió không ngại, hết sức kiên nhẫn.
Đồng Tuyết Lục nhìn cô ấy một cái: "Vì sao không thể tiếp tục? Nếu hai cậu thực sự thích nhau, thì luôn có thể nghĩ ra cách để ở bên nhau.”
Tưởng Bạch Hủy ngẩng mạnh lên, trong đôi mắt to tràn ngập mong đợi: "Tuyết Lục tốt bụng, có phải cậu đã nghĩ ra biện pháp rồi đúng không, cậu mau nói cho tôi biết đi. ”
Đồng Tuyết Lục buông đũa xuống, dùng khăn giấy lau miệng nói: "Cũng không tính là biện pháp gì, nếu hai người đã xác định ở bên nhau, hai người có thể kết hôn trước khi bạn học Lương ra nước ngoài, sau đó cậu làm đơn xin, xem có thể xin tới quốc gia cậu ấy du học làm phiên dịch viên sơ cấp hoặc nhân viên ngoại giao thực tập hay không.”
Ở phương diện vật lý, Lương Thiên Dật vô cùng có năng khiếu, quốc gia hiện giờ rất cần nhân tài ở phương diện này, vì bồi dưỡng nhân tài ở, quốc gia đã hứa sẽ ký hợp đồng chi trả mọi chi phí xuất ngoại cho Lương Thiên Dật.
Bây giờ Lương Thiên Dật vì chuyện tình cảm mà mỗi ngày đều buồn rầu, nếu như giáo viên trong trường biết, chắc chắn sẽ nghĩ biện pháp giải quyết khó khăn cho cậu ta.
Thành tích của Tưởng Bạch Hủy cũng coi như ưu tú, còn là nồng cốt ưu tú của hội sinh viên, năm nay vừa mới nộp đơn xin vào đảng, nếu hai người bọn họ kết hôn, tương lai Tưởng Bạch Hủy muốn xin đi công tác cùng quốc gia với đối phương, sẽ có cơ hội thành công rất lớn.
Vốn dĩ ánh mắt Tưởng Bạch Hủy sáng lên một chút, lập tức lại cắn môi: "Vì nguyên nhân này mà kết hôn, cảm giác là lạ."
Đồng Tuyết Lục nhún nhún vai: "Biện pháp tôi đã nói cho cậu biết rồi, những chuyện khác cậu tự cân nhắc đưa ra quyết định, nhưng mà cho dù muốn kết hôn, cậu cũng phải thông qua sự đồng ý của cha mẹ hai bên trước đã.”
Tưởng Bạch Hủy suy nghĩ một lát, ôm mặt nói: "Thật là hâm mộ cậu quá, giáo sư Ôn để ý tới cậu như vậy, hai người đã xác định sẽ ở bên nhau.”
Nhắc tới Ôn Như Quy, khóe miệng Đồng Tuyết Lục cong lên: "Bạn học Lương đối xử với cậu cũng rất tốt, cậu nên trân trọng những gì cậu đang có.”
Tưởng Bạch Hủy bĩu môi: "Anh ấy đâu được tốt như vậy? Anh ấy chỉ là một tên mọt sách.”
"Nghĩ một đằng nói một nẻo."
Vân Chi
"..."