Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 554: Ly trà xanh thứ năm trăm năm mươi tư
Cập nhật lúc: 2024-11-10 14:24:06
Lượt xem: 111
Trước đó, bà ta còn muốn bảo Đồng Tuyết Lục đi đóng vai nữ chính trong phim của chồng mình, có điều việc này chỉ có thể từ bỏ, bà ta sợ sẽ kích thích đến cháu gái.
Nói cho cũng là do bọn họ không có duyên phận.
Tiền Thái Hân nhìn thấy bọn họ, trong mắt tràn ngập mê man: “Mẹ, bọn họ là ai? Con cảm thấy đã từng gặp bọn họ ở đâu rồi thì phải?”
Các bạn học nghe thấy lời của Tiền Thái Hân, lại lần nữa chấn kinh.
“Hân Hân, cậu không nhớ chúng tôi sao? Chúng tôi là bạn học đại học của cậu.”
“Cậu không nhớ rõ chúng tôi, vậy cậu còn nhớ những bạn học trong khoa tiếng Pháp không?”
Vân Chi
Ánh mắt của Tiền Thái Hân quét qua từng khuôn mặt của bọn họ, lúc đảo qua Đồng Tuyết Lục, ánh mắt dừng lại lâu nhất.
Cuối cùng cô ta vẫn lắc đầu: “Tôi không nhớ được.”
Ngay sau đó không đợi mọi người lên tiếng, cô ta “ọe” một tiếng, lại nôn ra ngoài, sau đó ôm đầu kêu đau.
Trưởng đoàn Tiền vội vàng gọi bác sĩ đến.
Thấy nhà họ Tiền bận rộn, các bạn học đành phải ra ngoài chờ đợi.
Đợi sau khi Tiền Thái Hân được tiêm thuốc an thần, trưởng đoàn Tiền mỏi mệt đi ra khỏi phòng bệnh: “Hân Hân đã ngủ rồi, các em trở về đi, buổi chiều chắc còn phải lên lớp nhỉ.”
Nói xong, bà ta trả cao da lừa và nhân sâm cho Đồng Tuyết Lục: “Bạn học Đồng, cảm ơn em.”
Đồng Tuyết Lục thấy đối phương không nhận, đành phải mang đồ về.
Đợi đến khi về ký túc xá mở đồ ra xem, cô mới phát hiện ra phía dưới hộp cao da lừa còn có hai mươi tệ, phía trên còn có một tờ giấy nhỏ, nói là tiền bọn họ mua sữa mạch nha.
Đồng Tuyết Lục cất tiền đi, trong lòng vẫn rất tò mò tại sao trước đó Tiền Thái Hân lại nhằm vào cô như vậy.
Cha mẹ nhà họ Tiền đều là người cực kỳ có giáo dưỡng, hơn nữa cũng không hề có bất kỳ xích mích nào với nhà cô, chẳng lẽ Tiền Thái Hân thật sự chỉ là một cô gái nhỏ nhen hay ghen tị sao?
Không nghĩ ra được lý do gì, Đồng Tuyết Lục cũng không muốn nghĩ nữa.
...
Cuối tuần về đến nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-554-ly-tra-xanh-thu-nam-tram-nam-muoi-tu.html.]
Đồng Tuyết Lục làm thịt cuộn da cá, bánh mara đường mật, còn có gà chiên dầu đỏ cho ông Ôn ăn.
Thịt cuộn da cá được làm từ thịt cá sau khi lọc xương ra, tiếp đó cho thêm tinh bột khoai lang làm thành da, sau đó bọc nhân lại hấp lên là xong.
Thịt cuộn da cá tươi ngon có độ đàn hồi, càng ăn càng thơm, ông Ôn ăn vô cùng ngon miệng, râu cũng rung lên, rõ ràng là rất hưởng thụ.
“Tuyết Lục, tài nấu nướng của cháu đúng là càng ngày càng lợi hại, không phải đồ ăn cháu làm, ông ăn không ngon miệng.”
Đồng Tuyết Lục cười nói: “Vậy ông nội Ôn ăn nhiều một chút, sau này, được nghỉ cháu sẽ về nấu cho ông ăn.”
Nghe thấy vậy, ông Ôn còn cảm thấy dễ chịu hơn so với uống nước đường ướp lạnh trong ngày nóng nực: “Cháu đó, đứa trẻ này đúng là hiếu thảo.”
Đợi ông Ôn ăn xong, lúc này Đồng Tuyết Lục mới lên tiếng hỏi ra thắc mắc của mình: “Ông nội Ôn, trước khi Cao Mẫn qua đời đã nói với cháu một câu.”
“Nói cái gì?”
“Cô ta nói Như Quy hại c.h.ế.t em trai ruột của anh ấy.”
Một tiếng “Choang” vang lên.
Ông Ôn giật mình cả người run rẩy, tay đụng vào bát trên bàn, cái bát rơi xuống đất vỡ thành hai mảnh.
Lúc trước, Đồng Tuyết Lục còn cảm thấy Cao Mẫn mở miệng nói lung tung, nhưng lúc này thấy phản ứng của ông Ôn, trong lòng cô lập tức cảm thấy không ổn.
Sắc mặt ông Ôn dần dần trở nên trắng bệch, đối mặt với ánh mắt bức bách của Đồng Tuyết Lục, ông ấy không thể trốn tránh được.
Cuối cùng ông ấy thở dài một hơi nói: “Vốn dĩ ông không muốn nói chuyện này cho cháu biết, sợ cháu sẽ vì chuyện ấy mà ghét bỏ Như Quy.”
Bàn tay Đồng Tuyết Lục siết chặt lại: “Ông nội Ôn, rốt cuộc chuyện ấy là thế nào? Xin ông nói sự thật cho cháu biết.”
Ông Ôn lại thở dài một hơi, sau đó kể ra chuyện năm đó.
Hóa ra vào năm Ôn Như Quy bốn tuổi, Trình Tú Vân lại mang thai. Một lần nọ, Ôn Như Quy đang chơi đùa trong phòng khách, không cẩn thận đã đụng phải Trình Tú Vân đi từ trong phòng ra. Đúng lúc chỗ đó có một vũng nước, Trình Tú Vân trượt chân, cả người ngã mạnh xuống đất, chảy m.á.u ra rất nhiều.
Lúc ấy, Trình Tú Vân đã mang thai được sáu tháng, đứa bé trong bụng là con trai. Bởi vì lần sinh non này mà Trình Tú Vân chịu không ít khổ sở, bởi vậy mới hận đứa con trai ruột Ôn Như Quy.
“Lúc đó, Như Quy chỉ mới vài tuổi, huống chi cũng không phải nó cố ý. Người phụ nữ kia lại đổ tất cả trách nhiệm lên đầu nó, còn cả ngày nói nó hại c.h.ế.t em trai ruột. Cháu không biết lúc chúng ta phát hiện ra thằng bé đã bị ngược đãi suốt một năm, nó còn không biết nói chuyện.”
“Trước kia, tính cách của đứa trẻ Như Quy này rất ngoan ngoãn cởi mở, sau đó lại trở nên nhát gan sợ người lạ. Hơn nữa, có nói gì với nó thì nó cũng không hề đáp lại, luôn luôn không nói không rằng ở trong phòng cả ngày. Lúc ấy, ông còn lo lắng nó sẽ như vậy cả đời, sau đó đến khi gặp ân sư của nó là sở trưởng Tiêu, tiếp xúc với Vật lý mới từ từ tốt lên.”