Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 551: Ly trà xanh thứ năm trăm năm mươi mốt
Cập nhật lúc: 2024-11-10 14:23:00
Lượt xem: 269
Ngay lúc cả nhà đang tha hồ tưởng tượng về tương lai tốt đẹp, đột nhiên cửa phòng bệnh bị đẩy ra, hai người đồng chí công an bước vào.
“Hai đồng chí công an, lúc này các anh đến đây có phải vụ án sắp kết thúc rồi không?”
Lúc trước, thái độ của những đồng chí công an từng đến đây đều vô cùng tốt, nhưng lúc này bọn họ lại nghiêm mặt, khiến Trình Tú Vân nhìn thấy, trái tim lập tức đập như sấm, đồng thời trong lòng cũng dâng lên dự cảm chẳng lành.
“Kết án? Còn sớm lắm!” Công an liếc mắt nhìn Trình Tú Vân: “Chúng tôi đã phát hiện bằng chứng mới, chứng minh Sử Tuấn Dân làm giả lời khai. Bây giờ, chúng tôi nghi ngờ cậu ta có liên quan đến cái c.h.ế.t của Cao Mẫn, chúng tôi muốn dẫn cậu ta về đồn công an để điều tra.”
“!!!”
Đất bằng nổi sóng.
Nhà họ Sử hoảng sợ thiếu chút nữa c.h.ế.t ngay tại chỗ.
Quả táo trong tay Trình Tú Vân rơi xuống đất, quả táo lăn vài vòng, nhiễm một tầng bụi bặm.
Bà ta há hốc miệng nhìn đồng chí công an, cuối cùng cũng hiểu được dự cảm chẳng lành trong lòng là gì: “Hai đồng chí công an, các anh có nhầm lẫn không, Tuấn Dân nó... Sao nó lại có liên quan đến cái c.h.ế.t của Cao Mẫn được, trước đó không phải đã điều tra rõ ràng rồi sao?”
Vừa rồi vốn dĩ bà ta định nói Sử Tuấn Dân là anh hùng. Nhưng đối diện với ánh mắt lạnh như băng của đồng chí công an, bà ta đành phải miễn cưỡng nuốt lại.
Anh hai Sử lấy lại tinh thần, đôi tay run rẩy giống như bệnh điên phát tác: “Đúng vậy, con trai tôi là đứa trẻ tốt, nó sẽ không nói dối đâu.”
Đồng chí công an nói: “Chúng tôi đã tìm được chứng cứ rồi, nếu hai người còn dám bao che cho cậu ta nữa, chúng tôi sẽ giam giữ luôn cả hai người.”
Hai người Trình Tú Vân và anh hai Sử lập tức giống như gà bị bóp cổ, không thốt lên được nửa chữ.
Hòn đá đập thẳng vào lòng Sử Tuấn Dân, đợi đến khi đồng chí công an định khiêng anh ta lên cáng, đột nhiên anh ta mở miệng: “Các anh đã tìm được bằng chứng gì mới?”
“Cuốn nhật ký của Cao Mẫn.”
“...”
Nghe thấy câu này, ngay lập tức màu m.á.u trên mặt Sử Tuấn Dân giống như bị rút sạch, cả người ủ rũ.
Anh ta tiêu đời rồi.
Lần này thật sự tiêu đời rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-551-ly-tra-xanh-thu-nam-tram-nam-muoi-mot.html.]
...
Vân Chi
Lần này, hiệu suất làm việc của Đồn công an cực kỳ cao, chưa đầy một ngày đã khiến Sử Tuấn Dân khai ra tất cả.
Anh ta thừa nhận bản thân xúi giục Cao Mẫn đi hãm hại Đồng Tuyết Lục, còn thừa nhận bản thân đã đẩy Cao Mẫn xuống khỏi toà nhà dạy học.
Dĩ nhiên, ngay từ đầu, anh ta muốn dựa vào thế yếu để ngoan cố chống cự, muốn nói cái c.h.ế.t của Cao Mẫn là ngoài ý muốn. Chỉ cần anh ta không liên quan đến án mạng này, những chuyện nhằm vào Đồng Tuyết Lục khác cũng sẽ không cấu thành tội chết.
Nhưng trước đó anh ta đã từng lừa gạt, lần này sao đồn công an có thể tiếp tục nghe anh ta nói bậy được chứ?
Bọn họ có rất nhiều cách khiến Sử Tuấn Dân không thể không mở miệng.
Từ sau khi Sử Tuấn Dân bị bắt đi, Trình Tú Vân biết nhà họ Sử đã xong đời. Bà ta rất muốn đến tìm Ôn Như Quy, nhưng chứng cứ rành rành như núi trước mặt, tìm ai cũng vô dụng.
Trong tình huống như vậy, bà ta quyết định dứt khoát bỏ xe giữ tướng, nói từ đầu đến cuối bản thân đều không biết chuyện Sử Tuấn Dân nói dối, càng không biết chuyện anh ta đẩy Cao Mẫn xuống tòa nhà dạy học.
Sử Tuấn Dân hận muốn chết.
Cuối cùng, khi sắp c.h.ế.t anh ta mới tỉnh táo lại, nếu năm đó không phải hai người Trình Tú Vân và chú nhỏ anh ta làm bậy, nhà họ Sử bọn họ căn bản sẽ không đi đến tình trạng ngày hôm nay.
Anh ta cũng sẽ không bởi vì đối nghịch với Đồng Tuyết Lục mà rơi vào đường cùng. Vốn dĩ anh ta có thể có được tương lai cực kỳ tốt đẹp, nhưng bây giờ cả người anh ta bị liệt, còn sắp bị b.ắ.n chết.
Anh ta muốn kéo Trình Tú Vân cùng nhau xuống nước, nhưng ngày đó, người nói chuyện anh hùng với mình là cha anh ta. Nói cách khác, nếu anh ta muốn kéo Trình Tú Vân cùng xuống nước, cha và ông nội cũng sẽ bị kéo theo.
Bởi vậy hận đi hận lại, cuối cùng anh ta vẫn không khai ra Trình Tú Vân.
Trình Tú Vân đúng là nghĩ thấu điều này, cho nên mới không sợ hãi, tất nhiên ngoài mặt bà ta vẫn lộ ra dáng vẻ rất thấp thỏm, lo âu và bực bội.
“Anh hai Sử, chúng ta nhanh chóng thông báo cho mọi người trong nhà đến đây một chuyến đi, nếu không đến đây, chỉ sợ sau này sẽ không được gặp Tuấn Dân nữa hu hu hu...”
Sử Tuấn Dân đã bị phán tử hình, bởi vì ảnh hưởng ác liệt và tình hình sức khoẻ của Sử Tuấn Dân, đồn công an đã quyết định xử b.ắ.n trước thời hạn, thời gian được ấn định vào tuần sau.
Anh hai Sử khóc lóc thảm thiết, nước mắt nước mũi tèm lem: “Tuấn Dân mới hai mươi bảy tuổi, nó còn chưa kết hôn sinh con, ngay cả đời sau cũng không để lại, con trai đáng thương của cha...”
Thật ra, Sử Tuấn Dân đã kết hôn rồi. Có điều, sau khi đối phương biết chuyện tình cảm giữa hai người Trình Tú Vân và Sở Tu Năng thì cảm thấy rất không thể tưởng tượng nổi, vì vậy đã lắm miệng đánh giá vài câu, tất nhiên trong đó có không ít lời khó nghe, hai người vì thế mà cãi nhau.
Cô gái kia yêu cầu ở riêng, bảo Sử Tuấn Dân cắt đứt hoàn toàn với nhà Trình Tú Vân, tất nhiên bậc cha chú của nhà họ Sử không chịu làm ầm ĩ lên, cuối cùng kết thúc bằng ly hôn.
Sau đó, Sử Tuấn Dân không tái hốn, bây giờ xem ra, có thể nói cô gái kia gặp dữ hóa lành.