Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 538: Ly trà xanh thứ năm trăm ba mươi tám
Cập nhật lúc: 2024-11-10 14:08:05
Lượt xem: 88
Hại c.h.ế.t em trai ruột của mình?
Không phải Ôn Như Quy là con độc nhất sao? Em trai ruột của anh từ đâu ra vậy?
Hơn nữa chuyện này Ôn Như Quy và nhà họ Ôn đều chưa từng nói qua, nhưng mà nhìn dáng vẻ này của Cao Mẫn lại không giống như đang nói dối. Điều này khiến trong lòng Đồng Tuyết Lục không khỏi hẫng một cái.
Nhưng bề ngoài cô vẫn tỏ ra rất bình tĩnh, nói: “Cao Mẫn, tôi cảnh cáo cô lần cuối, nếu như cô còn dám ăn nói bậy bạ, tôi sẽ đi tới khoa tố cáo cô ngay bây giờ.”
Cao Mẫn nhìn cô, đột nhiên cười rộ lên: “Đồng Tuyết Lục, không phải là cô không biết chuyện này đó chứ? Ha ha, tôi còn tưởng chồng sắp cưới của cô đối xử với cô tốt lắm, không ngờ chuyện quan trọng như vậy lại gạt cô.”
Vẻ mặt Đồng Tuyết Lục lạnh lẽo: “Chuyện của tôi không cần cô quan tâm. Còn bản thân cô kia kìa, cực khổ lắm mới thi lên đại học, không dồn hết sức lực và thời gian để học tập mà lại đi cùng Sử Tuấn Dân để đối nghịch với tôi khắp nơi. Cô nhất định phải tiếp tục như vậy sao?”
Đáy mắt Cao Mẫn lộ ra vẻ hạnh phúc: “Đó là bởi vì anh ấy đáng để tôi làm như vậy.”
“Đáng? Lần trước cô xảy ra chuyện, Sử Tuấn Dân không chỉ không nói đỡ cho cô, trái lại còn đẩy cô ra làm bia đỡ đạn, đây chính là đáng mà cô nói sao?”
Cao Mẫn sững sờ, ngay sau đó mặt lại đỏ bừng lên: “Cô bớt ở đó mà khích tướng ly gián, Sử Tuấn Dân rất yêu tôi!”
Đồng Tuyết Lục khẽ cười: “Tôi chợt nghĩ ra hai thành ngữ rất hợp với cô: Lừa mình dối người và bịt tai trộm chuông. Có bản lĩnh thì cô chứng minh cho tôi xem đi.”
Nói xong, cô không thèm để ý tới Cao Mẫn nữa, đi thẳng vào phòng luyện tập.
Cao Mẫn trừng mắt nhìn theo bóng lưng đối phương, giận dữ đến mức n.g.ự.c phập phồng kịch liệt, trong lòng cực kỳ không phục.
Sử Tuấn Dân yêu cô ta, cô ta nhất định phải chứng minh cho Đồng Tuyết Lục thấy.
Sau hai ba ngày tập luyện, mọi người đã cực kỳ quen thuộc với kịch bản,
Tiền Thái Hân thực hiện lời hứa của mình, mời dì của cô ta tới.
Các bạn học biết trưởng đoàn của đoàn văn công sẽ qua đây hướng dẫn cho bọn họ, đều phấn khích không chịu được.
Bởi vì ngày mai phải biểu diễn cho trưởng đoàn đoàn văn công xem, sau khi mọi người tập dượt thử một lần, cuối cùng đều về nghỉ trước sóm, chuẩn bị tinh thần để ngày mai biểu diễn.
Tới ngày hôm sau.
Sau khi các bạn học tham gia biểu diễn tan học đi tới phòng tập luyện, bên trong phòng tập luyện đã có thêm một người, lúc này Tiền Thái Hân đang kéo tay đối phương làm nũng.
“Dì, lát nữa dì phải hướng dẫn cháu tận tình đó nha, nếu như có chỗ nào cháu diễn chưa đạt thì dì cũng phải chỉ ra đúng sự thật đó.”
Trưởng đoàn Tiền xoa đầu cô ta, thân mật nói: “Lát nữa dì sẽ mở to hai mắt để xem cháu biểu diễn, được chưa?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-538-ly-tra-xanh-thu-nam-tram-ba-muoi-tam.html.]
Tiền Thái Hân càng cười xán lạn hơn: “Vậy thì cháu yên tâm rồi.”
Những người khác đi vào, mặt đầy hâm mộ nhìn Tiền Thái Hân.
Tiền Thái Hân ưỡn n.g.ự.c như con công giới thiệu với mọi người: “Vị này là dì tôi, trưởng đoàn đoàn văn công. Dì, những người này đều là bạn học của cháu.”
Trên mặt trưởng đoàn Tiền mang theo vẻ nghiêm túc chào hỏi mọi người, khiến mọi người vui vẻ không chịu được.
Vân Chi
Đồng Tuyết Lục không biết trưởng đoàn Tiền này, trưởng đoàn Tiền này được điều tới đoàn văn công sau khi cô rời đi, nghe nói trước kia từng làm trưởng đoàn đoàn văn công trong quân đội Tây Bắc.
Ánh mắt trưởng đoàn Tiền lướt qua mọi người một lượt, đột nhiên nói: “Các bạn học phải biểu diễn cho thật tốt. Lần này tôi tới đây ngoài việc hướng dẫn cho các bạn, còn muốn chọn ra mấy người thích hợp trong số các bạn để tham gia quay phim.”
Mọi người nghe thấy lời ấy, không khỏi giật mình, ngay cả Tiền Thái Hân cũng mang gương mặt mơ màng.
“Dì, chuyện này là thế nào? Sao dì không nói trước với cháu?”
Trưởng đoàn Tiền nói: “Chú nhà cháu muốn quay một bộ phim về sinh viên thời đại mới, chỉ yếu là nói về phong phạm mới của sinh viên sau khi khôi phục thi đại học. Chỉ là ông ấy tìm mãi vẫn chưa chọn được người thích hợp, biết hôm nay dì sẽ tới đây hướng dẫn cho các cháu, ông ấy đã bảo dì xem qua cho ông ấy. Ông ấy nói rằng nếu như có ai thích hợp thì mời bọn họ tham gia quay phim.”
Mọi người ồ lên.
“Trời ạ, đóng phim đó. Nếu như được chọn trúng, vậy chẳng phải có thể trở thành diễn viên nhà nhà đều biết hay sao?”
“Muốn thế phải được chọn trúng mới được. Cũng không biết trưởng đoàn Tiền muốn chọn nhân vật thế nào nhỉ?”
Tiền Thái Hân cũng kích động, hai gò má đỏ bừng: “Dì, dì muốn chọn nhân vật thế nào ạ?”
Trưởng đoàn Tiền nói: “Nhân vật kiểu gì cũng có. Nếu như biểu hiện của các bạn tốt, người được chọn trúng là nhân vật nam hay nữ đều được.”
Mọi người nghe vậy lại kích động thêm lần nữa.
Mặc dù mọi người không phải diễn viên chuyên nghiệp, nhưng nếu có thể được chọn trúng, bước vào ngành điện ảnh, vậy thì đồng nghĩ với việc sẽ thăng quan tiến chức nhanh chóng.
Tất cả mọi người đều rất kích động, trừ Đồng Tuyết Lục.
Đồng Tuyết Lục không có hứng thú với việc làm minh tinh. Mục tiêu của cô rất rõ ràng, nhảy cấp rồi mau chóng tốt nghiệp, sau đó nhân cơ hội làn sóng cải cách mở ra để gây dựng sự nghiệp, làm bà chủ, kiếm đầy túi.
Thấy Đồng Tuyết Lục bình tĩnh như thế, trưởng đoàn Tiền không khỏi nhìn cô thêm vài lần.
Tiền Thái Hân thấy ánh mắt dì mình rơi trên người Đồng Tuyết Lục, không khỏi nhíu mày lại, nhanh chóng bước chân sang bên cạnh cản trở tầm mắt của dì mình, nói: “Dì, chúng ta có thể bắt đầu chưa?”
Trưởng đoàn Tiền thu hồi tầm mắt: “Các bạn bắt đầu đi.”