Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 530: Ly trà xanh thứ năm trăm ba mươi

Cập nhật lúc: 2024-11-10 13:51:59
Lượt xem: 61

Kiếp trước, Đồng Tuyết Lục học đại học chưa từng có kinh nghiệm thử ôm ấp thân mật với người yêu, nhưng từng gặp phải không ít đôi uyên ương trong lùm hoa nhỏ.

Hôm nay cô cũng phải thử một lần.

Hai người đi trong sân trường khoảng hai mươi phút, cuối cùng cũng tìm được một nơi vừa bí mật vừa không có các cặp đôi khác.

Ánh trăng trắng bạc bao phủ luống hoa, những bông hoa tỏa ra mùi thơm hấp dẫn trong bóng đêm, mập mờ m.ô.n.g lunh.

Đồng Tuyết Lục nhìn Ôn Như Quy, đầu lưỡi l.i.ế.m nhẹ đôi môi: “Nào, chúng ta tới làm chuyện xấu.”

Trái tim Ôn Như Quy đập thình thịch như sắp vọt ra ngoài: “Nhưng mà bây giờ đang ở bên ngoài, nếu như bị bắt gặp sẽ ảnh hưởng không tốt với em.”

Mặc dù bọn họ đã đính hôn, nhưng nếu bị người khác phát hiện ra bọn họ đang làm chuyện thân mật, chắc chắn sẽ tổn hại tới danh tiếng của cô, đây là điều mà anh không muốn thấy.

Đồng Tuyết Lục nghe thấy thế, rất muốn cười. Cô cảm thấy vị trí của hai người bọn họ như đánh tráo cho nhau vậy.

Trước kia đọc tiểu thuyết đều là nam chính muốn thân mật với nữ chính ở bên ngoài, nữ chính thì xấu hổ sợ bị người ta bắt gặp. Tới lượt bọn họ thì lại ngược lại, Ôn Như Quy là người xấu hổ và lo lắng.

Cô như thế này có phải lưu manh quá không?

Nhưng mà đối mặt với sắc đẹp ấy, cô thực sự không nhịn nổi.

Ôn Như Quy định nói thêm gì đó, đột nhiên Đồng Tuyết Lục tiến tới chặn miệng anh lại, khẽ cắn một cái.

“Đừng nói gì hết, hôn em.”

Ôn Như Quy sững sờ một giây, sau đó nhanh chóng phải ứng lại, ném hết xấu hổ và lo lắng ra sau đầu, nâng mặt cô lên hôn mạnh.

Nụ hôn cuồng dã mang theo dịu dàng tuyệt đối, khiến Đồng Tuyết Lục bị hôn đến mức khó thở.

Tròng mắt Đồng Tuyết Lục chuyển dộng, đột nhiên nắm lấy bả vai Ôn Như Quy, dùng sức đẩy một cái, Ôn Như Quy bị đẩy ngã xuống đấy.

Ôn Như Quy nằm trên cỏ, trong ánh mắt như có hai ngọn lửa bùng lên, yết hầu trượt lên trượt xuống nhìn cô: “Sao thế?”

Khóe miệng Đồng Tuyết Lục cong lên, bò qua cưỡi lên hông anh, khẽ nói: “Chúng ta thử xem có thể lăn qua lộn lại trên cỏ không.”

Trước khi xuyên sách cô từng xem phim truyền hình, thấy nam nữ yêu nhau lăn qua lộn lại, thì cảm thấy cực kỳ khó hiểu.

Lăn như vậy vẫn có thể làm được chuyện đó ư?

Đôi mi Ôn Như Quy chớp chớp hai cái, lộ ra vẻ mặt quyến rũ, đồng thời trái tim cũng đập như sấm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-530-ly-tra-xanh-thu-nam-tram-ba-muoi.html.]

Đồng Tuyết Lục cúi người xuống, hôn lên cằm anh một cái: “Anh ôm lấy eo em.”

Ôn Như Quy nghe lời ôm lấy eo cô, một giây sau Đồng Tuyết Lục lại cúi thấp xuống một lần nữa, cánh môi hai người lại quấn lấy nhau.

Thân thể Đồng Tuyết Lục khẽ dùng sức, muốn lăn người qua.

Nhưng mà mới lăn được nửa vòng đã phát hiện ra, khó khăn trong vấn đề kỹ thuật – Không lăn nổi. Chỉ có thể lăn ngược lại, nhưng mà nếu thế gì có ý nghĩa gì đâu, phí rõ nhiều sức.

Cho nên vấn đề mới xuất hiện, rốt cuộc nam nữ chính trong phim lăn qua lộn lại kiểu gì nhỉ?

Ôn Như Quy nhìn cơ thể cô lăn ra bãi cỏ, vội vàng bảo vệ sau gáy cô, giọng nói hơi hổn hển: “Cẩn thận. Nếu như em muốn... lăn như vậy, thì lần sau chúng ta về rồi lăn.”

Mặc dù bãi cỏ mềm mại, nhưng ẩn giấu không ít đá nhỏ, không cẩn thận đầu sẽ đụng phải.

Cánh tay Đồng Tuyết Lục đã bị cỏ xanh và đá nhỏ chọc vào, ngay lập tức buông bỏ ý tiếp tục lăn lộn.

Trăng sáng treo trên đầu, ánh trăng màu bạc chiếu lên gương mặt anh. Một nửa khuôn mặt anh chìm trong ánh trăng, một nửa ẩn nấp trong bóng rối, sáng sáng tối tối.

Ánh sáng trong mắt anh lập lòe, yết hầu nơi cổ họng khẽ chuyển động.

Nhìn... rất khêu gợi.

Trong lòng Đồng Tuyết Lục khẽ động, ngón tay đan vào tóc anh, đang định hôn tiếp, thì nghe thấy một loạt tiếng bước chân từ xa đến gần,

Nghe cuộc đối thoại của đối phương có vẻ như là hai giáo viên.

Sắc mặt Ôn Như Quy trắng bệch, vội vàng bò dậy rúc vào bụi hoa bên cạnh để trốn tránh.

Đồng Tuyết Lục: “...”

Chờ khi hai người đến gần, Đồng Tuyết Lục nheo mắt nhìn sang, quả nhiên là hai giáo viên.

Hai giáo viên này là một đôi vợ chồng dạy khoa vật lý.

Tối nay ánh trắng rất đẹp, nên hai vợ chồng nổi hứng ra ngoài tản bộ, không ngờ lại gặp được Đồng Tuyết Lục đang ở chỗ này.

Cô giáo nhìn thấy Đồng Tuyết Lục, không khỏi ngẩn người: “Bạn học Đồng, sao em lại ở đây một mình thế?”

Đồng Tuyết Lục mặt không đỏ tim không đập mạnh nói: “Tối nay ánh trắng đẹp quá, em ra đây suy ngẫm về cuộc sống.”

Hai vợ chồng giáo viên: “...”

Vân Chi

Cô giáo lấy lại tinh thần, cười nói: “Suy ngẫm về cuộc sống là tốt, nhưng mà đừng có ngồi bên ngoài quá muộn.”

Loading...