Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 527: Ly trà xanh thứ năm trăm hai mươi bảy

Cập nhật lúc: 2024-11-10 13:50:35
Lượt xem: 87

Giờ học vừa kết thúc, Tiền Thái Hân đã cất đôi chân dài bước lên bục giảng, vỗ tay nói: “Các bạn học yên tĩnh một chút, chuyện liên quan đến tiết mục trong bữa tiệc chào mừng, sau khi thảo luận xong, chúng tôi đã quyết định sẽ biểu diễn một vở kịch sân khấu liên quan đến tiếng Anh.”

Nghe thấy định biểu diễn tiết mục kịch sân khấu, các bạn trong lớp lập tức bàn tán sôi nổi.

Kịch sân khấu gì, có kịch bản không?”

“Tất cả mọi người đều phải lên biểu diễn? Hay là chọn người?”

“Kịch sân khấu cần chuẩn bị cả đạo cụ và trang phục, có phải hơi phiền phức rồi không?”

“Đúng vậy đúng vậy, nhưng nếu không kiếm được những thứ đó, lại cjawmgr ra gì.”

Tiền Thái Hân vỗ tay: “Các bạn học nghe tôi nói trước đã, kịch bản chúng tôi đã chọn là "Cô gái tóc trắng", kể từ khi ra đời vào năm 1945, đã nhiều lần được chuyển thể thành phim, kinh kịch và vũ kịch, nhưng cho đến nay vẫn chưa có phiên bản tiếng Anh, vì vậy, chúng tôi định nhân cơ hội này biến nó thành vở vũ kịch phiên bản tiếng Anh.”

Vân Chi

Lời này vừa nói ra, cả lớp im lặng vài giây.

Sau đó lập tức ồ lên lần nữa.

"Vậy ai sẽ biên soạn kịch bản sang tiếng Anh? Đừng nói là để chúng ta làm đó nhé, chúng ta không có trình độ đó.”

“Đúng thế, có lòng mà không có sức, từ đơn tôi còn không nhận ra được mấy từ, làm sao dịch được một quyển sách.”

Tiền Thái Hân cười nói: “Việc này mọi người không cần lo lắng, sau khi thầy chủ nhiệm nghe xong kế hoạch của tôi, đã bằng lòng nhờ các thầy cô trong khoa hợp tác, dự định trong vòng một tuần sẽ dịch xong kịch bản "Cô gái tóc trắng" sang tiếng Anh, đến lúc đó chúng ta chỉ cần diễn tập dựa theo kịch bản là được.”

Nghe thấy được nhiều thầy cô và giáo sư trong khoa cùng nhau phiên dịch, các bạn trong lớp lập tức yên tâm.

Đồng Tuyết Lục nhìn Tiền Thái Hân trên bục giảng, cảm thấy ở phương diện này, cô ta quả thực rất có năng lực lãnh đạo.

Để tất cả thầy cô và bạn học tham gia tự mình dịch một vở kịch sang phiên bản tiếng Anh, như vậy so với việc sử dụng như một vở kịch sân khấu văn học nước ngoài còn có ý nghĩa hơn rất nhiều, còn có thể cho phép tất cả mọi người cùng nhau tham dự

Tiền Thái Hân nói tiếp: “Về phần đạo cụ cùng trang phục các bạn học không cần lo lắng, đến lúc đó tôi sẽ nhờ dì tôi mượn của đoàn văn công.”

“Bốp bốp bốp!”

Vài tràng pháo tay vang lên trong lớp học.

“Bạn học Tiền, thầy chọn cậu làm người phụ trách hoạt động lần này đúng là sáng suốt, ngoài cậu ra, những người khác thật sự không có cách nào mượn được đạo cụ và trang phục.”

“Đúng vậy, Thái Hân, đến lúc đó có thể mời dì của cậu tới dạy chúng ta một chút không? Dù sao tất cả chúng ta đều chưa từng học diễn kịch, sợ diễn không tốt.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-527-ly-tra-xanh-thu-nam-tram-hai-muoi-bay.html.]

Tiền Thái Hân gật đầu: “Tất nhiên là không thành vấn đề, tôi sẽ nói với dì thử xem, bình thường dì ấy cưng tôi nhất, chắc chắn sẽ đồng ý.”

Các bạn học nghe vậy thì liên tục khen ngợi.

“Thật hâm mộ bạn học Tiền, cha mẹ là nhân viên ngoại giao, dì làm trưởng đoàn đoàn văn công, đúng là khiến người ta hâm mộ.”

“Đúng đúng, cũng may bạn học Tiền chuyển sang khoa tiếng Anh chúng ta, nếu không tiết mục biểu diễn lần này chắc chắn không có cách nào đặc sắc như vậy.”

Nghe thấy các bạn học khen ngợi mình, Tiền Thái Hân đắc ý nhìn thoáng qua Đồng Tuyết Lục.

Đồng Tuyết Lục đối diện với ánh mắt của cô ta, không khỏi có chút khó hiểu, nhưng cũng không nghĩ nhiều.

Tiền Thái Hân: “Kịch bản, đạo cụ và trang phục đều chuẩn bị đầy đủ, tiếp theo là tuyển chọn diễn viên, hoan nghênh các bạn học đăng ký tham gia tuyển chọn.”

Sau khi nghe thấy tin tức ấy, nhiều người đã chạy lên đăng ký.

Tạ Hiểu Yến nóng lòng muốn thử, nhưng thấy mấy người trong phòng ký túc xá đều không đi đăng ký, không nhịn được hỏi: “Các cậu đều không tham gia à?”

Tay Điền Phượng Chi xua tay: “Tôi không được, bình thường tôi luôn sợ bị người khác nhìn chằm chằm vào, chỉ sợ vừa lên sân khâu đã căng thẳng đến không nói nên lời rồi.”

Lâm Lan Quyển gật đầu điên cuồng.

Cô ta rất muốn tham gia, nhưng bản thân quá dễ căng thẳng, cô ta sợ mình sẽ làm hỏng vở kịch, càng sợ đăng ký rồi lại không được chọn, chuyện đó cũng rất xấu hổ.

Thôi Nhu Nhu nói mấy ngày nữa chồng cô ta sẽ tới Kinh Thị, cô ta không rảnh đi diễn tập.

Cuối cùng ánh mắt mọi người đều rơi lên trên người Đồng Tuyết Lục.

“Tôi không biết diễn xuất, Hiểu Yến, nếu chị muốn tham gia thì đăng ký đi, đây là cơ hội rèn luyện rất tốt.”

Đồng Tuyết Lục cảm thấy ý tưởng về sân khấu kịch rất tốt, nhưng cô không muốn tham gia.

Vì nhảy lớp, hiện tại toàn bộ thời gian rảnh rỗi của cô đều dùng để học thuộc lòng từ vựng, làm đề thi, đọc sách giáo khoa, thứ bảy còn phải về nhà với gia đình, quả thật cô không có thời gian.

Tiền Thái Hân vẫn luôn chú ý đến các cô, nghe thấy Đồng Tuyết Lục nói vậy, thì đi tới: “Bạn học Đồng, thành tích thi đại học môn tiếng Anh của cậu tốt nhất trong lớp, cậu lại xinh đẹp như vạy, không tham gia thật sự quá đáng tiếc.”

“Huống chi hoạt động này liên quan đến vinh dự của toàn bộ lớp chúng ta, mỗi bạn sinh viên đều không thể phớt lờ, phải tích cực tham gia, cậu thấy tôi nói có đúng hay không, bạn học Đồng?”

Mắt Đồng Tuyết Lục ngước lên, nhìn cô ta, nói: “Cậu nói đúng, vậy tôi cũng đăng ký tham gia.”

Loading...