Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 520: Ly trà xanh thứ năm trăm hai mươi
Cập nhật lúc: 2024-11-10 13:47:57
Lượt xem: 129
Nghe được cuộc trò chuyện của hai người bọn họ, Sử Tuấn Dân nhíu mày: “Vợ sắp cưới của Ôn Như Quy là một con hồ ly nhỏ, vô cùng giảo hoạt, cháu cảm thấy tốt nhất hai người không nên đi gặp cô ta. Cho dù có gặp, cũng không nên dùng thái độ khinh địch như vậy”.
Nhưng hai anh em Trình Văn Diệu và Trình Tú Vân hoàn toàn không để lời của anh ta trong lòng.
“Chỉ là một đứa con gái mười mấy tuổi thôi, có gì phải sợ chứ?” Trình Văn Diệu nhìn anh ta một cái: “Sở dĩ kế hoạch của cháubị phát hiện, là bởi vì cháu hành động mà không suy nghĩ cẩn thận, còn quá xốc nổi.”
Nói đến đề tài này trong lòng Trình Văn Diệu lập tức nổi nóng, nếu không phải anh ta tự tiện làm theo ý mình, thì làm sao ông ta và con trai lại có thể bị người ta nắm thóp?
Bây giờ ngay cả “Con rể rùa vàng” cũng bị dọa chạy mất rồi, đúng là vừa mất phu nhân lại thiệt quân, ngay cả vũ khí cũng mất luôn.
Nhà họ Trình bọn họ bị tên rùa đen khốn kiếp Sử Tuấn Dân này hại thảm rồi.
Nếu lợi ích của hai nhà không bị ràng buộc với nhau, Trình Văn Diệu Trình Văn Diệu thực sự muốn đánh c.h.ế.t anh ta.
Đối mặt với ánh mắt khinh bỉ của ông ta, trong lòng Sử Tuấn Dân cũng không nhịn được sinh ra lửa giận: “Cháu thừa nhận chuyện này là do cháu làm sai, nhưng cũng vì trước đó cháu quá khinh địch mới bị đối phương phản công, cho nên cháu mới hy vọng hai người không đi theo vết xe đổ của cháu.”
Thấy hai người sắp sửa cãi nhau, Trình Tú Vân vội vàng nói: “Được rồi, được rồi, đều là người một nhà cả, lúc này chúng ta càng nên đoàn kết một lòng đối phó kẻ thù thì hơn, nếu chúng ta náo loạn chia rẽ, chẳng phải đã trúng bẫy của kẻ thù rồi sao?”
Hai người Trình Văn Diệu và Sử Tuấn Dân nghe thấy lời ấy, mới kiềm chế lửa giận, nhưng nghe theo ý kiến của Sử Tuấn Dân là chuyện không thể nào.
Môi mỏng của Trình Tú Vân khẽ nhếch lên, trấn an Sử Tuấn Dân: “Cháu yên tâm, chuyện cháu nói thím sẽ chú ý, thím chỉ muốn đi gặp cô ta thôi, thím sẽ không làm chuyện gì khác.”
Vân Chi
Hiện giờ đang trong lúc rối loạn, nhà họ Trình của bọn họ vừa xảy ra chuyện, lúc này chắc chắn bà ta sẽ không ra tay với Đông Tuyết Lục hay Ôn Như Quy.
Bà ta chỉ muốn đi gặp vợ sắp cưới của Ôn Như Quy, nếu đối phương là một cô bé ngây thơ, vậy thì bà ta sẽ nghĩ cách kéo cô về phía mình.
Nếu cô thật sự giảo hoạt gian trá giống như Sử Tuấn Dân nói, vậy thì sau này bọn họ cũng có thể đề phòng cô hơn một chút.
Sử Tuấn Dân thấy mình không khuyên được, dứt khoát không mở miệng nữa.
Sau khi hai anh em Trình Văn Diệu và Trình Tú Vân đi khỏi, Sử Tuấn Dân ở bên ngoài đợi đến khi dấu tay trên mặt biến mất mới trở về trường học.
Ai ngờ vừa mới bước vào ký túc xá, anh ta đã trông thấy vẻ mặt phấn khởi của bạn cùng phòng, bọn họ cũng từ bên bên ngoài bước vào, lớn tiếng nói: “Các bạn học, đại học Sư Phạm Bắc Đại xuất hiện một sinh viên mạo danh người khác, các cậu đã nghe qua chuyện này chưa?”
Ngoại trừ Sử Tuấn Dâ ra, mấy người khác đều nhanh nhảu gật đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-520-ly-tra-xanh-thu-nam-tram-hai-muoi.html.]
“Nghe nói học sinh mạo danh kia đã bị đuổi học, hơn nữa còn bị hủy tư cách tham gia thi tuyển sinh đại học.”
Bạn cùng phòng gật đầu: “Đúng vậy, nhưng chẳng lẽ các cậu không cảm thấy hình phạt này quá nhẹ sao? Các cậu thử đặt mình vào vị trí của nạn nhân suy nghĩ một chút xem, nếu có người mạo danh trộm mất thành tích của các cậu, mà đối phương chỉ bị phạt đuổi học, các cậu có cam lòng không?”
Mấy người trong ký túc xá suy nghĩ một chút đều lắc đầu: “Đương nhiên không cam lòng. Nhưng không cam lòng thì có cách gì chứ, chuyện này do bộ giáo dục và trường đại học sư phạm quyết định, chúng ta có thể làm được gì?”
Bạn cùng phòng nói: “Cho nên chúng ta phải cùng nhau đứng lên kháng nghị, để bộ giáo dục phạt nặng thêm, không thể cứ buông tha cho kẻ mạo danh như vậy được.”
Nghe thấy lời này, ly sứ trong tay Sử Tuấn Dân rơi xuống đất, nước văng tung tóe.
Anh ta mở to mắt nhìn bọn họ: “Cậu vừa nói gì? Cùng nhau kháng nghị sao?”
Bạn cùng phòng gật đầu như gà mổ thóc: “Đúng vậy, hiện tại toàn bộ hội sinh viên đều đang thảo luận chuyện này, bọn họ chuẩn bị phát động sinh viên trong trường cùng nhau kháng nghị, hội ngoại giao còn đang liên hợp với các trường đại học khác cùng nhau kháng nghị, chỉ cần làm lớn chuyện này lên, chắc chắn bộ Giáo dục có thể nhìn thấy nguyện vọng của sinh viên chúng ta!”
“Các cậu nghe tôi nói này, các cậu đừng cảm thấy chuyện này không liên quan đến mình, hôm nay nhẹ nhàng buông tha cho kẻ mạo danh, nói không chừng sau này sẽ có kẻ khác mạo danh thay thế người nhà hoặc họ hàng của các cậu, loại người như vậy nhất định phải dùng pháp luật trừng phạt thật nặng!”
Những người khác trong ký túc xá đồng loạt gật đầu thêm lần nữa.
“Cậu nói không sai, không thể dễ dàng buông tha cho kẻ mạo danh thế thế như vậy được.”
“Khi nào bắt đầu làm đơn kháng nghị? Đến lúc đó nhớ tính cho tôi một phần.”
“Tính thêm cho tôi một phần nữa.”
“......”
Huyết sắc trên mặt Sử Tuấn Dân giống như bị rút đi trong nháy mắt, mặt tái nhợt như tờ giấy.
Nếu Trình Trí Nghiệp thật sự bị đưa đi lao động cải tạo, nhất định nhà họ Trình sẽ bất mãn, thậm chí ghi hận anh ta, đến lúc đó mối quan hệ giữa hai nhà Sử - Trình cũng sẽ bởi vậy mà kết thúc.
Trong đầu anh ta đột nhiên hiện lên gương mặt Đồng Tuyết Lục, không biết vì cái gì, anh ta luôn cảm thấy chuyện này có liên quan đến cô.
Nếu đúng là do cô làm, vậy thì tâm cơ của cô thực sự quá đáng sợ.
Ở tuổi này đã có tâm cơ sâu đến như vậy, nếu tương lai để cô gả vào nhà họ Ôn, hai nhà Sử Trình bọn họ còn có khả năng lật đổ nhà họ Ôn sao?
Nghĩ tới đây, anh ta cúi xuống nhặt ly sứ, đặt lại lên bàn, sau đó nhíu mày sải bước ra khỏi ký túc xá.