Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 519: Ly trà xanh thứ năm trăm mười chín
Cập nhật lúc: 2024-11-10 13:44:31
Lượt xem: 196
Về đến nhà, cô nhận được tin tức chi tiết hơn từ miệng ông Ôn.
“Lần này nhà họ Trình có thể mạo danh thay thế thành tích thi đại học của người khác, là vì em gái Trình Chí Nghiệp đang có quan hệ yêu đương với con trai cục trưởng cục công an bên đó, vì muốn lấy lòng nhà họ Trình, người yêu của cô ta đã đồng ý sẽ giúp đỡ sửa tên, đổi tư liệu hộ khẩu của Trình Trí Nghiệp, nếu lần này không phải cháu phát hiện ra có điểm không thích hợp, đúng là đã để cho bọn họ lừa dối trót lọt rồi.”
Ông Ôn vuốt râu đắc ý nói: “Lần này chắc chắn nhà họ Trình sẽ hoàn toàn xong đời, cha của Trình Trí Nghiệp đã bị cắt chức, em gái cậu ta cũng bị bạn trai chia tay.”
Cha của Trình Trí Nghiệp chính là bác cả của Ôn Như Quy, lúc trước ông ta làm trưởng bộ môn một ngành nhỏ trong bộ giáo dục, hiện tại bị cách chức, chỉ sợ đời này sẽ không có cách nào làm lại từ đầu.
Đồng Tuyết Lục: “Còn nhà họ Sử thì sao, bọn họ có bị liên lụy không?”
Ông Ôn nhíu mày, lắc đầu nói: “Không, nhà họ Trình dốc sức gánh hết tội danh về mình, bên điều tra không tìm được chứng cứ nhà họ Sử có tham dự vào việc này.”
Đồng Tuyết Lục chớp chớp mắt: “Đúng là quá đáng tiếc.”
Dựa vào quan hệ lợi ích giữa hai nhà, cho dù nhà họ Sử không tham dự vào trong, chắc chắn đã biết đến chuyện này, hiện giờ nhà họ Trình bỏ xe giữ tướng cũng nằm trong dự liệu.
Nhưng mà không sao cả, kéo được nhà họ Trình xuống nước, tương đương với c.h.é.m đứt hai cánh tay trái phải của bọn họ, khiến bọn họ tổn thương nguyên khí.
Nhà họ Trình đã xong đời, nhà họ Sử còn sống lâu được sao?
Lúc này trong một con hẻm nhỏ nào đó, tiếng một tiếng tát tai vang lên.
Trên má trái của Sử Tuấn Dân có thêm một dấu tay, anh ta cúi đầu cắn môi dưới không lên tiếng, càng không có phản kháng.
Trình Văn Diệu trừng mắt nhìn Sử Tuấn Dân mắng: “Trước khi mày với Trí Nghiệp đến Kinh Đại, tao và cha mày đã nhắc nhở hai đứa bao nhiêu lần rồi, nói hai đứa phải khiêm tốn không được gây sự, vì sao mày lại tự tiện làm theo ý mình đi trêu chọc người nhà họ Ôn?”
Ánh mắt Sử Tuấn Dân đỏ bừng nhìn mặt đất, vẫn không lên tiếng như cũ.
Trình Văn Diệu tức giận đến mức gân xanh trên trán nổi lên: “Cũng bởi vì mày tự tiện làm theo ý mình, cho nên nhà họ Ôn mới có cơ hội phản công, hiện tại không chỉ Trí Nghiệp mất đi tư cách thi đại học, ngay cả tao cũng bị liên lụy.”
Nhà họ Trình bọn họ xem như hoàn toàn xong đời rồi.
Vốn dĩ dựa theo kế hoạch, bọn họ dự định để hai người Sử Tuấn Dân và Trình Trí Nghiệp thông qua thi đại học về Kinh Thị trước, mở đường cho hai nhà Trình Sử quay về sau.
Hai người bọn họ đều thi đậu đại học ở Kinh Thị, chỉ cần thành tích tốt, chắc chắn có thể ở lại Kinh Thị làm việc, cứ như vậy, nhà họ Ôn sẽ không có biện pháp nào ngăn cản bọn họ trở về nơi này.
Mặt khác con gái ông ta còn có quan hệ yêu đương với con trai cục trưởng cục công an, chỉ cần bọn họ vừa kết hôn, mạng lưới giao thiệp của nhà họ Trình bọn họ sẽ dần dần lớn mạnh.
Chỉ cần bọn họ ẩn mình thêm vài năm nữa, chờ thời cơ thích hợp, là bọn họ có thể chống lại nhà họ Ôn rồi.
Không ngờ tất cả đều bị tên khốn Sử Tuấn Dân phá hỏng, làm sao ông ta có thể không tức giận?
Trình Tú Vân ở bên cạnh nhỏ giọng nói: “Tuấn Dân, cháu nói gì đi, tại sao cháu lại làm như vậy?”
Sử Tuấn Dân ngẩng đầu lên, ánh mắt đỏ ngầu: “Thím, cháu không cam lòng! Hai nhà Sử Trình chúng ta bị nhà họ Ôn đè chặt mười mấy năm rồi, cha cháu, chú út, còn có nhà họ Trình của thím, chỉ cần làm ra được một chút thành tích, đều bị nhà họ Ôn tìm mọi cách phá hỏng.”
Vân Chi
“Cháu còn nhớ rõ năm đó khi ở KinhT, nhà họ Sử chúng ta nở mày nở mặt cỡ nào, những người khác muốn làm gì đều phải nịnh bợ lấy lòng nhà họ Sử chúng ta, nhưng sau đó nhà chúng ta lại bị đuổi ra khỏi Kinh Thị giống như chuột qua đường, đi đến Tân Thị ở trong khu tập thể, làm việc gì cũng phải khom lưng khụy gối, cháu thật sự không cam lòng!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-519-ly-tra-xanh-thu-nam-tram-muoi-chin.html.]
Năm đó lúc nhà họ Sử rời khỏi Kinh Thị, anh ta đã chín tuổi, khi ấy anh ta đã có suy nghĩ của riêng mình rồi.
Có thể nói là, anh ta từng tận mắt chứng kiến quang cảnh của hai nhà Sử Trình từ từ sa sút, từng bước từng bước bị đuổi ra khỏi Kinh Thị như thế nào, sau đó từng bước từng bước bị bức đến Tân Thị giãy dụa khổ sở ra sao.
Quá khứ vẻ vang đến mức nào, thì sau đó lại bi thảm bấy nhiêu.
Chênh lệch quá khốc liệt, tất cả những điều ấy đều sâu sắc khắc sâu trong lòng anh ta, khiến anh ta vô cùng phẫn nộ.
Bởi vậy sau khi trở lại Kinh Thị, biết rõ không nên tự tiện làm theo ý mình, nhưng anh ta vẫn không nhịn được ra tay với Đồng Tuyết Lục.
Sở dĩ anh ta lựa chọn xuống tay với Đồng Tuyết Lục, bởi
vì cô là phụ nữ chân yếu tay mềm.
Trong suy nghĩ của anh ta, tất cả phụ nữ đều không có tài cán gì, gặp phải chuyện gì chỉ biết nũng nịu khóc lóc, anh ta tự cho rằng kế hoạch của bản thân kín kẽ không một kẽ hở, chỉ cần vừa ra tay là có thể giẫm Đồng Tuyết Lục c.h.ế.t trong bùn.
Nhưng anh ta không ngờ Đồng Tuyết Lục lại giảo hoạt như hồ ly, hết lần này đến lần khác nhìn thấu kế hoạch của mình.
Càng không ngờ chính là Đồng Tuyết Lục vừa ra tay đã khiến anh ta chịu thiệt thòi lớn, sau đó mọi chuyện đã hoàn toàn vượt qua sự khống chế của anh ta, vậy mà nhà họ Ôn lại có thể tra ra được chuyện Trình Trí Nghiệp mạo danh thay thế thành tích thi đại học.
Là do anh ta đã khinh địch rồi.
Nếu biết trước Đồng Tuyết Lục giảo hoạt như thế, khi đó anh ta nhất định sẽ cẩn thận hơn một chút, bố trí kế hoạch bí ẩn hơn một chút.
Anh ta không hối hận khi đã ra tay với cô, anh ta chỉ hối hận vì mình quá khinh địch.
Sử Tuấn Dân vừa nói ra, hai người Trình Văn Diệu và Trình Tú Vân đều trầm mặc, đáy mắt đều lóe lên ba chữ không cam lòng.
Không chỉ Sử Tuấn Dân không cam lòng, mà bọn họ cũng rất không cam lòng!
Mười mấy năm qua bọn họ sống ẩn mình, cẩn thận từng li từng tí tránh né nhà họ Ôn, chẳng lẽ bọn họ cam lòng sao?
Không, bọn họ không cam lòng, so với Sử Tuấn Dân càng không cam lòng hơn.
Nhưng mà bây giờ bọn họ vẫn chưa phải là đối thủ của nhà họ Ôn, cho nên chỉ có thể lẩn tránh.
Qua một lúc lâu Trình Văn Diệu mới nói: “Chỉ sợ nhà họ Ôn sẽ không dừng tay như vậy, Tú Vân, lần này cần em ra mặt rồi.”
Trình Tú Vân vén tóc ra sau tai, tao nhã chậm rãi gật đầu: “Em biết rồi, em sẽ đi gặp Như Quy, nhiều năm như vậy không gặp nó, em cũng rất muốn gặp nó một lần.”
Trình Văn Diệu lắc đầu: “Không, anh cảm thấy trước tiên em không nên vội vã đi gặp Như Quy, em nên đi gặp vợ sắp cưới của nó… Đồng Tuyết Lục.”
Trình Tú Vân giật mình: “Vì sao?”
Trình Văn Diệu: “Nghe ý của Tuấn Dân, hiện giờ tính cách của Như Quy đã thay đổi rất lớn so với trước kia, thứ nhất em không hiểu tính cách của cậu ta, thứ hai nếu em liều lĩnh đi gặp cậu ta, chỉ sợ sẽ khiến ông Ôn phản công càng mạnh hơn, cho nên thà rằng em cứ đi gặp vợ sắp cưới của Như Quy trước, xem thử có thể xuống tay với cô ta hay không.”
Ôn Như Quy là tính mạng của ông Ôn, nếu như bọn họ liều lĩnh đi gặp anh, chỉ sợ ông Ôn sẽ bất chấp tất cả hậu quả công kích hai nhà Trình Sử.
Hơn nữa, Ôn Như Quy là con át chủ bài cuối cùng, lá bài tẩy này bọn họ không thể sử dụng tùy tiện như vậy.
Trình Tú Vân suy nghĩ một chút, tao nhã nói: “Được, vậy em sẽ đi gặp vợ sắp cưới của Như Quy, con dâu tương lai của em.”