Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 502: Ly trà xanh thứ năm trăm linh hai
Cập nhật lúc: 2024-11-10 12:29:54
Lượt xem: 106
Đồng Tuyết Lục tranh thủ lúc giáo viên chưa tới, nói cho mọi người một vài phương pháp học tiếng Anh, ngoại trừ những cách lần trước đã nói ở ký túc xá, cô còn dạy thêm phương pháp đọc thuộc lòng ghi nhớ từ vựng khác.
“Ví dụ như từ transportation, nhìn qua có vẻ rất dài và rất khó nhớ kỹ, nhưng khi chúng ta tách nó ra, ở giữa có sport, sport nghĩa là thể thao, hơn nữa tiền tố biến thành transport, cái này là nghĩa vận chuyển chuyên chở, thêm một hậu tố thì biến thành transportation, cũng có nghĩa là phương tiện vận tải, hệ thống vận tải.”
“Có rất nhiều ví dụ như thế, chúng ta tách chúng ra hoặc kết hợp chúng lại, điều này sẽ giúp chúng ta nhớ được nhiều từ hơn, cũng khiến cho các từ tiếng Anh dễ hình tượng ra hơn.”
“Bốp bốp bốp.”
Đồng Tuyết Lục vừa nói xong, thì có tiếng vỗ tay vang lên từ cửa phòng.
Giáo sư Doãn, trưởng khoa ngoại ngữ bước vào: “Phương pháp học tập này của bạn học Đồng rất mới lạ, cũng rất thiết thực, khó có được là bạn ấy bằng lòng chia sẻ phương pháp tốt như vậy cho mọi người, mọi người hãy vỗ tay khích lệ bạn ấy.”
Giáo sư Doãn không chỉ là trưởng khoa, mà còn là giáo viên dạy tiếng Anh, ông là tiến sĩ từng du học nước Mỹ, phát âm tiếng Anh rất chuẩn, am hiểu văn hóa phương Tây vô cùng sâu sắc, những năm qua đã giúp trường đại học và quốc gia đào tạo ra được rất nhiều nhân tài ngoại giao và dịch thuật.
Từng tràng pháo tay nồng nhiệt vang lên trong lớp học.
Sắc mặt Đồng Tuyết Lục có chút ngượng ngùng.
Thật ra những phương pháp cô nói ở đời sau căn bản không đáng gì, phương pháp học tập như vậy nhiều vô không đếm xuể.
Giáo sư Doãn nói: “Bạn học Đồng, tôi muốn đề cử em làm lớp trưởng, em có bằng lòng không?”
Đồng Tuyết Lục khéo léo từ chối: “Lớp trưởng phải giúp đỡ các bạn trong lớp mọi lúc mọi nơi, nhưng thứ bảy em đều về nhà, chỉ sợ không có cách nào đảm nhiệm chức vụ này, em cảm thấy vẫn nên giao cho bạn học khác có năng lực thì tốt hơn.”
Giáo sư Doãn tiếc nuối, nói: “Nếu đã như vậy, thì em làm đại diện môn tiếng Anh trong lớp nhé, ngày thường dẫn dắt các bạn học tiếng Anh nhiều hơn.”
Việc này thật ra có thể được.
Đồng Tuyết Lục hào phóng gật đầu đồng ý.
Sau đó, giáo sư Doãn bắt đầu dạy học.
Giáo sư Doãn dạy học rất hài hước, giảng bài sinh động, kiến thức về văn hóa sâu sắc, rất khác biệt so với cách giảng dạy truyền thống của các giáo viên khác, sinh viên đều cảm thấy mới lạ và thú vị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-502-ly-tra-xanh-thu-nam-tram-linh-hai.html.]
Giáo sư Doãn cũng rất giỏi trong việc cổ vũ sinh viên, một số sinh viên phát âm tiếng Anh dở tệ không dám nói tiếng Anh, dưới sự cổ vũ của giáo sư Doãn, những sinh viên ấy đều lấy hết can đảm để giới thiệu bản thân bằng tiếng Anh hoặc trả lời các câu hỏi.
Giáo viên truyền sức mạnh, sinh viên trân trọng cơ hội học tập khó có được này, trong giờ học không ai mất tập trung hoặc ngủ gật.
Đợi các tiết học buổi sáng kết thúc, giáo viên Hoàng chủ nhiệm lớp đến, sau khi giới thiệu bản thân đơn giản, cô ấy bảo các bạn trong lớp bỏ phiếu bầu ra ban cán sự.
Cao Mẫn là người đầu tiên đứng lên tự ứng cử vào chức lớp trưởng: “Xin chào tất cả mọi người, tôi là Cao Mẫn, tôi muốn đề cử bản thân vào chức lớp trưởng của lớp, nếu có thể làm lớp trưởng, tôi sẽ một lòng một dạ phối hợp với công việc của giáo viên, một lòng một dạ giúp đỡ mỗi sinh viên trong lớp.”
“Trước kia ở trường học, từ tiểu học đến trung học, tôi vẫn luôn làm lớp trưởng, cho nên tôi rất có kinh nghiệm trong chuyện này, nếu mọi người bầu tôi làm lớp trưởng, tôi vô cùng tin tưởng sẽ đoàn kết được tất cả lực lượng trong lớp, đưa lớp chúng ta trở thành lớp giỏi nhất toàn trường, cám ơn mọi người, xin hãy bỏ phiếu cho tôi.”
Bài phát biểu của Cao Mẫn vô cùng đặc sắc, đáng tiếc cuối cùng kém một phiếu nên đã thua một nữ sinh khác tên là Thi Chân Như, cuối cùng giữ chức bí thư chi đoàn.
Cao Mẫn tức giận đến mức gương mặt giống như dưa chuột già, hung hăng trừng mắt nhìn Đồng Tuyết Lục và Tạ Hiểu Yến.
Sau giờ học, cô ta tức giận đuổi theo đến trước mặt Đồng Tuyết Lục, nghiêm mặt lạnh lùng nói: “Tại sao cậu không bỏ phiếu cho tôi?”
Đồng Tuyết Lục chớp chớp mắt, vẻ mặt vô tội nói: “Không phải giáo viên chủ nhiệm bảo chúng ta bầu cho người có năng lực nhất sao? Tôi cảm thấy bạn học Thi Chân Như rất có năng lực, chẳng lẽ cậu muốn tôi gian lận à? Vậy thì cậu phải nói trước với tôi chứ.”
“...”
Cao Mẫn một hơi nghẹn trong họng, cơn giận nghẹn trong n.g.ự.c không lên được cũng không xuống được, khó chịu muốn chết.
Loại lời nói bảo đối phương gian lận, chắc chắn cô ta không thể nói, cuối cùng cô ta chỉ có thể hung hăng trừng mắt nhìn Đồng Tuyết Lục, rồi giận dữ chạy đi.
Tạ Hiểu Yến nhìn theo bóng lưng Cao Mẫn, có chút lo lắng, nói: “Tôi có thể đoán được, sau này ký túc xá của chúng ta cũng sẽ không yên bình rồi.”
Đồng Tuyết Lục nhún vai, tiếp tục vô tội nói: “Hy vọng bạn học Cao Mẫn không nên để tâm đến chuyện vụn vặt mới tốt, tôi đến trường để học tập, không phải để đấu tranh chính trị.”
Tạ Hiểu Yến gật đầu tán đồng: “Chứ sao, vất vả thi đậu đại học như vậy, ai lại nỡ lòng dành thời gian cho việc đấu tranh chứ?”
Đồng Tuyết Lục mỉm cười, không lên tiếng.
Vân Chi
Cô cố tình không bầu Cao Mẫn đấy...