Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 501: Ly trà xanh thứ năm trăm linh một
Cập nhật lúc: 2024-11-10 12:29:25
Lượt xem: 79
Ngày hôm sau thức dậy, bầu không khí trong ký túc xá vẫn có chút nặng nề, không còn thoải mái và hài hòa như trước.
Bởi vì tối hôm qua Đồng Tuyết Lục nói như vậy, buổi sáng sau khi thức dậy, Cao Mẫn đã sa sầm mặt xuống, giống như ai nợ cô ta hai trăm năm mươi vạn vậy.
Sau khi rửa mặt xong, cô ta thình lình chủ động nắm tay Lâm Lan Quyên nói: “Đi, chúng ta đến căng tin ăn sáng.”
Lúc trước, Cao Mẫn kiêu ngạo tự cao, rất khinh thường người nông thôn, lại càng không để ý tới Lâm Lan Quyên, lúc này đột nhiên chủ động đối tốt với đối phương như vậy, ánh mắt mấy người trong ký túc xá lập tức rơi vào trên người bọn họ.
Lâm Lan Quyên mang dáng vẻ được sủng ái mà lo sợ, có chút giật mình, sau đó gật đầu liên tục: “Được được, chúng ta đi thôi.”
Cao Mẫn nắm tay cô ta, như thể con gà trống chiến thắng đi qua trước mặt những người khác.
Thôi Nhu Nhu thấy vậy, trợn mắt nhìn lên trần nhà cười nhạo một tiếng.
Nghe thấy tiếng cười này, Cao Mẫn nghiến răng một cái, vốn định xoay người mắng đối phương cười cái gì, sau đó không biết nghĩ đến điều gì, cuối cùng không quay người lại cứ như vậy ra khỏi phòng.
Sau đó, hai người Thôi Nhu Nhu và Điền Phượng Chi cũng ra ngoài, trong ký túc xá chỉ còn lại Đồng Tuyết Lục và Tạ Hiểu Yến.
Tạ Hiểu Yến thở phào nhẹ nhõm một hơi, nói: “Dọa c.h.ế.t tôi rồi, vừa rồi tôi còn tưởng rằng bọn họ sẽ đánh nhau nữa.”
Đồng Tuyết Lục liếc mắt nhìn cô ấy: “Đánh nhau thì đánh nhau, cậu sợ cái gì?”
Tạ Hiểu Yến trợn tròn mắt: “Chắc chắn là sợ rồi, chẳng lẽ cậu đã quên chuyện mỗi ký túc xá đều được chấm điểm? Nếu bọn họ đánh nhau, ký túc xá của chúng ta chắc chắn sẽ bị trừ điểm.”
Đồng Tuyết Lục líu lưỡi.
Cô thật sự đã quên mất chuyện ấy, mặc dù trong thời đại này điểm của ký túc xá không tính vào thành tích, nhưng nếu điểm ký túc xá quá thấp, nhất định sẽ ảnh hưởng đến việc xin học bổng.
Chẳng trách vừa rồi Cao Mẫn không bùng nổ, thì ra là kiêng dè điều này.
Như vậy cũng hay, tốt xấu gì cũng có thứ gì đó ràng buộc bọn họ, để tránh mỗi ngày đều gây gổ với nhau trong ký túc xá, giống như cung đấu vậy.
Dọn dẹp đồ đạc xong, Đồng Tuyết Lục khóa cửa đi về phía nhà ăn với Tạ Hiểu Yến: “Đúng rồi, sao anh họ Cao Mẫn vào được ký túc xá?”
Trong niên đại này quản lý ký túc xá vẫn tương đối nghiêm ngặt, bình thường nam sinh không được phép vào ký túc xá nữ.
Vân Chi
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-501-ly-tra-xanh-thu-nam-tram-linh-mot.html.]
Tạ Hiểu Yến trợn tròn mắt: “Cậu không phát hiện ra sao? Cao Mẫn đổi cái bàn mới, hôm qua anh họ cậu tavà bạn nam sinh kia chuyển một cái bàn tới, vì vậy dì quản lý mới cho bọn họ vào.”
Đồng Tuyết Lục đã hiểu rõ: “Thì ra là như vậy.”
Vẻ mặt Tạ Hiểu Yến hâm mộ: “Anh họ Cao Mẫn đối xử với cậu ta tốt thật, bây giờ chúng ta vẫn phải dùng bàn ghế gồ ghề lồi lõm, nhất là cái bàn của tôi còn bị sâu mọt cắn nhìn rất ghê tởm, cái bàn mà anh họ cậu ta dọn tới vẫn rất mới.”
Đồng Tuyết Lục lơ đãng “ừ” một tiếng.
Bữa sáng ở căng tin không phong phú như đời sau, chỉ có bánh ngô, bánh bao và trứng gà, đồ uống chỉ có sữa đậu nành.
Thời đại này có sữa bò, có điều sữa bò có hạn, chỉ có trẻ sơ sinh và bệnh nhân nguy kịch dựa vào giấy chứng nhận bệnh viện mới có thể mua được mỗi ngày một chai sữa, nhưng có sữa đậu nành cũng không tệ rồi.
Đồng Tuyết Lục dùng phiếu lương thực và tiền mua một cốc sữa đậu nành, một cái bánh bao và một quả trứng gà, tổng cộng tiêu hết phiếu lương thực bốn lạng và hai mao tám xu.
Tạ Hiểu Yến mua hai cái cái bánh ngô và nước sôi.
Sau khi ăn sáng xong, bọn họ đến lớp học.
Sinh viên trúng tuyển vào khoa tiếng Anh lần này chỉ có một lớp, cả lớp có tổng cộng bốn mươi mốt người.
Lúc Đồng Tuyết Lục và Tạ Hiểu Yến đến lớp, trong lớp đã có không ít bạn học.
Nhìn thấy Đồng Tuyết Lục tới, không ít người chủ động chào hỏi cô.
“Bạn học Đồng, nghe nói bạn có bí quyết học tiếng Anh đặc biệt, không biết có thể chia sẻ với chúng tôi không?”
“Học tiếng anh thật sự là quá khó, nếu bạn học Đồng có thể dạy chúng tôi thì không còn gì tốt hơn.”
Đồng Tuyết Lục khiêm tốn nói: “Nói dạy thì hơi quá, tất cả mọi người đều đến trường học tập, cùng nhau học tập cùng nhau tiến bộ, tôi đã chia sẻ phương pháp học tập của mình với bạn cùng phòng của tôi, nếu mọi người còn chưa biết, thì bây giờ tôi có thể nói lại một lần.”
Một số người chưa biết vội vàng nói: “Tôi vẫn chưa biết, bạn học Đồng cảm ơn bạn đã sẵn lòng chia sẻ, quả nhiên là người béo tốt tính tình sẽ rộng lượng.”
Người béo tốt? Tính tình rộng lượng?
Béo tốt thì thôi đi.