Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 473: Ly trà xanh thứ bốn trăm bảy mươi ba
Cập nhật lúc: 2024-11-10 11:58:37
Lượt xem: 134
Lúc này bầu không khí của nhà họ Đồng trong khu tập thể tổng cục hậu cần lại có chút nặng nề.
Năm ngoái vì trời mưa nên Đồng Tuyết Lục không mang quà tới, nhưng hôm sau vẫn kêu người đem bánh Trung Thu qua.
Trung Thu năm nay không mưa, bọn họ còn tưởng rằng chắc hẳn cô sẽ tới, không ngờ chờ nguyên một ngày, ngay cả cái bóng cũng không thấy.
Thái Xuân Lan bĩu môi nói: “Xem ra người nào đó đã quyết định không lui tới với nhà họ Đồng chúng ta nữa rồi.”
Anh hai Đồng nhìn cô ta một cái, thấp giọng quá: “Bớt nói một câu thì không ai bảo cô bị câm đâu!”
Trong lòng Thái Xuân Lan rất khó chịu, nhưng ngước lên thấy vẻ mặt mẹ chồng còn thối hơn nước cống, không hiểu sao cô ta lại cảm thấy rất thoải mái.
Lúc này lồng n.g.ự.c bà Đồng như có tảng đá lớn đè lên, chặn ngang khiến hô hấp bà ta trở nên khó khăn.
Vốn dĩ bà ta tưởng rằng Trung Thu này Đồng Tuyết Lục sẽ tới, bà ta sẽ thuận thế nhượng bộ tha thứ cho cô, sau đó lại lần nữa kéo gần quan hệ giữa hai nhà.
Ông nội ruột của Đồng Tuyết Lục là tư lệnh Tiêu, nghe nói tháng sau sẽ được điều về thủ đô. Nếu đến lúc đó để đối phương hỗ trợ một tay, hai đứa con trai của bà ta có thể ngày càng thăng tiến.
Không ngờ người không tới, ngay cả quà Tết cũng chẳng thấy đâu.
Đúng là vong ân bội nghĩa!
Thái Xuân Lan là loại người miệng không nhàn rỗi, yên lặng khoảng mười phút lại cất lời: “Phải rồi, con nghe nói Đồng Tuyết Lục đã từ chức giám đốc ở tiệm cơm, chuẩn bị tham gia thi đại học.”
“Con nhớ hồi đó thành tích của cô ta nhiều lần đều không đạt tiêu chuẩn, suýt chút nữa trượt tốt nghiệp. Chỉ với thành tích này mà cô ta đòi tham gia thi đại học, đúng là nực cười c.h.ế.t người!”
Mọi người nghe thấy tin này thì kinh hãi ngay tại chỗ.
Trần Nguyệt Linh: “Em ấy thật sự từ chức giám đốc tiệm cơm rồi?”
Vân Chi
Thái Xuân Lan cười gật đầu, chế giễu: “Đúng thế. Người tham gia thi đại học rất nhiều, nhưng kẻ ngu đi từ chức như cô ta thì không nhiều lắm, sau này nếu như không thi đậu, vậy thì quá mất mặt!”
Anh cả Đồng cau mày nói: “Em ấy xúc động quá.”
Những người khác cũng nghĩ vậy, bọn họ đều cảm thấy chắc chắn Đồng Tuyết Lục sẽ không thi đỗ đại học.
Sau này không chỉ mất thể diện, còn mất công việc. Đây đâu chỉ là xúc động, mà chính là ngu ngốc!
Bà Đồng nghe thấy tin tức này, tảng đá lớn chặn ở n.g.ự.c cũng buông xuống, lập tức ăn thêm hai bát cơm.
**
Lần đầu tiên khôi phục thi đại học, bởi vì rất ít điều kiện hạn chế, mặc dù tiền đăng ký dự thi là năm đồng có hơi đắt, nhưng chỉ cần là người có trình độ cấp hai trở lên, cơ bản đều tham gia cuộc thi đại học lần này.
Ban đầu Đồng Tuyết Lục muốn thi vào chuyên ngành quản lý kinh doanh, sau khi nghĩ lại thì cô chọn thi chuyên ngành tiếng Anh.
Tất nhiên sau khi tốt nghiệp cô sẽ không làm nghề liên quan đến tiếng Anh, cô sẽ tiếp tục làm mấy việc liên quan đến nấu nướng,
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-473-ly-tra-xanh-thu-bon-tram-bay-muoi-ba.html.]
Trừ tự mình mở xưởng đồ ăn và tiệm cơm ra, cô còn muốn đưa các món ăn Hoa Hạ ra khắp thế giới.
Văn hóa ẩm thực Hoa Hạ là kết tinh của nền văn minh năm ngàn năm và trí tuệ, các món ăn đầy đủ “Sắc, hương, vị, khí”, chinh phục tất cả mọi người.
Muốn quảng bá các món ăn, vậy thì biết tiếng Anh là vô cùng cần thiết.
Mặc dù trước khi xuyên sách cô đã từng học tiếng Anh, nhưng cũng không chuyên sâu. Cho nên sống lại một lần nữa, cô nhất định phải bổ túc tiếng Anh thêm một chút.
Hôm nay cô và Phương Tĩnh Viện tới bộ giáo dục nhận giấy báo thi.
Trên giấy báo thi của cô viết:
Giấy xác nhận cuộc thi chiêu sinh đại học toàn quốc năm 1977.
Khu vực thi: Kinh Thị
Môn thi: Lý
Họ và tên: Đồng Tuyết Lục
(Môn thi thêm: Tiếng Anh)
Số thứ tự: 254250
Dấu xác nhận của ủy viên văn phòng làm việc chiêu sinh trường đại học thành phố Bắc Kinh
Đồng Tuyết Lục nhìn số thứ tự của mình, khóe miệng co quắp dữ dội.
Có cần phải chế giễu người ta như vậy không? 54250, tôi là đồ ngốc?
Đệt!
Phương Tĩnh Viện lại gần xem giấy xác nhận của cô, mặt đầy hâm mộ: “Sao cậu lên hình đẹp thế?”
Đồng Tuyết Lục nói khoác mà không biết ngượng: “Không có cách nào cả, bẩm sinh đã đẹp rồi.”
Phương Tĩnh Viện: “...”
Trên đường trở về khi đi ngang qua nhà sách Tân Hoa, cô nhìn thấy có một đội ngũ đang xếp hàng rất dài bên ngoài.
Trong thư viện cũng đầy người ngồi, vừa liếc sang đã thấy toàn là đầu người, ngay cả trên bệ cửa sổ cũng toàn là người, ai mà đến hơi trễ một chút, không chiếm được chỗ, thì chỉ có thể ngồi trên sàn nhà.
Mười năm về trước, người có ăn học bị đả kích nặng nề, khí ấy thậm chí còn tuyên truyền “Bàn về sự vô dụng của việc học”, nhưng bây giờ thời đại hoang đường đó đã đi qua.
Lần khôi phục thi đại học này đã tiêm vào đầu óc những người làm công tác văn hóa một liều thuốc tinh thần mạnh nhất. Bọn họ mừng rỡ như điên, trong mắt tràn ngập lòng hiếu học.
Mỗi lần nhìn thấy cảnh tượng này, đều khiến cảm xúc trong lòng Đồng Tuyết Lục trào dâng.