Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 466: Ly trà xanh thứ bốn trăm sáu mươi sáu
Cập nhật lúc: 2024-11-10 11:41:27
Lượt xem: 92
Sau khi tin tức khôi phục kỳ thi đại học truyền ra ngoài, mọi người đều đang thảo luận về chuyện này.
Lúc này trong phòng họp của phòng thương nghiệp, chủ đề của tất cả mọi người cũng đang xoay quanh vấn đề thi đại học.
“Thật sự không ngờ,khi còn sống còn có thể nhìn thấy nước ta khôi phục kỳ thi đại học!”
“Đúng rồi, nhà các ông có mấy người muốn tham gia thi đại học?”
“Chắc cũng nhiều, chỉ cần điều kiện phù hợp đều tham gia, trước mắt tôi đã đếm được có khoảng bảy, tám người ghi danh rồi.”
Đúng lúc này, Đồng Tuyết Lục bước vào.
Có người mở miệng hỏi cô: “Giám đốc Đồng, chắc là cô sẽ không tham gia thi đại học đâu nhỉ?”
“Chuyện này cần gì phải hỏi nữa. Nếu như giám đốc Đồng muốn tham gia thì trước kia đã không từ chối tới đại học Công Nông Binh rồi.”
Ánh mắt của tất cả mọi người trong phòng họp đều đổ dồn về phía Đồng Tuyết Lục.
Đồng Tuyết Lục nhìn mọi người một lượt, cười nhạt nói: “Không, tôi sẽ tham gia.”
Mọi người: “?!!”
“Nhưng mà không phải trước đó giám đốc Đồng nói phải chăm sóc em trai em gái trong nhà sao? Chẳng lẽ bây giờ không cần chăm sóc nữa?”
Còn có người không có ý tốt hỏi: “Ba tháng trước không phải giám đốc Đồng đã từ chối vị trí đề cử tới đại học Công Nông Binh sao? Chẳng lẽ lúc ấy đã nghe được phong thanh gì à?”
Cuối cùng ánh mắt Đồng Tuyết Lục cũng chuyển sang hướng người vừa nói chuyện kia: “Anh nói mấy lời ấy là muốn ám chỉ điều gì? Trưởng phòng Lâm nói với tôi chuyện đại học Công Nông Binh vào tháng sáu, biết được chuyện bộ Giáo dục khôi phục kỳ thi đại học qua báo chí là vào tháng tám, người ngu ngốc thì nên đọc nhiều sách báo hơn một chút, bớt cái miệng lại!”
“Phụt ha ha ha.”
Mọi người không nhịn được bật cười.
Người nọ giận đến mức mặt đỏ bừng, nhưng lại không dám phản bác.
Thấy ánh mắt mọi người đổ dồn về phía mình, anh ta xấu hổ xoay người đi.
Sau lần đó, không còn ai dám nói linh tinh nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-466-ly-tra-xanh-thu-bon-tram-sau-muoi-sau.html.]
Không biết có phải là do ảo giác của bọn họ hay không, mà mọi người có mặt ở chỗ này đều cảm thấy khí tràng của Đồng Tuyết Lục càng ngày càng mạnh.
Sau đó Đồng Tuyết Lục mới tiếp tục giải thích: “Trước đây tôi từ chối đúng là vì phải chăm sóc em trai em gái, bây giờ lại chuẩn bị tham gia thi đại học là vì ông nội tôi sắp được điều về Kinh Thị rồi.”
Cuối cùng nửa tháng trước lệnh điều chuyển ông nội cô cũng ban ra, tháng sau sẽ đảm nhiệm chức vụ tư lệnh lục quân ở Kinh Thị.
Nhưng mà nói ra thì, lần này tin tức khôi phục thi đại học được công bố ra ngoài sớm hơn, thật ra trong đó cũng có một phần công lao của cô.
Trong lịch sử tin tức khôi phục thi đại học phải đến tuần cuối cùng của tháng mười mới công bố. Khi đó cách thời gian thi vào đại học chỉ còn hơn một tháng, rất nhiều người bị tin tức ấy làm cho trở tay không kịp.
Không có sách không có tài liệu học tập, rất nhiều người sốt ruột như kiến bò trên chảo nóng. Nếu có thể nhận được tin tức sớm hơn, có lẽ tình hình sẽ không giống vậy.
Giữa tháng tám lúc ông nội nhắc tới chuyện khôi phục thi đại học với cô, cô đã uyển chuyển nói ra chuyện này. Sau đó ông nội đã dùng quyền thế và mạng lưới giao thiệp trong tay mình để thúc đẩy tin tức công bố ra trước thời hạn một tháng.
Tất nhiên chuyện như thế này cô sẽ không tiết lộ ra ngoài.
Mọi người vừa nghe nói ông nội cô sẽ được điều về Kinh Thị làm tư lệnh, thái độ đối với cô lại càng niềm nở hơn.
“Nhưng mà nếu như giám đốc Đồng thi đậu đại học, thì chẳng phải tạm ngừng giữ chức vụ giám đốc tiệm cơm bốn năm hay sao?”
Lời này vừa nói ra, phòng họp yên tĩnh vài giây.
Nếu như Đồng Tuyết Lục thi đậu đại học, vậy thì sẽ có người thay thế vị trí của cô trong bốn năm.
Tiệm cơm Đông Phong là tiệm cơm cấp một, nếu như có thể thay thế vị trí của cô, cho dù bốn năm sau không thể thăng chức, thì số tiền lương kiếm được trong bốn năm ấy cũng thật sự rất nhiều.
Vì thế lúc này đây, trong lòng rất nhiều người đều sinh ra ý nghĩ riêng.
Đồng Tuyết Lục cười nói: “Tôi đã thương lượng với người nhà rồi, tôi quyết định sẽ từ chức.”
Một lời nói nặng ngàn cân, lời nói ấy khiến mọi người lại kinh hãi thêm lần nữa.
“Giám đốc Đồng không nói đùa đấy chứ? Mặc dù sau khi tốt nghiệp, sinh viên đại học sẽ được quốc gia bố trí công việc, nhưng ai có thể bảo đảm công việc được xếp sẽ tốt hơn vị trí giám đốc hiện tại?”
“Đúng thế giám đốc Đồng, cô không cần phải từ chức giám đốc đâu. Sau khi tốt nghiệp, có điểm xuất phát cao, cần gì phải bắt đầu đi lên từ tầng dưới chứ?”
Trong lòng mọi người đều cảm thấy Đồng Tuyết Lục rất ngu ngốc, sao lại vứt bỏ vị trí tốt như vậy chứ?
Vân Chi
Đồng Tuyết Lục lắc đầu: “Tôi đã suy nghĩ kỹ rồi, lát nữa tôi sẽ đi nói với trưởng phòng Lâm.”