Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 455: Ly trà xanh thứ bốn trăm năm mươi lăm
Cập nhật lúc: 2024-11-09 19:13:38
Lượt xem: 169
Buổi tối hôm ấy để chúc mừng Đồng Chân Chân vào tù, Đồng Tuyết Lục làm sủi cảo cá thu cho mấy anh em.
Sủi cảo cá thu là sủi cảo chỉ dùng cá thu làm nhân bánh, hương vị thơm ngon lại đàn hồi, không giống như sủi cảo bình thường.
Việc quan trọng nhất khi làm sủi cảo cá thu là lóc thịt cá và trộn thịt cá.
Lóc thịt cá đối với Đồng Tuyết Lục mà nói thì không thành vấn đề, tay chân cô lanh lẹ lóc xong thịt hai con cá thu, sau đó thêm dầu và nước hoa tiêu bắt đầu khuấy theo chiều kim đồng hồ.
Quấy nhân thịt là một việc tốn sức, Đồng Tuyết Lục bảo hai anh em Tiêu Gia Minh và Đồng Gia Tín đến cùng giúp đỡ.
Tiêu Miên Miên ở bên cạnh thấy chị và các anh đều làm việc, cũng muốn giúp đỡ.
Nhưng mà cô nhóc còn bé, sức lực cũng nhỏ, dốc hết sức lực uống sữa, cũng không có cách nào khuấy được nhân cá.
Đồng Gia Tín thấy vậy cười đến đau cả bụng.
Khi nhân cá được khuấy sền sệt, cô bỏ thêm nấm hương và cà rốt băm nhỏ vào, thêm mắm muối, sau đó khuấy đều.
Vỏ sủi cảo cá thu cũng không giống như vỏ sủi cảo bình thường, nó phải được cán mỏng hơn vỏ sủi cảo, dày hơn vỏ hoành thánh một chút, sau khi làm xong thì cho vào nước luộc chín.
Vân Chi
Đợi nấu xong thì rắc hành lá lên, nước thịt đậm đà, sủi cảo cá thu tươi ngon có tính đàn hồi, hương bị vô cùng tuyệt vời.
Đồng Tuyết Lục đưa cho nhà họ Ngụy một phần, sau đó mấy anh em ăn bụng tròn xoe.
Lúc này, Đồng Chân Chân ở trong nhà giam đã đói đến mức bụng réo lên ùng ục rồi.
Hình như đồng chí công an đã quên mất sự tồn tại của cô ta, không ai đưa cơm cho cô ta, cũng không ai đưa nước cho cô ta.
Lúc này, cô ta vừa đói vừa khát, n.g.ự.c còn đau từng cơn: “Có ai không vậy, tôi muốn uống nước!”
Nhưng cô ta gọi đến khản cả họng cũng không thấy ai đến.
Cô ta cảm thấy chắc chắn là nhân viên công an cố ý.
Cô ta đoán không sai, đúng là nhân viên công an cố ý thật.
Nơi này là đồn công an Thành Nam, vừa khéo chính là đồn công an nơi Phác Kiến Nghĩa làm việc.
Phác Kiến Nghĩa biết Đồng Chân Chân lại đến tìm mấy chị em Đồng Tuyết Lục gây phiền phức, tất nhiên phải giúp đỡ rồi, anh ta đã nhờ đồng nghiệp đừng phát cơm tối cho Đồng Chân Chân.
Một tội phạm, hơn nữa còn là người có quan hệ với Nghiêm Vĩnh An, tất nhiên người của đồn công an sẽ không thương tiếc Đồng Chân Chân.
Bởi vậy, Đồng Chân Chân ở trong nhà giam nhịn đói cả một đêm.
Trước đó, bởi vì bị Nghiêm Vĩnh An uy h.i.ế.p cưỡng bức, Đồng Chân Chân là nạn nhân, đồn công an mới không đuổi cô ta về nông trường.
Nhưng bây giờ cô ta c.h.ế.t cũng không sửa sai, hành vi xấu xa như vậy tất nhiên không thể dễ dàng bỏ qua.
Hơn nữa, có mấy thế lực ở phía sau cố gắng đưa đẩy, rất nhanh Đồng Chân Chân đã bị phán quyết.
Cô ta chịu phán quyết năm năm, ngày thứ ba sẽ bị đưa đến nông trường cải tạo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-455-ly-tra-xanh-thu-bon-tram-nam-muoi-lam.html.]
Khu tập thể tổng cục hậu cần, nhà họ Đồng biết Đồng Chân Chân lại chứng nào tật ấy bị phán án, thì hoàn toàn cạn lời.
Mẹ Đồng tức giận đến mức đau cả ngực: “Đúng là nghiệp chướng mà, tôi chỉ nói nó hai câu, sao nó lại chạy đi đánh người chứ?”
Hơn nữa còn đánh mấy anh em Đồng Tuyết Lục, chẳng lẽ cô ta không biết ông nội Đồng Tuyết Lục là Tư lệnh sao?
Thái Xuân Lan “Xì” một tiếng: “Đúng là đồ yêu tinh quấy rối, sao cô ta không thể an phận một ngày chứ?”
Lần trước, hành vi của Đồng Chân Chân không tính là nghiêm trọng, nếu có nhà họ Đồng xin xỏ, cô ta còn có thể được đưa ra ngoài.
Nhưng lần này, cho dù nhà họ Đồng có lòng cũng không có sức.
Sau khi biết Đồng Chân Chân bị phán án, Hướng Bành tức giận đến mức ném vỡ vài cái bát trong nhà.
Bảo cô ta đừng có đi trêu chọc Đồng Tuyết Lục, cô ta cố tình không nghe.
Đúng là kẻ đần độn chữa lợn lành thành lợn què!
Có điều sau một ngày suy xét, anh ta vẫn quyết định kết hôn với Đồng Chân Chân như cũ.
Trước đó, mẹ Hướng và cha Hướng vẫn không đồng ý cho anh ta cưới Đồng Chân Chân, bây giờ Đồng Chân Chân bị phán án, anh ta vẫn kiên trì muốn kết hôn với cô ta, khiến hai người tức giận đến mức đồng thời vào bệnh viện.
Sau khi biết Hướng Bành kiên trì muốn kết hôn với mình, dù biết anh ta thích đàn ông, trong lòng Đồng Chân Chân vẫn cảm động.
Cô ta cảm thấy Hướng Bành là người đối xử với mình tốt nhất trên thế giới này.
Trong lòng cô ta đã hạ quyết tâm, nhất định phải uốn thẳng anh ta.
Đợi sau khi cô ta ra ngoài, hai người bọn họ sinh mấy đứa con, sau đó cùng nhau ra biển làm ăn trở thành người giàu nhất nước, rồi cùng nhau xử lý con khốn Đồng Tuyết Lục kia!
Nghĩ đến những ngày tháng tốt đẹp trong tương lai, trong lòng cô ta tràn ngập hy vọng.
Lúc ăn cơm trưa, Phương Tĩnh Viện đạp xe đến tiệm cơm.
Cô ấy chạy lên lầu nhanh như chớp, bĩu môi nói: “Cô nói xem Hướng Bành tên cặn bã đó có bệnh sao? Đồng Chân Chân bị phán án, vậy mà anh ta vẫn bằng lòng cưới cô ta!”
Đồng Tuyết Lục ngẩng đầu khỏi sách vở: “Anh ta không phải có bệnh.” Anh ta đã biết năng lực biết trước tương lai của Đồng Chân Chân.
Phương Tĩnh Viện trợn to mắt: “Không phải có bệnh thì là gì? Chẳng lẽ Hướng Bành thật sự coi trọng người phụ nữ Đồng Chân Chân đó sao?”
Cô ấy thật sự không còn thích Hướng Bành, chỉ là cảm thấy không phục cho lắm.
Cô ấy cảm thấy bản thân đẹp hơn so với Đồng Chân Chân, bối cảnh gia thế cũng tốt hơn nhiều so với Đồng Chân Chân, sao Hướng Bành không biết quý trọng mình, ngược lại đi quý trọng người như Đồng Chân Chân chứ?
Đồng Tuyết Lục lấy ra một gói thịt bò từ trong ngăn kéo, đứa cho cô ấy: “Sao phải tức giận vì một tên rác rưởi như vậy?”
Đồng Chân Chân là nữ chính trong sách, vận may đúng là không tồi, c.h.ế.t một Nghiêm Vĩnh An, lại tới một Hướng Bành.
Ai ngờ không đợi cô nghĩ ra biện pháp, đã có một tin tức chấn động truyền đến từ nông trường....
Hai người Đồng Chân Chân và Hướng Bành cùng ngộ độc qua đời.
Vừa khéo hôm nay cũng là ngày đồng chí gà mờ tình yêu Chu Diễm kết hôn.