Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 444: Ly trà xanh thứ bốn trăm bốn mươi bốn
Cập nhật lúc: 2024-11-09 19:05:18
Lượt xem: 77
Lúc này Nghiêm Vĩnh An vẫn chưa biết mình bị tố cáo, càng không biết Đồng Chân Chân đã gặp nạn.
Lúc này mặt ông ta đầy sung sướng đang ngồi trong văn phòng, tiếp nhận lời tâng bốc từ cấp dưới.
“Tôi đã đoán được từ lâu, một người lãnh đạo vừa chí công vô tư vừa có tầm nhìn xa trông rộng như bộ trưởng Nghiêm đây, được cấp trên xem trọng cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi.”
“Bộ trưởng Nghiêm đa mưu túc trí, lại biết thông cảm cho cấp dưới, càng đáng quý hơn chính là ngài biết quan sát thể nghiệm cuộc sống dân thường, quốc gia muốn phát triển rất cần những người lãnh đạo như bộ trưởng Nghiêm!”
Cấp dưới liên tục nói lời nịnh bợ.
Trên mặt Nghiêm Vĩnh An bày ra vẻ nghiêm túc, nhưng chỉ cần người quen thuộc sẽ phát hiện ra bàn tay đặt trên thành ghế của ông ta đang nhẹ nhàng đánh nhịp.
Đây là hành động thường thấy khi tâm trạng của ông ta rất tốt.
Đúng lúc này, cửa văn phòng bị đẩy ra kêu “Rầm” một tiếng, một nhóm đàn ông mặc trang phục Tôn Trung Sơn bước vào.
Người trong văn phòng hoảng sợ, quay đầu nhìn về phía mấy người vừa xông vào.
Nghiêm Vĩnh An nhíu mày, đột nhiên trong lòng dâng lên một cỗ dự cảm không lành.
Một người đàn ông gầy gò như khỉ nhảy dựng lên: “Các người là người của bộ phận nào? Ai cho các người vào đây?”
Đám người kia không nói gì, im lặng bước tới gần mấy người trong phòng: “Chúng tôi là người thuộc bộ phận phòng chống tội phạm lạm dụng chức quyền thuộc phòng kiểm sát, đến đây để điều tra việc Bộ trưởng Nghiêm lợi dụng chức quyền tạo ra chuyện anh hùng nhân dân giả, chúng tôi muốn mang ông ta trở về tiến hành điều tra!”
“!!!”
Vân Chi
Lời vừa nói ra, văn phòng im lặng vài giây.
Nghe thấy ba chữ phòng kiểm sát, móng tay Nghiêm Vĩnh An dùng sức bóp chặt thành ghế, khiến móng tay trỏ bị lật lên.
Tay đứt ruột xót, đau đến mức mặt ông ta không khống chế được khẽ co giật.
Nghiêm Vĩnh An đứng dậy nói: “Thì ra là phó phòng Trịnh, nhưng mà tất cả cáo buộc mà ngài phó phòng Trịnh nói đều là giả dối không tồn tại, kính xin ngài phó phòng thận trọng trước lời nói của mình!”
“Đợi đến Phòng kiểm sát rồi bộ trưởng Nghiêm giải thích cũng không muộn.” Phó phòng Trịnh nói xong, ánh mắt dừng trên tay ông ta: “Tay của bộ trưởng Nghiêm như vậy, có cần đến bệnh viện thăm khám một chút không? Lúc này đến đó nói không chừng còn có thể gặp được đồng chí Đồng Chân Chân, vợ sắp cưới của ông đấy, bộ trưởng Nghiêm.”
Trong lòng Nghiêm Vĩnh An trầm xuống, mặt ngoài bình tĩnh nói: “Đồng chí Đồng làm sao vậy?”
Phó phòng Trịnh khẽ cười một tiếng: “Đồng chí Đồng rơi xuống nước, bởi vì không biết bơi suýt nữa bị đuối nước, sau khi được cứu lên không cẩn thận trượt ngã, vừa mới được đưa đến bệnh viện băng bó vết thương.”
“!!!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-444-ly-tra-xanh-thu-bon-tram-bon-muoi-bon.html.]
Mấy tên cấp dưới trong văn phòng nghe thấy ba chữ “Không biết bơi”, hai mặt nhìn nhau.
Vợ sắp cưới của bộ trưởng Nghiêm không phải vì cứu người c.h.ế.t đuối nên được tung hô là Lôi Phong sống sao?
Một trong số người được cứu, còn là con trai út của bộ trưởng Nghiêm, sao bây giờ lại biến thành kẻ không biết bơi, thiếu chút nữa bị đuối nước?
Nói như vậy...
Ánh mắt người trong phòng không khống chế được nhìn về phía Nghiêm Vĩnh An.
Trái tim như Nghiêm Vĩnh An rơi xuống đất: “Tôi sẽ không thừa nhận những điều mình chưa từng làm, nhưng tôi sẽ hợp tác với phòng kiểm sát để điều tra.”
Phó phòng Trịnh cười nói: “Được thế là tốt nhất, mời bộ trưởng Nghiêm đi bên này.”
Chờ Nghiêm Vĩnh An đi khỏi, cả phòng tài chính lập tức nổ tung.
“Bộ trưởng Nghiêm bị Phòng kiểm sát xâm phạm quyền lợi mang đi rồi!”
“Vợ sắp cưới của bộ trưởng Nghiêm không biết bơi suýt c.h.ế.t đuối!”
Hai tin tức này giống như có cánh lan truyền khắp cơ quan chính phủ.
Tất cả mọi người đều bị sốc tại chỗ.
Nếu bộ trưởng Nghiêm thật sự nói dối, bịa đặt xây dựng nên hình tượng anh hùng giả, vậy thì chỉ sợ ông ta sẽ không trở về được.
***
Nghiêm Vĩnh An bị dẫn về điều tra.
Ông ta vừa bước vào phòng kiểm sát, đã đối mặt với Tô Việt Thâm.
Tô Việt Thâm lạnh lùng nhìn Nghiêm Vĩnh An, ánh mắt sắc bén như đao: “Bộ trưởng Nghiêm, chúng ta lại gặp nhau rồi.”
Nghiêm Vĩnh An nhìn Tô Việt Thâm: “Đồng chí Tô, không phải anh đã bị cách chức rồi à? Tại sao anh vẫn còn xuất hiện ở cơ quan chính phủ?”
Tô Việt Thâm cong môi cười nói: “Có thể Bộ trưởng Nghiêm vẫn chưa biết, người tố cáo ông chính là tôi.”
Nghiêm Vĩnh An: “...”