Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 440: Ly trà xanh thứ bốn trăm bốn mươi

Cập nhật lúc: 2024-11-09 16:51:50
Lượt xem: 155

Tối hôm đó, Đồng Tuyết Lục mất ngủ.

Đồng dạng mất ngủ còn có Đồng Chân Chân, có điều là vì cô ta hưng phấn đến mức không ngủ được.

Đồng Chân Chân trèo xuống giường, khoác áo khoác đi tới đi lui trong phòng.

Tốt quá rồi, Tô Việt Thâm đã bị kéo xuống nước, Nghiêm Vĩnh An nói cho dù lần này đối phương có thể toàn thân trở ra, anh ta cũng không có cách nào khôi phục lại chức vụ ban đầu.

Vị trí phó chủ nhiệm Ủy ban cách mạng rất quan trọng, sẽ không để cho một người từng thất trách trong công việc đảm nhiệm.

Nói cách khác, cơ hội của Nghiêm Vĩnh An đến rồi!

Nghiêm Vĩnh An đã nói, anh ta nắm chắc tám chín phần sẽ thăng chức, đến lúc đó anh ta sẽ đến cưới cô ta!

Lần này mọi chuyện có thể thuận lợi như vậy, vẫn là vì cô ta giúp Nghiêm Vĩnh An.

Kiếp trước chồng cô ta làm cán bộ cục an ninh Bộ công an cả đời, chuyện Mục Xu Tuệ là gián điệp, cô ta nghe được từ đối phương.

Kiếp trước bởi vì không có bản lĩnh gì, bình thường hết giờ làm về nhà ngoại trừ thích dính lấy cô ta ra, đối phương còn thích kể cho cô ta nghe những chuyện tribg công việc, cho nên cô ta mới biết nhiều chuyện về chính phủ như vậy.

Lần này cô ta nói chuyện về Mục Xu Tuệ cho Nghiêm Vĩnh An, sau khi Nghiêm Vĩnh An biết thì bắt đầu bố trí, đầu tiên là bán công việc của vợ anh ta ở hội phụ nữ cho nhà họ Cố.

Tiếp theo lại để cho cô ta vào hội phụ nữ làm việc, về phần cô ta và Cố Dĩ Lam sẽ trở mặt thành thù, cũng nằm trong tính toán của Nghiêm Vĩnh An.

Chẳng qua là sớm hơn một chút so với kế hoạch, lần trước gặp phải  Đồng Tuyết Lục ở cửa hàng bách hóa là chuyện ngoài ý muốn, có điều cũng vì chuyện ngoài ý muốn này, đã làm cho kế hoạch của bọn họ tiến hành càng thuận lợi hơn.

Chỉ sợ Đồng Tuyết Lục cũng không ngờ, bản thân đã giúp bọn họ một phen, còn đẩy nhà họ Tô vào vực sâu!

Sau này nhà họ Tô biết chuyện, không biết có ghi hận Đồng Tuyết Lục hay không nhỉ?

Cô ta rất mong chờ điều đó.

Nghĩ đến chuyện này, Đồng Chân Chân nhếch miệng cười.

Lại qua một tuần nữa, Đồng Tuyết Lục thấy Tô Việt Thâm được thả ra.

Lần này nhìn thấy Tô Việt Thâm, Đồng Tuyết Lục bị vẻ ngoài của anh ta làm cho giật mình.

Nhớ lần đầu tiên khi nhìn thấy Tô Việt Thâm, anh ta vừa quay về từ chuồng bò không lâu, tuy rằng mang dáng vẻ gầy yếu, nhưng trạng thái tinh thần rất tốt.

Còn Tô Việt Thâm hiện tại, mặt đầy râu ria, hai gò má lõm vào, nhìn cả người vô cùng suy sụp.

Quan trọng nhất là ánh sáng trong mắt anh ta đã biến mất.

Đồng Tuyết Lục giật mình một lúc lâu sau mới lấy lại tinh thần: "Đồng chí Tô, anh được ra rồi à?”

Tô Việt Thâm gật đầu: "Lần này tôi tới đây vì muốn nói với cô một tiếng xin lỗi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-440-ly-tra-xanh-thu-bon-tram-bon-muoi.html.]

Đồng Tuyết Lục nghiêng người nhường đường: "Vào rồi nói sau.”

Tô Việt Thâm suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn cất bước vào trong.

Vào phòng khách, Đồng Tuyết Lục rót cho anh ta một ly nước, lấy đồ ăn vặt trong nhà ra: "Anh không cần xin lỗi tôi, nói ra thì tôi mới là người nên nói xin lỗi, trong khoảng thời gian này tôi cũng không đến nhà họ Tô.”

Trong khoảng thời gian này cô không đi tìm hiểu chuyện nhà họ Tô, cũng không đến thăm hỏi nhà họ Tô, không phải do tình người ấm lạnh, mà vì giảm bớt liên lạc mới có thể bảo vệ lẫn nhau.

Tô Việt Thâm xua tay: "Cô có thể cho tôi vào, chứng tỏ cô không phải loại người hám lợi, rất xin lỗi chuyện của chúng tôi đã liên lụy đến cô rồi.”

Đồng Tuyết Lục lắc đầu: "Chẳng qua tôi chỉ bị dẫn đi hỏi chuyện một chút mà thôi, đúng rồi, mẹ Tiểu Cửu đâu, đã được thả ra chưa?”

Nghe thấy lời này, đáy mắt Tô Việt Thâm hiện lên vẻ bi thương: “Vẫn chưa, chỉ sợ cô ấy không ra được.”

Tay Đồng Tuyết Lục run rẩy, không lên tiếng.

Vân Chi

Mi mắt Tô Việt Thâm rũ xuống, giọng nói vô cùng trầm thấp: “Thậm chí tôi còn không biết cô ấy còn sống hay không, tất cả đều là lỗi của tôi, trước đây tôi không nên để cô ấy đến hội phụ nữ làm việc.”

Trước kia khi Cố Dĩ Lam đề nghị ra ngoài làm việc, ban đầu anh ta đã do dự, bởi vì tính tình Cố Dĩ Lam quá ngây thơ, nhưng mà sau đó lại cảm thấy để cô ấy rảnh rỗi ngày nào cũng chạy về nhà họ Cố cũng không hay lắm.

Hơn nữa, chủ nhiệm hội phụ nữ là mẹ của bạn anh ta, đối phương hứa sẽ để ý đến Cố Dĩ Lam, bởi vậy anh ta mới gật đầu đồng ý.

Chỉ là tính trước tính sau, dù đã suy tính kỹ thế nào, anh ta cũng không ngờ trong cơ quan ấy lại có một gián điệp đang ẩn giấu, càng không nghĩ đến Cố Dĩ Lam sẽ tiết lộ tư liệu của anh ta cho đối phương.

Tư liệu kia nói ra cũng không phải bí mật quan trọng gì, nhưng điều này cũng không thể thay đổi tính chất sự việc. Bởi vì anh ta thất trách nên bị cắt chức phó chủ nhiệm Ủy ban cách mạng, còn Cố Dĩ Lam bởi vì giúp đỡ gián điệp cũng bị bắt.

Cho dù có thể giữ được tính mạng, thứ chờ đợi cô ấy cũng là án tù chung thân.

Nghĩ đến đây, hai mắt Tô Việt Thâm đỏ bừng lên.

Đông Tuyết Lục cũng đoán được hậu quả của việc này rất nghiêm trọng, nhưng khi nghe thấy kết quả, cô vẫn trầm mặc.

Hai người đều không nói gì, bầu không khí trong phòng khách vô cùng nặng nề.

Một lúc sau, Đồng Tuyết Lục lên tiếng phá vỡ sự yên lặng: “Đồng chí Tô, kế tiếp có tính toán gì chưa?”

Đáy mắt Tô Việt Thâm b.ắ.n ra lửa giận: “Nhà họ Tô chúng tôi đi đến bước này, tất nhiên một phần nguyên nhân là do chúng tôi sơ sẩy, nhưng nếu như không có ai giở trò quỷ sau lưng, thì chúng tôi cũng không đến mức vợ chồng ly tán như bây giờ!”

“Lần này người tố cáo mẹ Tiểu Cửu là Đồng Chân Chân, nếu như tôi đoán không lầm, kẻ đứng sau sai khiến cô ta chắc hẳn là Nghiêm Vĩnh An!”

Tô Việt Thâm đã nghe được loáng thoáng, rất có thể Nghiêm Vĩnh An sẽ tiếp nhận vị trí của anh ta.

Đông Tuyết Lục trầm mặc một lúc mới nói: “Nếu anh muốn điều tra Nghiêm Vĩnh An, tốt nhất nên bắt đầu từ người vợ đã c.h.ế.t của ông ta.”

Tô Việt Thâm ngước mắt lên: “Đồng chí Đồng nói thế là có ý gì?”

Đông Tuyết Lục nói: “Tôi nghi ngờ vợ của Nghiêm Vĩnh An bị chính ông ta hại chết.”

!!!

Loading...