Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 438: Ly trà xanh thứ bốn trăm ba mươi tám
Cập nhật lúc: 2024-11-09 16:50:35
Lượt xem: 133
Nghe xong lời khai của cô, biểu tình trên mặt Chu Ngô không thay đổi nhiều: "Nói cách khác, hôm đó Cố Dĩ Lam nghi ngờ hành vi bất chính giữa cô và đồng chí Tô, khiến vợ chồng bọn họ xảy ra cãi vã kịch liệt?”
Đông Tuyết Lục sửa lại: "Là hiểu lầm, tôi không biết vì sao đồng chí Cố lại có suy nghĩ như vậy, tôi và đồng chí Tô quen biết hơn nửa năm, số lần gặp mặt đếm trên đầu ngón tay.”
"Huống chi tháng năm vừa qua, tôi mới đính hôn với chồng sắp cưới của mình, tình cảm của tôi đối với anh ấy vô cùng chân thành, giống như lòng trung thành đối với quốc gia vậy, về việc này, tôi dám lấy nhân cách và tôn nghiêm của tôi ra thề, giữa tôi và đồng chí Tô là trong sạch!”
Vương Nhất Hạc ở bên cạnh đột nhiên mở miệng nói: "Nhưng theo lời Cố Dĩ Lam nói, là vì cô nên cô ta mới nảy sinh cãi vã với Tô Việt Thâm, cũng bởi vì cô, mà cô ta bị ép buộc phải trở mặt thành thù với một đồng chí tên Đông Chân Chân, tôi muốn biết, lúc ấy tại sao cô lại cố ý chạy tới nhà họ Tô, bảo Tô Việt Thâm ngăn cản ép Cố Dĩ Lam ngừng qua lại với Đông Chân Chân?”
Vẻ mặt Đồng Tuyết Lục rất bình thản, trong lòng lại chửi thầm: "Chuyện này nói ra rất dài dòng...”
Vương Nhất Hạc cười nói: "Không có việc gì, cô chậm rãi nói, chúng tôi có rất nhiều thời gian.”
Đồng Tuyết Lục nói rõ ràng ân oán giữa nhà họ Đồng cùng với Đồng Chân Chân, còn nói cả chuyện lần trước các cô gặp nhau ở cửa hàng bách hóa.
Cuối cùng trên mặt lộ ra một tia xấu hổ, ngượng ngùng nói: "Tôi nói như vậy, nguyên nhân lớn nhất thật ra là vì lúc đó trong lòng tôi đang tức giận, Đồng Chân Chân ở bên ngoài nhạo báng thanh danh của tôi, tôi hy vọng nhà họ Tô có thể đứng về phía tôi, không cần tiếp tục qua lại với Đồng Chân Chân.”
Vào thời điểm này, cô không thể tỏ ra quá thông minh quá khôn khéo, nếu không rất có thể cô sẽ không thể bước ra khỏi cánh cửa này, cho nên cô tự khắc họa hình tượng của mình thành một cô gái nhỏ thích tính toán chi li.
Cô khuyên Cố Dĩ Lam không nên kết giao với Đồng Chân Chân, là vì cô ghen tị, không phải vì bất kỳ nguyên nhân chính trị nào cả.
Vương Nhất Hạc lại nói: "Trong quá trình kết giao với nhà họ Tô, cô có phát hiện ra có chỗ nào không thích hợp không?”
Đông Tuyết Lục suy nghĩ một chút, lắc đầu nói: "Không có, bởi vì tôi làm việc ở tiệm cơm, ngoại trừ lúc xin nghỉ ra, thì bình thường đều không có ngày nghỉ, cho nên lui tới với nhà họ Tô tương đối ít, thỉnh thoảng đi qua cũng chỉ nói một ít chuyện trong nhà, ngoại trừ nửa tháng đó, bởi vì sự ích kỷ của mình tôi mới nói ra lời không nên nói, dẫn đến hai vợ chồng bọn họ cãi nhau, những chuyện khác đều không có.”
Vương Nhất Hạc: "Vậy cô cảm thấy Tô Việt Thâm là người như thế nào?”
Đông Tuyết Lục cẩn thận nói: "Một lãnh đạo quyết đoán, là một người cha và một người con trai có trách nhiệm.”
Vân Chi
Vương Nhất Hạc nhìn cô: "Hình như cô còn nói thiếu một chuyện, nghe nói quan hệ giữa Tô Việt Thâm và vợ anh ta vô cùng tốt đẹp, cô cảm thấy với tình cảm của Tô Việt Thâm dành cho vợ anh ta, anh ta có thể đưa văn kiện quốc gia cho vợ anh ta xem hay không?”
Trong lòng Đồng Tuyết Lục lập tức căng thẳng, cuối cùng cũng hiểu được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-438-ly-tra-xanh-thu-bon-tram-ba-muoi-tam.html.]
Cô bình tĩnh đáp: "Điều này tôi không biết, tôi không biết nhiều về chuyện tình cảm giữa hai vợ chồng họ.”
Vương Nhất Hạc gật đầu, sau đó không mở miệng nữa.
Ngô Chu hỏi tiếp: "Cô có biết một đồng chí nữ tên là Mục Xu Tuệ không?”
Đồng Tuyết Lục lắc đầu: "Không biết, ngay cả tên cũng chưa từng nghe nói qua.”
Ngô Chu và Vương Nhất Hạc liếc nhau.
Ngô Chu nói tiếp: "Đồng chí Đồng cảm ơn đồng chí đã phối hợp, xin cô giữ bí mật về chuyện hôm nay, còn nữa, trước khi mọi việc có kết quả, cô không thể rời khỏi thành phố, còn phải cam đoan rằng cô luôn sẵn sàng để hợp tác bất cứ lúc nào!”
Vẻ mặt Đông Tuyết Lục trở nên nghiêm túc: "Vâng, tôi cam đoan nhất định sẽ tích cực phối hợp điều tra với Cục an ninh, cho dù là ai đi chăng nữa, tôi cũng tuyệt đối sẽ không nói ra chuyện hôm nay nửa chữ!”
Ngô Chu hài lòng gật đầu: "Cô có thể đi rồi.”
Nghe thấy mấy chữ này, trong lòng Đồng Tuyết Lục âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Ra khỏi cục an ninh, cô mới phát hiện áo sơ mi sau lưng mình đã bị ướt đẫm mồ hôi.
Ở thời đại này dính vào hai chữ gián điệp, không cẩn thận sẽ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục, cho dù cô không lo lắng cho bản thân, cũng lo lắng vì mình sẽ liên lụy đến người nhà và nhà họ Ôn.
Từ những lời suy đoán vừa rồi, có lẽ tài liệu cơ mật chính phủ của Tô Việt Thâm đã bị Cố Dĩ Lam nhìn thấy, sau đó hoặc cố ý hoặc vô tình Cố Dĩ Lam đã tiết lộ về tư liệu này cho Mục Xu Tuệ.
Nếu như cô đoán không sai, Mục Xu Tuệ kia chính là gián điệp.
Những gì không chắc chắn bây giờ là:
1. Mục Xu Tuệ đã truyền tư liệu này ra ngoài chưa?
2. Mục Xu Tuệ bị phát hiện như thế nào, bên trong có bàn tay của Đồng Chân Chân góp vào hay không?
Có điều bây giờ cô cũng không dám đi hỏi thăm về hai chuyện này, cô biết tuy rằng đối phương thả cô về, nhưng chắc chắn sẽ cho người giám sát.