Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 436: Ly trà xanh thứ bốn trăm ba mươi sáu
Cập nhật lúc: 2024-11-09 16:48:14
Lượt xem: 53
Đông Tuyết Lục biết được tin nhà họ Tô xảy ra chuyện, không phải thông qua phía ông nội, cũng không phải do Phương Văn Viễn nói cho cô, mà do cô bị mời đi điều tra.
Trưa hôm đó, tiệm cơm vẫn khí thế ngút trời như cũ.
Bởi vì hôm nay đầu bếp Lôi bị tiêu chảy không đến làm việc, cho nên Đồng Tuyết Lục ở trong phòng bếp nấu ăn cùng đầu bếp Mạnh.
Rất nhiều khách thấy Đông Tuyết Lục tự mình xuống bếp, vội vàng gọi thêm một hai món, bởi vì bây giờ không gọi, thì không biết khi nào mới có thể ăn được món ăn do cô nấu.
Đúng lúc ấy, có một đám người từ bên ngoài xông vào.
Vì tiệm cơm đã được mở rộng, không cần phải xếp hàng bên ngoài như trước đây, tất cả mọi người vào tiệm cơm chờ đợi đến lượt. Đám người kia vừa vào trong, đã lập tức hỏi nhân viên phục vụ Đông Tuyết Lục đang ở đâu.
Mạnh Thanh Thanh bị khí thế của người hỏi làm cho sợ hãi, ấp úng nói: "Giám đốc Đồng cô... Cô ấy đang nấu ăn trong phòng bếp.”
Nghe vậy đoàn người trực tiếp xông vào phòng bếp.
Có người không phục nói: "Những người này làm gì vậy? Sao có thể đi thẳng vào nhà bếp chứ?”
Người bạn ngồi bên cạnh vội vàng kéo tay anh ta: "Cậu không nói gì cũng không ai bảo cậu câm đâu, không thấy những người đó đều không phải người bình thường sao?”
Đoàn người kia ăn mặc thống nhất cùng mặc áo Tôn Trung Sơn và quần âu màu đen, sắc mặt nghiêm túc, vừa nhìn đã biết là người có địa vị.
Có người bị dọa sợ, vội vàng bỏ thức ăn trong bát xuống, rời khỏi chỗ này, vì sợ bị liên lụy.
Cũng có nhiều người ở lại xem náo nhiệt.
Khi đoàn người vào trong, Đồng Tuyết Lục đang nấu thịt xào măng. Món thịt xào măng mùa xuân là một món ăn phổ biến, không đòi hỏi quá nhiều kỹ thuật, hơn nữa măng mùa xuân vừa tươi ngon vừa giòn còn không đắt tiền, nên được rất nhiều người gọi.
Cho nước sốt vào, mùi thơm lan tỏa trong nhà bếp, khi đoàn người đi vào vừa vặn ngửi thấy mùi thơm, đồng loạt nuốt một ngụm nước miếng theo bản năng.
“Ai là đồng chí Đồng Tuyết Lục?” Người dẫn đầu nhìn lướt qua hỏi.
Đồng Tuyết Lục ngẩng đầu lên, ánh mắt đảo qua đoàn người, bình tĩnh nói: "Chính là tôi, xin hỏi ngài là ai?”
Người đàn ông dẫn đầu nói: "Chúng tôi là người của phòng An ninh chính trị thuộc bộ công an, muốn mang cô về phối hợp điều tra với chúng tôi.”
Phòng An ninh chính trị thuộc bộ công an!
Vân Chi
Lời này vừa nói ra, mấy người trong phòng bếp đồng loạt hít một hơi khí lạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-436-ly-tra-xanh-thu-bon-tram-ba-muoi-sau.html.]
Nhất là Tiểu Điền, sợ tới mức hai chân mềm nhũn ngã ngồi trên mặt đất.
Phòng An ninh chính trị thuộc bộ công an, nói đơn giản ra chính là cục chống gián điệp của Bộ Công an, cũng không trách được mấy người trong bếp vừa nghe thấy tên đã thay đổi sắc mặt.
Đồng Tuyết Lục múc thịt xào măng xuân lên đĩa nói: "Được rồi, tôi đi theo các anh.”
Nói xong cô không dặn dò lại điều gì với mấy người đầu bếp Mạnh, mà trực tiếp đi theo đoàn người kia.
Tuy rằng không biết vì sao bọn họ lại tới tìm mình, nhưng lúc này nhất cử nhất động của cô đều bị đám người này nhìn chằm chằm, cho nên cô vẫn nên ít nói ít làm thì hơn, tránh liên lụy đến những người khác.
Mấy vị khách bên ngoài đang duỗi cổ nhìn về phía phòng bếp, lúc này đều hận bản thân không thể có Thiên Lý Nhãn và Thuận Phong Nhĩ, để biết rốt cuộc trong phòng bếp đã xảy ra chuyện gì.
Rất nhanh mọi người liền nhìn thấy Đồng Tuyết Lục bị kẹp ở giữa một đám đàn ông mặc áo Tôn Trung Sơn ra khỏi phòng bếp, tiệm cơm lớn như vậy thoáng chốc yên tĩnh như tờ.
Nhìn Đồng Tuyết Lục không chớp mắt, bình tĩnh ra khỏi tiệm cơm.
Chờ đoàn người đi xa, tiệm cơm lập tức sôi trào.
"Trời ạ, giám đốc Đồng bị mang đi rồi, không phải là giám đốc Đồng làm chuyện gì phạm pháp đấy chứ?”
"Rất có thể, tôi đã nói rồi mà, một cô gái nhỏ còn trẻ tuổi như thế, đã làm giám đốc tiệm cơm cấp một, chuyện này chắc chắn không đơn giản!”
"Lời này có ý gì, chẳng lẽ cậu biết nội tình gì sao?"
"Chuyện này không tiện nói...”
“Mẹ cậu, không tiện nói cái rắm!" Đầu bếp Mạnh từ phòng bếp đi ra, đôi mắt trợn trừng nhìn người đàn ông kia: "Ông đây nói cho cậu biết, nếu cậu dám nói bậy bạ, ông đây là người đầu tiên không tha cho cậu!”
Quách Xuân Ngọc cũng đứng ra, hai tay chống nạnh chỉ vào người đàn ông kia mắng: "Thứ chó má gì đây, có giỏi thì nói cho tôi nghe xem, cậu biết nội tình gì về giám đốc Đồng của chúng tôi, nếu không nói ra được, thì cậu đừng hòng ra khỏi cánh cửa này!”
Người đàn ông kia thật sự không biết gì cả.
Chẳng qua là do anh ta nhìn thấy một người phụ nữ như Đông Tuyết Lục lại có thể làm giám đốc tiệm cơm, ngày thường rất hâm mộ ghen tị với cô, lúc này thấy cô xui xẻo, vội vàng thuận thế giẫm một cước mà thôi.
Anh ta cố ý nói như thế, nhìn mọi người đều dừng ánh mắt lên trên người mình, nhất thời sinh ra một loại cảm giác tự hào "Tôi rất trâu bò", nhưng anh ta hoàn toàn không ngờ người của tiệm cơm lại đứng ra bảo vệ Đông Tuyết Lục.
Lúc này bị đầu bếp Mạnh trừng mắt, bị Quách Xuân Ngọc chỉ thẳng vào mũi mắng chửi, anh ta lập tức sợ hãi, đứng dậy vội vàng bỏ chạy, ngay cả đồ ăn cũng không cần nữa.
Thấy người đàn ông kia bỏ chạy, đầu bếp Mạnh nhìn mọi người nói: "Giám đốc Đồng không làm bất cứ chuyện gì vi phạm pháp luật, cô ấy chỉ được bộ phận liên quan mời về hợp tác điều tra thôi, nếu mọi người dám ra ngoài nói bậy, cẩn thận sau đó lại bị công an mời lên uống trà đấy!”
Vừa nghe lời này, vẻ tò mò trong lòng mọi người lập tức giảm đi bảy tám phần, còn có thêm vài phần kiêng kỵ.
Tất cả mọi người đều lo lắng, tiếp theo mình sẽ gặp rắc rối, vì thế đều ngậm miệng không dám thảo luận nữa.