Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 428: Ly trà xanh thứ bốn trăm hai mươi tám
Cập nhật lúc: 2024-11-09 16:14:07
Lượt xem: 83
Ăn cơm được một nửa thì tốc độ ăn của mọi người đều dần dần chậm lại, vừa nói chuyện vừa tiếp tục ăn.
Đúng lúc này, Chu Diễm và Hoàng Khải Dân đứng lên.
Hoàng Khải Dân cười nói với mọi người: “Xin chào các cô chú, các bạn nhỏ, chúng tôi là đồng nghiệp đến từ căn cứ, cũng là anh em tốt của chú rẻ, hôm nay cậu ấy đính hôn, sau khi thương lượng chúng tôi đã quyết định sẽ biểu diễn một tiết mục cho mọi người cùng xem để bầu không khí trở nên sôi động hơn.”
Trong lòng Đồng Tuyết Lục dâng lên dự cảm không lành.
Quả nhiên, khi Hoàng Khải Dân vừa nói xong, thì cô nhìn thấy Chu Diễm từ trong phòng chạy ra.
Một tay anh ta cầm kèn xô na, một tay cầm dải lụa màu, nhếch miệng cười nói với mọi người: “Tiết mục mà chúng tôi biểu diễn hôm nay cho mọi người cùng xem đó là thổi kèn xô na và múa ương ca!”
Mọi người nghe thấy thế, tiếng hoan hô và tiếng vỗ tay vang lên bốn phía.
Đồng Tuyết Lục: “….”
Đúng lúc này Ôn Như Quy tiến lại gần nói với cô: “Anh cũng học thổi kèn xô na, sau này anh sẽ biểu diễn cho một mình em xem.”
Vốn dĩ ngày hôm nay anh định biểu diễn cho mọi người cùng xem ở tiệc đính hôn, nhưng Hoàng Khải Dân và Chu Diễm nói trình độ của anh chưa đủ tốt.
Thực sự quá đáng tiếc.
Đồng Tuyết Lục: “…” Không cần đâu.
Cô không có cách nào tưởng tượng ra dáng vẻ đẹp trai ngời ngời của Ôn Như Quy khi đứng thổi kèn xô na.
Vân Chi
Không được rồi, sau này nhất định cô phải tìm cơ hội thuyết phục anh từ bỏ cái sở thích kỳ quái ấy đi mới được.
Hoàng Khải Dân đứng thổi kèn, còn Chu Diễm cầm vải màu múa vặn vẹo, hình ảnh ấy thật sự không phải cay mắt bình thường đâu.
Nhưng có tiếng của nhạc cụ lưu manh như kèn xô na, muốn không khí không náo nhiệt cũng không được.
Mấy đứa con nít nhìn Chu Diễm đang nhảy múa đều chạy đến gia nhập nhảy theo anh ta, khung cảnh vô cùng náo nhiệt.
Sau khi buổi biểu diễn kết thúc, không biết anh họ nhà ông cả và anh họ nhà ông ba của Đồng Tuyết Lục, lấy đâu ra một chai rượu mao đài, mỉm cười đi về phía Ôn Như Quy.
Anh ba đặt đặt cái chén trong tay lên bàn, cười nói: “Em rể tương lai, hôm nay là ngày vui của các em sao lại không có rượu chứ?”
Tiêu Vệ Quốc mở chai rượu mao đài ra, rót đầy hai chén: “Nào, hai em cùng kính mọi người một ly đi!”
Anh ba ồn ào nói: “Tốt nhất là nên uống kiểu rượu gia bôi!”
Mọi người thấy thế không nhịn được đều nở nụ cười.
Rượu mau đài thời này, tám tệ một chai, thuộc về loại rượu mắc tiền và cao cấp nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-428-ly-tra-xanh-thu-bon-tram-hai-muoi-tam.html.]
Đồng Tuyết Lục còn chưa uống qua rượu mao đài thời này, nên có chút tò mò muốn nếm thử, ai ngờ còn chưa kịp đụng đến cái ly đã bị Ôn Như Quy lấy mất.
Ôn Như Quy cầm lấy hai ly rượu, nói với hai người anh họ: “Tuyết Lục, cô ấy là con gái không uống được rượu, để em uống thay cô ấy.”
Tiêu Vệ Quốc hài lòng gật đầu: “Được rồi, một mình cậu uống cũng được.”
Anh ba cũng hài lòng: “Thấy cậu che chở Tuyết Lục như vậy, chúng tôi cũng yên tâm giao em ấy cho cậu rồi.”
Ôn Như Quy ngửa đầu lên uống hết hai chén rượu.
Hồi nãy hai người anh họ của cô đã rót rượu vào ly sứ loại lớn, chiều rộng chỉ nhỏ hơn so với bát ăn cơm một chút, hai ly rượu đi xuống bụng, mặt Ôn Như Quy lập tức nóng lên, chỉ trong nháy mắt đã đỏ bừng.
Thấy mặt anh đỏ bừng, Đồng Tuyết Lục lo lắng hỏi: “Anh không sao chứ?”
Hai mắt Ôn Như Quy lờ đờ.
Tai Ôn Như Quy đỏ bừng.
Ôn Như Quy cười thần bí.
Rồi “ầm” một tiếng.
Ôn Như Quy nằm nhoài trên bàn bất tỉnh nhân sự.
Đồng Tuyết Lục: “….”
Mọi người: “….”
Chu Diễm kêu lên: “Không phải Như Quy đã say rồi chứ?”
Hoàng Khải Dân gật đầu: “Tám chín phần là say rồi, hai ly đã ngã, tửu lượng này... Không được!”
Trong lòng hai người lập tức hài lòng, so với Ôn Như Quy tửu lượng của bọn họ vẫn còn tốt chán.
Ván này bọn họ thắng rồi.
Hai người anh họ không ngờ tửu lượng của Ôn Như Quy lại kém như vậy, vội vàng đỡ người vào phòng.
Bởi vì Đồng Gia Minh và Đồng Gia Tín đã chất không ít đồ đạc trên giường, nên Đồng Tuyết Lục đành bảo bọn họ đưa Ôn Như Quy đến phòng mình.
Những người khác thì quay lại tiếp tục ăn cơm, sau khi ăn xong mọi người cùng nhau giúp đỡ thu dọn bát đũa.
Sau đó có ai về nhà nấy, ông Ôn và tư lệnh Tiêu thì cùng nhau đến nhà họ Ngụy, người nhà họ Tiêu thì muốn đi xem Thiên An Môn, Cố Cung và một số nơi khác.
Nên sân nhà lập tức trở nên yên tĩnh.