Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 405: Ly trà xanh thứ bốn trăm linh năm
Cập nhật lúc: 2024-11-08 19:44:41
Lượt xem: 84
Mọi người chuyện trò thêm một lúc nữa, sau đó Đồng Tuyết Lục mới xuống bếp làm thức ăn.
Đồng Tuyết Lục định làm một đĩa gà xào và mì trường thọ cho Phương Tĩnh Viện, lại thêm một đĩa thịt lợn và một món cà chua xào trứng nữa. Sau khi cơm nước xong lại làm thêm cho cô ấy một cái bánh trứng là xong.
Phương Tĩnh Viện nghe thấy tên mấy món ăn này, nước miếng đã ứa hết ra: “Tuyết Lục, cậu đối tốt với tôi quá!”
Bây giờ nghĩ lại tình cảnh hai người cắn xé nhau mỗi ngày kia, cô ấy cảm thấy mình đúng là mù mắt mới không thấy được cái tốt của Đồng Tuyết Lục, bỏ lỡ thức ăn ngon nhiều năm như thế.
Đồng Tuyết Lục tay chân nhanh nhẹn chặt gà, sau khi rửa sạch bằng nước lạnh thì bắc nồi nước để qua một bên.
Sau đó gọt vỏ khoai tây xắt thành miếng, ớt xanh đỏ, tiêu và hành lá đều cắt khúc ra, gừng tỏi và hành củ thái nhỏ, ớt đỏ khô cắt thành đoạn ngắn bỏ qua một bên.
Phương Tĩnh Viện đứng bên cạnh giúp vài việc lặt vặt: “Tuyết Lục, cậu thấy bạn trai tôi thế nào?”
Đồng Tuyết Lục bỏ nguyên liệu hỗn hợp vào trong chảo dầu đảo lên: “Cũng được, chỉ là hai người không nên kết hôn nhanh như vậy chứ?”
Hai gò má của Phương Tĩnh Viện ửng hồng: “Tuổi anh ấy không còn nhỏ nữa, người nhà vẫn luôn thúc giục. Anh ấy nói anh ấy cũng muốn kết hôn sớm một chút, cho nên anh ấy định tháng sau sẽ tới nhà tôi cầu hôn!”
Đồng Tuyết Lục suýt chút nữa bị sặc nước miếng của chính mình: “Nhanh vậy ư? Cậu đã chuẩn bị tinh thần chung sống cả đời với anh ta rồi à?”
Phương Tĩnh Viện xấu hổ gật đầu một cái: “Tôi cảm thấy ngoại hình anh ấy rất ưa nhìn. Chỉ nhìn mặt anh ấy thôi tôi cũng có thể ăn thêm hai chén cơm.”
Đồng Tuyết Lục: “...”
Loại nhan khống này còn dữ hơn cả cô nữa.
“Tôi thấy nhanh quá. Hai người mới chỉ gặp mặt nhau có bốn lần, không quá rõ tính cách của nhau, tôi cảm thấy hai người có thể từ từ đã.”
Nguyên liệu hỗn hợp được xào tỏa ra mùi thơm, trong phòng bếp ngập tràn hương thơm mê người.
Đồng Tuyết Lục bỏ ớt vào xào ra màu dầu đỏ, lại bỏ miếng gà vào trong nồi để xào, cho thêm đường phèn và nước tương thêm màu sắc, cuối cùng rót một chén nước vào hầm trong lửa lớn mười mấy phút.
Phương Tĩnh Viện nói: “Tôi hiểu rõ tính cách anh ấy. Anh ấy đặc biệt quan tâm người khác. Anh ấy biết tôi thích đồ ăn ngon, lần nào gặp mặt cũng đem cho tôi. Anh ấy còn bao dung tính cách của tôi, tôi cảm thấy chúng tôi rất hợp nhau.”
Đồng Tuyết Lục liếc mắt.
Đối phương cũng đã nói vậy rồi, cô còn có thể nói gì nữa?
Đến khi gà sắp chín rồi, cô bỏ những nguyên liệu khác vào trong nồi đảo chung với nhau, để lửa lớn rồi cho thêm gia vị là có thể bày lên đĩa.
Vân Chi
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-405-ly-tra-xanh-thu-bon-tram-linh-nam.html.]
Phương Tĩnh Viện ngửi thấy mùi thơm hấp dẫn, tâm trạng cũng lên theo thức ăn ngon.
Đồng Tuyết Lục thấy thế cũng không khuyên thêm nữa.
Chờ khi tất cả các món đã lên bàn, Hướng Bành nhìn một bàn thức ăn ngon, lần đầu tiên ánh mắt sáng lên.
“Chẳng trách Tĩnh Viện thường xuyên khen cô. Thức ăn do đồng chí Đồng nấu đúng là sắc hương vị đủ cả, vừa ngửi mùi thôi đã khiến người ta thèm ăn muốn chết!”
Đồng Tuyết Lục cười nói: “Đồng chí Hướng quá khen. Mọi người không cần khách sáo đâu, mau ăn đi.”
Một đĩa gà xào thơm ngon cay nồng, khoai tây mềm mại ngon miệng, vừa cay vừa thơm, ăn rất đã ghiền.
Chan nước sốt gà xào vào trong bát cơm, không cần những thức ăn khác cũng có thể ăn hết một hén.
Đồng Gia Tín ăn như hổ đói. Hôm nay chị mua sổ vẽ tranh cho cậu là cậu đã vui lắm rồi, bây giờ còn được ăn thức ăn ngon, cậu cảm thấy đời người đúng là quá tốt đẹp.
Ăn được một nửa, Hướng Bành bỗng nhiên nói tới chuyện hôm qua mình mới đọc được trên báo: “Dạo gần đây có một cô gái lấy việc giúp người làm vui, cô gái ấy còn cùng họ với đồng chí Đồng đấy.”
Phương Tĩnh Viện tò mò: “Họ Đồng? Đối phương tên gì thế? Không phải là họ hàng với Tuyết Lục chứ?’
Hướng Bành: “Cô gái thích giúp người làm vui kia tên là Đồng Chân Chân, không biết mọi người có biết cô ấy không nhỉ?”
“Cái gì? Anh nói cô ấy tên là Đồng Chân Chân?”
Nghe thấy cái tên Đồng Chân Chân, Phương Tĩnh Viện hơi thất kinh, bởi vì quá kích động nên đã gạt tay vào bát mì trường thọ bên cạnh.
Bát mì trường thọ bị gạt đổ, nước canh nóng bỏng chảy xuống rớt vào đùi cô ấy, nóng tới nỗi khiến cô ấy nhảy cẫng lên tại chỗ.
“A a a nóng c.h.ế.t rồi! Nóng c.h.ế.t tôi rồi...”
Khi bạn xui xẻo thì uống miếng nước lạnh cũng bị mắc răng.
Phương Tĩnh Viện vừa giậm chân vừa hét chói tai, đúng lúc giẫm vào nước canh đổ ra trên đất, trượt chân một cái, cả người ngã về phía Hướng Bành.
Nếu như Hướng Bành đỡ cô ấy thì chẳng có gì để nói, ai ngờ ngay khi cô chuẩn bị ngã vào Hướng Bành, Hướng Bành lại dùng sức đẩy cô ra theo bản năng.
Trọng tâm cả người Phương Tĩnh Viện không vững, ngã “Rầm” một cái xuống đất,
Đầu cô ấy đập mạnh xuống đất, lập tức vỡ đầu chảy máu.
Máu tươi nhanh chóng nhiễm đỏ một mảng..