Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 382: Ly trà xanh thứ ba trăm tám mươi hai
Cập nhật lúc: 2024-11-08 19:26:33
Lượt xem: 140
Thấy Đồng Gia Tín ăn ngon miệng như vậy, Đồng Miên Miên tỏ vẻ mình cũng muốn ăn.
May mà Đồng Tuyết Lục nướng nhiều, vì thế lấy một nửa ra cho mọi người ăn, một nửa dùng để làm đổ ăn vặt.
Cô lấy phần thịt khoai lang đỏ ra, sau khi nghiền nát thì trộn bột nếp vào.
Ở thời đại này không mua được sữa bò, cô kêu Ôn Như Quy giúp mình dùng nước nóng khuấy tan kẹo sữa thỏ trắng thành sữa bò, sau đó thêm bột nếp vào.
Sau khi nặn thành vắt mì thì cắt ra thành mấy nắm, lại chọc một lỗ ở mỗi nắm, bỏ thêm đậu đỏ nghiền vào trong, rồi cho vào chảo dầu chiên giòn.
Viên khoai lang đỏ sau khi chiên xong có vẻ ngoài giòn rụm, bên trong mềm mại, hương vị ngọt ngào.
Viên khoai lang đỏ mềm mại mang hương vị ngọt ngào, có vị ngọt của khoai lang đỏ, vị sữa của kẹo sữa, còn có vị ngọt thanh của đậu đỏ, mấy loại hương vị hòa vào với nhau, ngọt mà không ngấy, khiến người ta ăn rồi còn muốn ăn nữa.
Mặc dù tuổi tư lệnh Tiêu không lớn lắm, nhưng dù sao thì răng cũng không tốt như hồi còn trẻ nữa.
Viên khoai lang đỏ ngoài giòn trong mềm, hương vị mềm mại ngọt ngào rất thích hợp với ông, ông ăn liên tiếp ba viên mới dừng tay.
Trước Tết Đồng Tuyết Lục còn tự mình làm viên thịt trâu. Bởi vì ngày mai phải ra ngoài, thế nên cô chia hai thứ này cho ông nội và Ôn Như Quy.
Ôn Như Quy ngồi ngốc ở nhà họ Đồng đến khoảng ba bốn giờ chiều mới đi.
Bước ra khỏi nhà họ Đồng, Ôn Như Quy không rút quân về khu tập thể gia đìn quân nhân ngày mà đi tìm Hoàng Khải Dân.
Đi tới nhà Hoàng Khải Dân, đúng lúc Chu Diễm cũng ở đây.
Vì thế ba con gà mờ trong tình yêu tụ họp lại với nhau.
Thấy Ôn Như Quy Chu Diễm ai yo một tiếng: “Con người của công việc, sao hôm nay không tới nhà Hoàng cẩu đản thế?”
Trước Tết anh ta bảo muốn tới thăm nhà họ Ôn, ai ngờ Ôn Như Quy đáp lời bảo mình không rảnh, lúc ăn Tết anh đều ở nhà bạn gái.
Nghe thấy lời nói như vậy, suýt chút nữa đã khiến anh ta ê cả răng!
Đáng giận hơn là, mặc dù anh ta cũng có bạn gái, nhưng mà anh ta không thể ngày nào cùng ở nhà của bạn gái được, nghĩ thôi đã thấy bực mình.
Cho nên vào lúc này thấy Ôn Như Quy đột nhiên tới, dù có thế nào anh ta cũng phải mỉa anh đôi lời.
Ôn Như Quy nhìn quanh bốn phía một lượt, nói: “Chúng ta ra ngoài tìm một chỗ nói chuyện đi, chỗ này không tiện lắm.”
Cha mẹ và anh em Hoàng Khải Dân đều ở đây, trong nhà có khoảng năm sáu đứa cháu trai cháu gái, anh mới tới có một lúc mà đã có hai ba người nhìn anh chằm chằm rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-382-ly-tra-xanh-thu-ba-tram-tam-muoi-hai.html.]
Thấy dáng vẻ này của anh, Hoàng Khải Dân nhíu mày hỏi: “Cậu gặp chuyện phiền phức à?”
Ôn Như Quy: “Ừ.”
Hoàng Khải Dân thích nhất là làm quân sư tình yêu, cũng cực thích việc người khác hỏi mình chuyện có liên quan đến yêu đương.
Mắt anh ta sáng lên, đứng dậy nói: “Đi đi đi, chúng ta ra bên ngoài nói!”
Chu Diễm: “...”
Đầu óc hai người này đều có vấn đề rồi, bên ngoài lạnh như thế, gió lớn như thế, bọn họ lại muốn ra ngoài nói chuyện?
Nhưng mà hai người bọn họ đều đi hết, một mình anh ta ở lại nhà họ Hoàng cũng chẳng để làm gì, vì thế đành phải cắn răng đi theo.
Tiệm cơm không mở cửa, công viên thì bốn bề gió thổi rất lạnh. Lượn bên ngoài một hồi, cuối cùng cũng tìm một căn nhà hoang không có ai ở, ba người đứng ở góc tường nói chuyện.
Một trận gió rét thổi tới, Hoàng Khải Dân run lên: “Nói đi, cậu gặp phải chuyện gì?”
Ôn Như Quy dừng một chút mới nói: “Bên cạnh bạn gái của tôi xuất hiện một tên rất gian manh...”
Sau đó anh kể lại đơn giản chuyện về Kiệt Sâm.
Chu Diễm đột nhiên cắt lời anh: “Cái người mà cậu nói tên là Tặc Sinh sao? Tặc trong từ ăn trộm à?”
Lông mi Ôn Như Quy run nhẹ một cái, gật đầu: “Đúng, chính là từ Tặc đó.”
Chu Diễm: “...”
Hoàng Khải Dân: “...”
Ôn Như Quy ho khan một tiếng, nói tiếp: “Ngày mai bọn họ phải cùng nhau đi đến Dương Châu, chung đụng bốn năm ngày gì đó, cậu nói xem tôi nên làm gì đây?”
Chu Diễm: “Còn có thể làm gì nữa? Chẳng lẽ cậu không tin bạn gái của mình sao?”
Ôn Như Quy: “Tất nhiên là tin rồi, người tôi không tin là tên gian manh kia.”
Hoàng Khải Dân làm ra vẻ người từng trải: “Tôi hiểu, tôi hiểu mà! Trước kia trong nhà máy vợ tôi có một cán sự mới tới, lãnh đạo của bọn họ kêu vợ tôi dẫn dắt cán sự đó, lúc ấy trong lòng tôi cũng cực kỳ khó chịu!”
Vân Chi
“Nghĩ đến việc mỗi ngày có một người đàn ông lúc ẩn lúc hiện trước mặt vợ mình, tôi liền hận không thể hẹn thằng nhóc thối kia ra ngoài tẩn cho một trận!”
Ôn Như Quy gật đầu thật mạnh hai cái: “Đúng là như cậu nói đó.”
Chính là loại cảm giác đó, cho tới giờ anh chưa từng nghi ngờ Đồng Tuyết Lục, nhưng anh lại rất khó chịu với Kiệt Sâm.