Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 366: Ly trà xanh thứ ba trăm sáu mươi sáu

Cập nhật lúc: 2024-11-08 16:11:45
Lượt xem: 230

Sau khi tiền lương của Đồng Tuyết Lục tăng lên, cuộc sống vật chất trong nhà cũng dần dần tăng lên theo.

Bình thường muốn ăn thịt còn phải tiết kiệm một chút, có lúc cách hai ba ngày mới được ăn một bữa, bây giờ gần như không cần tiết kiệm nữa, mấy đứa nhỏ nhà họ Đồng được ăn ngon đến mức mặt tròn hẳn lên.

Đồng Miên Miên được nuôi trắng trẻo hồng hào, khuôn mặt nhỏ bé tròn vo, nhìn cực kỳ đáng yêu.

Thật ra thì cũng không cần dùng tới tiền lương của cô, vì trước khi ông nội tư lệnh Tiêu của bọn họ rời khỏi Kinh Thị đã để lại cho bọn họ mấy trăm tệ làm tiền sinh hoạt.

Sau khi quay về Tây Bắc, ông còn thường xuyên gửi đồ tới đây, như sữa mạch nha và kẹo sữa, còn cả một số loại phiếu định mức và tiền.

Tóm lại là, người thì tạm thời không về được, nhưng tấm lòng và đồ đạc thì không vắng mặt.

Hôm nay người đưa thư đưa cho nhà họ Đồng một phong thư được gửi tới từ quân khu Tây Bắc.

Mấy anh em nhà họ Đồng nhận được thư, không mở ra ngay, đến khi Đồng Tuyết Lục đi làm về mới cùng nhau xem.

Thư là do ông nội tư lệnh Tiêu của bọn họ gửi tới, ngoại trừ hỏi han ra thì lần này còn nói về chuyện quê quán nhà họ Đồng.

Trong thư nói, sau khi điều tra, năm đó bà nội Đồng Mạn chi của bọn họ là bị ép cưới. Năm ấy sinh non bị xuất huyết cũng không phải ngoài ý muốn, mà vì Đồng Mạn Chi bị Tạ kim Hoa đẩy va bụng vào góc bàn, cho nên mới sinh cùng ngày với Tạ Kim Hoa.

Năm đó nếu như không phải vì sinh non, cộng thêm vẫn luôn buồn bực không vui, Đồng Mạn Chi sẽ không c.h.ế.t sớm. Chuyện này hoàn toàn là mưu sát!

Nếu như Tạ Kim Hoa không làm vậy, thì cho dù lần trước bọn họ nói dối, tư lệnh Tiêu sẽ nể tình năm ấy nhà họ Đồng bọn họ cứu mình một mạng, ông sẽ không đuổi tận g.i.ế.c tuyệt.

Nhưng mà bây giờ khi biết được kết quả này, ông không thể nào ngồi yên không để ý tới. Vì thế ông đã bảo cháu trai sắp đặt một ván cờ, hiện giờ Tạ Kim Hoa đã ở trong phòng giam rồi, thứ chờ đợi bà ta là bị xử bắn.

Còn cụ thể ván cờ thế nào thì tư lệnh Tiêu không nói rõ. Về phần hai người con trai của Tạ Kim Hoa, mặc dù bọn họ cũng tham dự vào việc dối, nhưng bọn họ không tham dự vào chuyện năm đó.

Nể tình bọn họ là cháu của Đồng Mạn Chi, hơn nữa năm ấy người cha Đồng Căn Lai của bọn họ còn cứu mạng tư lệnh Tiêu, cho nên tư lệnh Tiêu tha cho bọn họ một con đường sống.

Vân Chi

Bởi vì Tạ Kim Hoa sắp bị xử bắn, hai người Đồng Nhị Trụ và Đồng Tam Tráng sợ đến choáng váng. Sau này chắc hẳn bọn họ sẽ cụp đuôi làm người. Chỉ cần về sau bọn họ không tìm đường c.h.ế.t nữa, ông sẽ không truy cứu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-366-ly-tra-xanh-thu-ba-tram-sau-muoi-sau.html.]

Tư lệnh Tiêu còn dời một nhà Đồng Đại Quân ra khỏi gia phả nhà họ Đồng, từ nay về sau bọn họ không có bất kỳ dây mơ rễ má gì với người nhà họ Đồng nữa.

Đồng Tuyết Lục biết tin, cảm giác tảng đá lớn trong lòng cuối cùng cũng có thể buông xuống.

Ở trong sách, bi kịch của ba anh em Đồng Gia Minh bắt nguồn từ người nhà họ Đồng, nhất là Tạ Kim Hoa, bà ta thật sự đúng là một mụ phù thủy.

Bởi vì bà ta mà Đồng Miên Miên đã bị h.i.ế.p dâm khi còn nhỏ, cả đời sống trong bóng ma, cuối cùng lựa chọn tự sát. Hai anh em Đồng Gia Minh và Đồng Gia Tín cũng chẳng khá hơn là bao.

Hiện giờ mụ phù thủy ấy sắp xong đời, sau này mấy anh em bọn họ sẽ không rơi vào bi kịch giống như trong sách nữa.

Đồng Tuyết Lục chọn một phần của phong thư đọc lên, những nội dung như bày kế hãm hại Tạ Kim Hoa thì cô không nói, chỉ nói Tạ Kim Hoa làm chuyện phạm pháp nên sắp bị xử bắn.

Hai anh em Đồng Gia Minh và Đồng Gia Tín nghe thấy tin tức ấy, lập tức kinh hãi:

“Chị, bà... Ý em là bà nội trước kia bị như vậy có ảnh hưởng gì đến chúng ta hay không?” Đồng Gia Minh nhíu mày lại hỏi.

Đồng Tuyết Lục lắc đầu: “Chuyện này em không cần lo lắng, ông nội đã lo liệu hết rồi. Sau này chúng ta là người nhà họ Tiêu, không còn là người của nhà họ Đồng nữa.”

Đồng Gia Tín: “Không phải nói em và chị không cần đổi họ sao?”

Đồng Tuyết Lục: “Trong một hộ khẩu có thể không cần cùng một họ mà. Sau này hộ khẩu của chúng ta sẽ ở trong nhà họ Tiêu, cũng không liên quan lắm tới việc chúng ta có đổi họ hay không.”

Sau này hộ khẩu của bọn họ thống nhất đặt trong sổ hộ khẩu của nhà ho Tiêu, chỉ là cô và Đồng Gia Tín không đổi họ, theo họ của bà nội Đồng Mạn Chi.

Ở niên đại này không biết có thể làm như thế được hay không, nhưng với thân phận và mạng lưới giao thiệp của ông nội bọn họ, chút chuyện nhỏ thế này chắc chắn không vấn đề gì.

Cho nên bọn họ không cần quan tâm tới chuyện này nữa.

Hai anh em nghe thấy không dính líu đến người trong nhà, lập tức âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Đồng Miên Miên đứng bên cạnh tròn mắt nhìn bên này một cái, liếc bên kia một cái, mặt đầy vẻ mờ mịt.

Bánh Trung Thu nghiêng đầu, trong đôi mắt to long lanh cũng là vẻ khó hiểu như thế, nhìn qua vô cùng dễ thương.

Loading...