Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 363: Ly trà xanh thứ ba trăm sáu mươi ba
Cập nhật lúc: 2024-11-08 15:50:24
Lượt xem: 218
Ba người mới tới thấy Đồng Tuyết Lục nhiệt tình như vậy, thấp thỏm trong lòng được xoa dịu không ít.
Ngược lại, trong lòng ba người cũ Quách Xuân Ngọc lại bắt đầu đánh trống.
Những người mới tới đều là quan hệ gia đình, hơn nữa còn là họ hàng của trưởng phòng Lâm, chẳng phải sau này bọn họ đều có chỗ dựa trong tiệm cơm này sao?
Vậy sau này tiệm cơm còn có thể có vị trí của bọn họ hay không?
Đồng Tuyết Lục giống như không thấy được vẻ mặt của mọi người, đi qua mở cửa, sau đó dẫn theo đoàn người bước vào.
Sau khi vào, Đồng Tuyết Lục bảo mọi người mở cửa sổ ra, sau đó bắt đầu họp.
“Vài ngày nữa, đầu bếp Mạnh cũng đi làm lại, tiệm cơm của chúng ta đúng là càng ngày càng nhộn nhịp, vì để sau này mọi người làm việc với nhau thật tốt, mọi người hãy tự giới thiệu chi tiết về bản thân đi, bắt đầu từ đầu bếp Lôi.”
Lôi Đại Dũng thấy Đồng Tuyết Lục điểm danh mình đầu tiên, trên mặt lộ ra vẻ tự đắc: “Trước đây tôi từng làm đầu bếp ở tiệm cơm quốc doanh ở thành phố Tân tám năm, có giấy chứng nhận đầu bếp loại hai.”
Đồng Tuyết Lục: “Tốt lắm, tôi có giấy chứng nhận đầu bếp loại một, sau này chúng ta có thể so tài một chút.”
Cơn tự đắc của Lôi Đại Dũng vừa mới nổi lên đã lập tức bị chọc thủng, giọng điệu khiêm tốn lại không ít: “Tôi nào dám so tài với giám đốc Đồng chứ, giám đốc Đồng là người đứng vị trí thứ nhất trong cuộc thi nấu ăn, tôi phải học tập cô mới đúng.”
Đồng Tuyết Lục cười nói: “Khổng Tử từng nói "Ba người cùng đi ắt có người là thầy ta”, mỗi người đều có ưu điểm riêng của mình, đầu bếp Lôi từ Tân Thị tới, chắc chắn biết rất nhiều món ăn đặc sắc bên đó, như vậy có thể làm phong phú thêm thực đơn món ăn của tiệm cơm chúng ta rồi.”
Ban nãy Lôi Đại Dũng cho rằng cô muốn đả kích mính, lúc này thấy cô lại cổ vũ mình như vậy, nhất thời có chút khó hiểu.
Đầu bếp Lôi thuộc loại người lọc lõi trong công việc, hơn nữa còn có quan hệ với trưởng phòng Lâm, nếu không chèn ép kiêu ngạo của ông ta ngay từ đầu, sau này ông ta sẽ càng không coi ai ra gì.
Nhưng chèn ép quá cũng không được, dù sao tầng quan hệ với trưởng phòng Lâm vẫn còn đó, cho nên cách tốt nhất chính là đánh một gậy rồi cho một quả táo.
Tiểu Điền năm nay mười chín tuổi, trước đó do sức khỏe không tốt, sau khi tốt nghiệp trung học vẫn không có việc làm, thuộc loại ma mới trong công việc.
Nhân viên phục vụ Ngô Lệ Châu tốt nghiệp trung học, trước đó làm công nhân tạm thời ở nhà máy may mặc, thuộc loại gà mờ không mới không cũ.
Sau đó Đồng Tuyết Lục lại bảo mấy người Mạnh Thanh Thanh tự giới thiệu.
Đợi sau khi mọi người giới thiệu xong, bấy giờ Đồng Tuyết Lục mới nói tiếp: “Mọi người có thể làm việc cùng nhau ở tiệm cơm này, cũng là một loại duyên phận, một số là nhân viên cũ, trước đó làm việc rất tốt, hy vọng sau này mọi người cũng có thể tiếp tục phát huy tinh thần phấn đấu gian khổ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-363-ly-tra-xanh-thu-ba-tram-sau-muoi-ba.html.]
“Về phần những người mới, mặc dù tôi không biết biểu hiện trước kia của mọi người ra sao, nhưng mấy người đều là họ hàng của trưởng phòng Lâm, trưởng phòng Lâm là người có năng lực lãnh đạo như vậy, tôi tin tưởng những người ông ấy giới thiệu chắc chắn cũng sẽ không tệ!”
Tất cả mọi người ở đây đều được khen ngợi, trong lòng đều vô cùng thoải mái.
Đột nhiên Đồng Tuyết Lục vỗ “Bộp” một cái xuống bàn: “Nhưng mà, không có quy tắc sẽ không thành khuôn phép, nếu đã vào trong tiệm cơm này, vậy thì phải làm việc dựa theo quy tắc do tôi đặt ra, làm tốt có phần thưởng, làm không tốt sẽ bị phạt, tôi không quan tâm mọi người là họ hàng của ai, hoặc đã làm ở cửa tiệm này bao lâu, tất cả phải làm việc dựa theo quy tắc!”
Ba nhân viên mới và ba nhân viên cũ nghe thấy vậy đều cảm thấy vô cùng công bằng.
Nhân viên mới lo lắng Đồng Tuyết Lục thiên vị nhân viên cũ, dù sao thời gian bọn họ cùng nhau làm việc tương đối lâu năm, có cảm tình sẽ thiên vị.
Nhân viên cũ lo lắng Đồng Tuyết Lục sẽ vì nhân viên mới có quan hệ mà thiên vị nhân viên mới, nếu thật sự như vậy, không những bọn họ cảm thấy rất thất vọng, đồng thời rất có thể còn tức giận bất bình.
Bây giờ cùng nhau làm việc dựa theo quy định là tốt nhất, ai cũng không thiên vị, cũng đừng ai mong có được đặc quyền.
Đồng Tuyết Lục thấy biểu cảm của bọn họ, thì biết nước cờ này mình đã đi đúng rồi.
Nhiều người, sợ nhất là một chén nước rót không đều nhau.
Từ hôm nay trở đi, cô sẽ phải là “Bậc thẩy rót nước”.
Đồng Tuyết Lục nhìn về phía hai người Mạnh Thanh Thanh và Quách Xuân Ngọc: “Thanh Thanh, Xuân Ngọc, từ hôm nay trở đi hai người các cô dẫn dắt Lệ Châu cho tốt, cô ấy có gì không hiểu, hai người cũng không được che giấu, phải hết lòng dạy dỗ cô ấy, cuối tuần tiệm cơm mới của chúng ta sẽ khai trương, tôi không muốn nhìn thấy trò cười gì.”
Quách Xuân Ngọc cười nói: “Giám đốc Đồng yên tâm, chúng tôi chắc chắn sẽ hướng dẫn đồng chí Ngô thật tốt!”
Ngô Lệ Châu nghe thấy vậy, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Trước khi đến, cô ấy đã chuẩn bị sẵn tâm lý đấu đá nhau với người khác, bây giờ thấy giám đốc Đồng làm việc ngay thẳng, những đồng nghiệp khác cũng tương đối dễ ở chung, suy nghĩ đấu đá nhau trong lòng cũng phai nhạt đi vài phần.
Nói xong, Đồng Tuyết Lục lại nhìn về phía đầu bếp Lôi: “Trước mắt đầu bếp Mạnh vẫn chưa đến làm, bình thường tiệm cơm ngoại trừ tôi nấu chính, Tiểu Quách cũng giúp đỡ không ít, chi bằng đầu bếp Lôi viết ra các món ăn sở trường của bản thân, sau đó chúng ta điều chỉnh rồi thống nhất thực đơn.
Đầu bếp Lôi gật đầu dứt khoát: “Được, lát nữa tôi sẽ suy nghĩ thật kỹ.”
Mới tới làm việc, sợ nhất là ăn không ngồi chờ.
Vân Chi
Người nấu chính là một mình giám đốc Đồng, trước khi đến thật ra ông ta cũng lo lắng giám đốc Đồng sẽ ra oai phủ đầu mình.
Bây giờ xem ra ông ta đã lo lắng nhiều rồi.