Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 348: Ly trà xanh thứ ba trăm bốn mươi tám
Cập nhật lúc: 2024-11-08 15:18:00
Lượt xem: 110
Nghe thấy cái tên Mạn Chi, trong lòng tư lệnh Tiêu bắt đầu đau đớn giống như bị d.a.o cắt.
Tạ Quảng Thiên móc ra một cái nhẫn bạc cũ kỹ trên người, đưa ra: “Cha, con thật sự là con trai ruột của cha, thứ này con vẫn luôn mang trên cổ từ nhỏ!”
Nhìn thấy chiếc nhẫn bạc trong tay đối phương, đồng tử trong mắt tư lệnh Tiêu co rút lại.
Ông bước đến cướp lấy chiếc nhẫn bạc, tay cầm chiếc nhẫn không khống chế được bắt đầu run rẩy.
Đây là chiếc nhẫn năm đó ông đã tặng cho Mạn Chi, còn hứa sẽ quay về cưới cô ấy, không ngờ còn có thể gặp lại chiếc nhẫn này.
Tiêu Dương Hoa có chút mơ hồ, trước khi tới anh ta cho rằng Đồng Đại Quân là con trai của chú mình, nhưng bây giờ nhìn thấy Tạ Quảng Thiên, anh ta lại có chút không chắc chắn.
Vẻ ngoài của Tạ Quảng Thiên có vài phần giống với chú anh ta, hơn nữa trên người còn có tín vật, chẳng lẽ đối phương thật sự là con trai của chú mình sao?
Tư lệnh Tiêu vẫn luôn nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn bạc, không hé răng, bầu không khí xung quanh giống như ngưng đọng lại.
Trái tim hai người Tạ Kim Hoa và Tạ Quảng Thiên đập thình thịch.
Rất lâu sau, tư lệnh Tiêu mới nói: “Đứng lên đi, bây giờ tôi còn có việc phải về bộ đội một chuyến, đợi tôi quay lại, sẽ dẫn cậu về nhận tổ quy tông.”
Nghe thấy lời này, hai người Tạ Kim Hoa và Tạ Quảng Thiên lập tức mừng như điên.
Hai người cố gắng giữ tư lệnh Tiêu ở lại nhà mình ăn một bữa cơm, nhưng tư lệnh Tiêu từ chối, nhanh chóng lên xe rời khỏi đội sản xuất.
Tuy rằng tư lệnh Tiêu không để lại thứ gì, nhưng chỉ cần một câu kia của đối phương, đã tương đương với thánh chỉ rồi!
Từ giờ về sau, nhà họ Đồng và nhà họ Tạ bọn họ gà chó lên trời!
Nhà họ Đồng vui mừng không chịu nổi, gặp người nào trong đội sản xuất cũng tuyên truyền, đêm hôm đó còn làm thịt cả hai con gà mái nuôi trong nhà.
Sau này bọn họ chính là người thân của tư lệnh, ai còn quan tâm hai con gà mái?
Trên đường về, Tiêu Dương Hoa trầm mặc một lúc lâu, mới hỏi: “Chú, chú thật sự tin tưởng Tạ Quảng Thiên kia là con trai chú sao?”
Tư lệnh Tiêu: “Chú muốn đến Kinh Thị một chuyến, chú muốn gặp mấy đứa con của Đồng Đại Quân trước, sau đó mới đưa ra quyết định, phía bên này còn phải nhờ cháu tiếp tục điều tra.”
Tiêu Dương Hoa gật đầu: “Vâng.”
Trước khi tới đây bọn họ không biết Tạ Kim Hoa sẽ đẩy cháu trai mình ra, hơn nữa đã cháu này còn có vài phần giống với tư lệnh Tiêu, trên người còn có tín vật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-348-ly-tra-xanh-thu-ba-tram-bon-muoi-tam.html.]
Bọn họ phải quay về điều tra một lần nữa, mới có thể đưa ra kết luận.
Khi nhà họ Đồng và nhà họ Tạ cho rằng mình sắp gà chó lên trời, thì cùng ngày hôm đó, tư lệnh Tiêu ngồi trên tàu hỏa đi tới Kinh Thị.
**
Vân Chi
Căn cứ nghiên cứu khoa học.
Ba con gà mờ trong tình yêu lại tụ một chỗ cùng nhau ăn cơm, thuận tiện khoe khoang về bạn gái mình.
Chu Diễm chỉ vào Ôn Như Quy và Hoàng Khải Dân mắng: “Hai người là đồ xấu xa không có lương tâm nếu không phải bạn gái tôi đến căn cứ tổ chức sinh nhật cho tôi, thì ngày hôm đó tôi đã phải đón sinh nhật một mình rồi!”
Trong lòng Ôn Như Quy âm thầm suy nghĩ: May mà mình quay về nếu không anh sẽ hối hận cả đời.
Nghĩ đến nụ hôn ngày hôm đó, hai tai anh có chút đỏ lên.
Chu Diễm thấy hai người đều không nói gì, lập tức khoe khoang: “Hoàng Cẩu Đản, bạn gái của tôi với Như Quy đều tới căn cứ rồi, bây giờ chỉ còn mỗi cậu là bạn gái chưa đến đây thăm thôi, chậc chậc chậc, chắc hẳn trong lòng bạn gái cậu cũng không coi trọng cậu lắm nhỉ?”
Hoàng Khải Dân không phục: “Bạn gái tôi đối xử với tôi rất tốt, tôi về nhà cô ấy còn nấu thịt kho tàu cho tôi ăn, cậu có gì hay mà khoe khoang, cậu với bạn gái xác định quan hệ lâu như vậy rồi, đã từng nắm tay chưa?”
Chu Diễm nghe thấy thế, buồn bực phản bác: “Nắm tay đó là hành động lưu manh, yêu đương thuần khiết sao có thể nắm tay nhau?”
Hoàng Khải Dân nhếch miệng cười: “Xem dáng vẻ này của cậu chắc là chưa từng nắm tay người ta rồi, đồng chí chủ tịch từng nói, không vì mục đích kết hôn mới là chơi lưu manh, tôi với bạn gái tôi sắp kết hôn rồi, nắm tay nhau thì làm sao?”
Chu Diễm bị thắng một nước cờ, quay đầu lại tìm Ôn Như Quy làm đồng minh: “Như Quy, cậu mau nói cho Hoàng Cẩu Đản biết, nắm tay chính là chơi lưu manh đi!”
Sắc mặt Ôn Như Quy vẫn hờ hững như cũ: “Nắm tay không phải chơi lưu manh.”
Nghe thấy thế, Hoàng Khải Dân nhướng mày: “Như Quy, không phải cậu cũng từng nắm tay bạn gái mình rồi chứ?”
Ôn Như Quy gật đầu, hai tai càng đỏ hơn.
Anh đâu chỉ nắm tay, anh còn bị hôn.
Hoàng Khải Dân nở nụ cười: “Ha ha ha, Chu Tiêu Chảy, trong ba người chúng ta có mình cậu là chưa từng nắm tay bạn gái, Như Quy có bạn gái muộn hon cậu còn nắm tay người ta rồi, rốt cuộc cậu có phải đàn ông không thế?”
“...”
Chu Diễm nhìn Ôn Như Quy, vẻ mặt không thể tin nổi.
Vậy mà Ôn Như Quy cũng đã nắm tay bạn gái, sao tốc độ của cậu ta nhanh như vậy?
Trong ba người chỉ có mình anh ta là chưa từng nắm tay, thật sự quá mất mặt!