Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 328: Ly trà xanh thứ ba trăm hai mươi tám
Cập nhật lúc: 2024-11-08 14:10:37
Lượt xem: 153
Đúng là đang buồn ngủ thì có người đưa gối đầu, cô đang định làm một chút bánh táo đỏ óc chó gửi cho Ôn Như Quy.
Tính ra thì đã gần một tháng rồi bọn họ chưa gặp mặt, cô rất nhớ anh.
Giám đốc Chân được khen, cả người thoải mái: “Giám đốc Đồng, tôi nghe nói chú Hoàng bán thịt bò được lên bảng vàng danh dự chỗ các cô à?”
Đồng Tuyết Lục nghe một hiểu mười, trong nháy mắt đã đoán được ý của giám đốc Chân: “Đúng vậy, chú Hoàng và giám đốc Chân giống nhau, đều là người xuất sắc số một số hai trong ngành, nhân vật tiên tiến giống hai người, chắc chắn phải lên bảng vàng danh dự chỗ chúng tôi!”
Nụ cười trên mặt giám đốc Chân cuối cùng không giấu nổi nữa: “Nói như vậy, giám đốc Đồng cũng muốn phỏng vấn tôi à?”
Đồng Tuyết Lục gật đầu: “Đương nhiên rồi, bảng vàng danh dự chỗ chúng tôi sao có thể thiếu nhân vật như giám đốc Chân được chứ!”
Giám đốc Chân cười tươi đến mức nếp nhăn trên khóe mắt cũng nở hoa: “Giám đốc Đồng mới là nhân tài trò giỏi hơn thầy, cũng là tấm gương của phụ nữ, sau này giám đốc Đồng muốn mua gì, cứ việc tới tìm tôi!”
Hai người tiến hành khen qua khen lại khách sáo một phen, sau đó Đồng Tuyết Lục đồng ý ngày mai sẽ qua đây phỏng vấn ông ta, rồi ôm một đống đồ lớn rời khỏi cung tiêu xã.
Đối với cảnh tượng này, Quách Vệ Bình từng thấy nhiều lần nên không còn kinh ngạc nữa rồi.
Trong lòng chỉ có một ý nghĩ, chính là: Đi theo giám đốc Đồng có thịt ăn.
Sau này cậu ta phải theo sát bước chân giám đốc Đồng mới được, tranh thủ cơ hội cả đời đều có thịt ăn.
Đồng Tuyết Lục không biết trong lòng Quách Vệ Bình mình đã biến thành “Đùi vàng” rồi.
Sau khi mua săm xong quay về tiệm cơm, cô nhìn thấy tài xế lái xe của phòng thương nghiệp qua đây đón mình, trưởng phòng Lâm mời cô qua phòng thương nghiệp một chuyến.
Trong lòng Đồng Tuyết Lục thầm nghĩ, chắc hẳn chuyện tư cách dự thi của mình có tin tức rồi.
Đám người Mạnh Thanh Thanh nhìn thấy phòng thương nghiệp phái tài xế xe đến đón Đồng Tuyết Lục, ánh mắt nhìn cô càng tràn ngập sùng bái hơn.
Giám đốc Đồng ghê gớm thật, mới làm giám đốc chưa bao lâu đã có xe tới đón, trước kia giám đốc Lưu làm giám đốc lâu như vậy cũng chưa có đãi ngộ này.
Khi đến phòng thương nghiệp, lúc này trưởng phòng Lâm đang hùng biện trước một đám lãnh đạo trong phòng hội nghị.
Không biết thư ký Trác đi đâu rồi, cô đợi một lát vẫn không nhìn thấy đối phương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-328-ly-tra-xanh-thu-ba-tram-hai-muoi-tam.html.]
Đồng Tuyết Lục có chút nhàm chán, bèn đi tới cửa phòng hội nghị, đúng lúc nghe được tiếng của trưởng phòng Lâm từ bên trong truyền đến:
“Vì sao tôi muốn để tiệm cơm bậc hai tham gia cuộc thi đấu lần này sao? Sáu năm trước quốc gia chúng ta khôi phục vị trí hợp pháp ở Liên Hợp Quốc, mấy năm nay thiết lập quan hệ ngoại giao với các quốc gia khác càng ngày càng nhiều, sau này số khách nước ngoài chúng ta phải chiêu đãi cũng sẽ càng ngày càng nhiều.”
“Nhưng mà mấy năm qua tiệm cơm chúng ta vẫn luôn không có gì thay đổi, cho dù là món ăn hay khả năng nấu nướng đều đã không theo kịp bước chân thời đại, cho nên chúng ta phải lớn mật sáng tạo, rót vào một luồng m.á.u mới, để tiệm cơm bậc một cảm nhận được nguy cơ, như vậy bọn họ mới có thể tiến bộ!”
A, đây không phải những lời cô viết trong bản kế hoạch sao?
Đồng Tuyết Lục khẽ nhướng mày, sau đó lặng lẽ rời khỏi nơi này, ra bên ngoài tiếp tục chờ đợi.
Đợi thêm khoảng nửa tiếng, cuối cùng trưởng phòng Lâm khí phách hăng hái mới ra khỏi phòng hội nghị, nhìn thấy Đồng Tuyết Lục, ông ta còn chủ động chào hỏi: “Giám đốc Đồng, cô đến rồi à?”
Thấy dáng vẻ này của ông ta, Đồng Tuyết Lục biết ngay chuyện đã thành công rồi.
Cô cười, đứng dậy: “Vâng, tài xế qua đón tôi, tôi lập tức tới ngay, không thể làm mất thời gian của trưởng phòng Lâm được.”
Nghe thấy lời này, cả thể xác và tinh thần trưởng phòng Lâm càng thoải mái hơn: “Cô vào đây với tôi, tôi nói với cô một chút về chuyện dự thi.”
Đồng Tuyết Lục vội vàng vâng dạ.
Vân Chi
Trưởng phòng Lâm ngồi xuống ghế sô pha, nếp nhăn trên mặt đều giãn ra: “Giám đốc Đồng, lần này vì để cô có thể dự thi, tôi thật sự đã tốn không ít công sức.”
Vì cô?
Đồng Tuyết Lục cười nói: “Trưởng phòng Lâm làm vậy là vì sự phát triển của toàn bộ phòng thương nghiệp, tôi chẳng qua cũng chỉ là một giám đốc tiệm cơm nho nhỏ mà thôi, được hưởng ké từ phòng thương nghiệp và trưởng phòng Lâm.”
Lúc này trưởng phòng Lâm mới ý thức được mình vừa nói sai: “Cô nói đúng, tất cả đều vì sự phát triển của phòng thương nghiệp, chuyện dự thi của giám đốc Đồng đã không thành vấn đề, còn chuyện nắm được danh hiệu đệ nhất, không biết giám đốc Đồng nắm chắc bao nhiêu phần trăm?”
Đồng Tuyết Lục tỏ vẻ khó xử: “Lời này khó mà nói trước được, có câu tục ngữ nói rằng, biết người biết ta trăm trận trăm thắng, nhưng hiện giờ chẳng những tôi còn chưa biết chuyện dự thi thế nào, đối với những tiệm cơm nào tham gia dự thi cùng cũng hoàn toàn mù tịt, trong tình huống này, tôi thật sự không dám mạnh miệng.”
Trưởng phòng Lâm nghe thấy thế, thì dừng một chút, mới nói tiếp: “Thế này nhé, lát nữa tôi sẽ bảo thư ký Trác sắp xếp lại một phần tài liệu về chuyện dự thi đưa qua cho cô!”
Hai mắt Đồng Tuyết Lục sáng lên: “Đa tạ trưởng phòng lâm, dưới sự lãnh đạo anh minh của ngài, chắc chắn phòng thương nghiệp chúng ta sẽ càng ngày càng phát triển.”
Trong văn phòng truyền ra tiếng cười vui sướng của trưởng phòng Lâm.
Khóe miệng Đồng Tuyết Lục cong lên, quả nhiên từ xưa đến nay, không ai có thể ngăn cản được mị lực từ những lời khen có cánh.