Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 313: Ly trà xanh thứ ba trăm mười ba
Cập nhật lúc: 2024-11-07 13:10:04
Lượt xem: 167
Khi Đồng Gia Tín đang suy nghĩ xem mình có nên cởi hết quần áo đi tắm nước lạnh, tự làm mình bị ốm không, thì Đồng Tuyết Lục bước vào.
Đồng Gia Tín sợ tới mức không dám thở mạnh.
Đồng Tuyết Lục không nhìn cậu ta, chỉ hỏi Đồng Gia Minh: “Mấy đứa đã ăn cơm chưa?”
Đồng Gia Minh gật đầu: “Đều ăn rồi.”
Đồng Miên Miên chạy tới ôm lấy chị gái: “Chị, tối nay Miên Miên ăn một bát cơm, toàn bộ đều ăn hết sạch!”
Đồng Tuyết Lục xoa đầu cô bé: “Miên Miên giỏi quá.”
Cô nhóc kiêu ngạo ưỡn n.g.ự.c lên.
Bánh Trung Thu trên mặt đất trông thấy thế, cũng ngẩng cao đầu, diễn giống mười phần.
Đồng Gia Tín thấy Đồng Tuyết Lục không nhìn mình, trong lòng lại càng khó chịu, cúi đầu bước đến nói: “Chị, em sai rồi, em không nên gian lận thi cử.”
Đồng Tuyết Lục lạnh lùng nhìn cậu ta một cái: “Vậy tiếp theo em muốn làm thế nào?”
Đồng Gia Tín gãi gãi đầu: “Sau này em sẽ không bao giờ gian lận nữa.”
Đồng Tuyết Lục: “Còn thành tích thi cử thì sao? Em sẽ học tập tử tế sao?”
Đồng Gia Tín lập tức á khẩu, giống như người câm bị ăn mất đầu lưỡi.
Đồng Tuyết Lục trầm mặc một lát: “Cho em hai lựa chọn, hoặc là ngoan ngoãn học hành chăm chỉ, nâng cao thành tích, từ bây giờ không gian lận, không gây rồi, không để trường học gọi chị đến răn dạy nữa.”
“Lựa chọn thứ hai là, nếu em không muốn họp tập, vậy thì không cần đến trường nữa.”
Lời này vừa nói ra, cả Đồng Gia Minh và Đồng Gia Tín đều ngơ ngẩn.
Người trước là khiếp sợ, người sau là hưng phấn.
Đồng Gia Tín trợn trừng mắt: “Chị, chị nói có thật không? Em thật sự có thể không cần đi học nữa?”
Đồng Tuyết Lục gật đầu: “Em nên suy nghĩ cho rõ ràng, nếu em không đi học nữa, sau này tất cả việc vặt trong nhà đều do em làm hết.”
Đồng Gia Tín nhíu mày suy nghĩ một lát.
Tuy rằng công việc trong nhà rất phiền phức, nhưng mà nghĩ đến chuyện không cần đi học, cậu ta lại cảm thấy làm chút việc nhà không tính là gì.
Vì thế cậu ta gật đầu thật mạnh: “Được, em sẽ làm việc nhà, chỉ cần chị không bắt em đi học.”
Đồng Tuyết Lục cong môi cười: “Được, vậy thì bắt đầu từ ngày mai, em không cần đi học nữa, ngày mai Gia Minh đến trường học nói với giáo viên một tiếng, nói Gia Tín muốn thôi học.”
Đồng Gia Tín nhảy cẫng lên: “Tốt quá rồi, em không cần đi học nữa!”
Đồng Gia Minh nhíu mày lại, mím môi, cuối cùng vẫn gật đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-313-ly-tra-xanh-thu-ba-tram-muoi-ba.html.]
Sau đó mọi người cùng nhau làm bài tập rồi tắm rửa đi ngủ, vì Đồng Gia Tín đã thôi học, cho nên không cần làm bài tập, cậu ta còn vui vẻ hơn ngày tết.
Đợi sau khi Đồng Gia Tín và Đồng Miên Miên đều ngủ rồi.
Đồng Tuyết Lục mới qua phòng khách nói chuyện với Đồng Gia Minh vẫn đang ngồi chờ cô: “Ngày mai em đến trường, nói với giáo viên là Gia Tín bị ốm, muốn xin nghỉ học nửa tháng.”
Đồng Gia Minh nghe vậy sững sờ một chút: “Tạm nghỉ? Không phải thôi học sao?”
Đồng Tuyết Lục gật đầu: “Em cứ làm theo lời chị nói, chị sẽ khiến thằng bé tự cầu xin cho quay về trường đi học.”
Đối với lời này, Đồng Gia Minh tin tưởng không hề nghi ngờ, chút lo lắng trong lòng cũng tiêu tán theo: “Được.”
Ngày hôm sau trời vừa hửng sáng, Đồng Tuyết Lục đã gõ cửa phòng hai anh em: “Đồng Gia Tín, dậy nấu cơm sáng thôi.”
Người ra mở cửa là Đồng Gia Minh: “Chị, để em, Gia Tín vẫn còn chưa dậy.”
Đồng Tuyết Lục nhướng mày: “Chưa dậy thì gọi nó dậy, ngày hôm qua đã nói rồi, từ hôm nay trở đi, tất cả công việc nhà đều do một mình thằng bé làm.”
Đồng Gia Minh dừng một chút, gật đầu: “Vâng, để em đi gọi Gia Tín dậy.”
Đồng Gia Tín bị lắc tỉnh, trong lòng rất khó chịu: “Ngày thường không phải đều là anh hai nấu ăn sáng sao?”
Đồng Tuyết Lục: “Ngày thường là ngày thường, từ hôm nay trở đi tất cả công việc nhà đều do em làm, nếu không em quay về trường học cho chị!”
Đồng Gia Tín lập tức bị doạ tỉnh: “Em biết rồi, em dậy nấu cơm là được chứ gì.”
So sánh với làm việc nhà, cậu ta vẫn ghét đi học hơn,
Sau khi rửa mặt xong, Đồng Tuyết Lục dẫn cậu ta tới phòng bếp: “Em nhìn cho kỹ, xem chị nấu cơm thế nào, chị chỉ dạy em một lần thôi, sau này em phải tự mình làm.”
Đồng Gia Tín: “...”
Đồng Tuyết Lục: “Còn nữa, ngoài nấu cơm ra, phải quét nhà quét cửa, dọn dẹp chuồng gà, giặt quần áo, chăm sóc Miên Miên, những việc này đều do em làm.”
Vân Chi
Khóe miệng Đồng Gia Tín hung hăng run rẩy một cái: “Không phải Miên Miên vẫn luôn do bà Thẩm chăm sóc sao?”
Đồng Tuyết Lục thản nhiên nói: “Trước kia là do các em đều đi học, không còn cách nào khác mới phải làm phiền bà Thẩm, bây giờ em không đi học nữa rồi, sao có thể không biết xấu hổ tiếp tục làm phiền người ta? Hơn nữa, không gửi Miên Miên qua đó, còn tiết kiệm được chút tiền.”
Đồng Gia Tín: “...”
Sao bản thân có cảm giác hình như mình bị hãm hại thế này?
Đồng Tuyết Lục lười để ý đến cậu ta, sau khi dạy cậu ta nên nấu cơm thế nào, thì qua cách vách nói với Thẩm Uyển Dung một tiếng, rồi đi làm.
Tuy rằng Đồng Gia Tín cảm thấy có chút không ổn, nhưng nghĩ đến việc không cần đi học, không cần làm bài thi, cậu ta lại bắt đầu sung sướng.
Hơn nữa sau này cơm do cậu ta nấu, vậy thì chẳng phải cậu ta có thể ăn vụng thịt sao?
Nghĩ đến đây, cậu ta lại càng sung sướng, dẫn Đồng Miên Miên đến phòng sách chơi đùa.