Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 288: Ly trà xanh thứ hai trăm tám mươi tám
Cập nhật lúc: 2024-11-07 15:24:39
Lượt xem: 209
Tuy rằng chỉ là bảng vàng danh dự dán ở trên tường tiệm cơm, không phải lên báo, nhưng đó cũng là bảng vàng danh dự, là chuyện vô cùng vẻ vang.
Chú Võ và giám đốc Chu cũng dẫn theo đồng nghiệp và người thân đến tiệm dùng cơm.
Chuyện được lên bảng vàng danh dự vinh quang như vậy, sao bọn họ có thể cất giấu chứ? Chắc chắn là phải tuyên truyền ra ngoài!
Rất nhiều người sau khi nghe được tin cũng tới tiệm cơm nhìn một cái, đã tới tiệm cơm rồi có thể không biết xấu hổ không ăn một bữa cơm sao?
Vì thế dần dần, trước cửa tiệm cơm từ tình trạng giăng lưới bắt chim đã biến thành khách đến đầy nhà.
Ngay cả trước đây, tiệm cơm cũng chưa từng náo nhệt như vậy.
Khiến người trong tiệm đều mệt không chịu nổi, nhưng mọi người đều rất vui vẻ.
Cuối cùng tiệm cơm cũng khôi phục lại, cứ như vậy bọn họ sẽ không phải lo lắng chuyện thất nghiệp nữa.
Vân Chi
***
Tô Việt Thâm đón Tiểu Cửu từ nhà họ Cố về nhà, lại chậm chạp không nói đến chuyện muốn đón Cố Dĩ Lam về, càng không nói đến chuyện phục hôn.
Một ngày hai ngày còn được, hơn một tuần trôi qua, nhà họ Tô vẫn không có động tĩnh gì, khiến người nhà họ Cố không khỏi có chút luống cuống.
Mẹ Cố: “Dĩ Lam, Việt Thâm có nói bao giờ phục hôn với con không?”
Sắc mặt Cố Dĩ Lam có chút tiều tụy: “Anh ấy nói chờ thêm mấy ngày nữa.”
Mẹ Cố nhíu mày: “Qua mấy ngày nữa là khi nào? Con không hỏi nó à?”
Cố Dĩ Lam lắc đầu.
Mẹ Cố thấy dáng vẻ mơ hồ này của cô ta, lập tức nổi giận: “Chuyện quan trọng như vậy sao con có thể không hỏi chứ? Nói ra thì mấy hôm rồi Việt Thâm không tới nhà, không biết gần đây nó đang bận chuyện gì?”
Anh cả nhà họ Cố: “Em rể sắp phải quay về làm việc trong chính phủ rồi, gần đây chắc cậu ấy không rảnh tới nhà mình đâu.”
Trước khi xảy ra chuyện, ông Tô là phó chủ nhiệm ủy ban cách mạnh, hiện giờ đúng tuổi về hưu, nhường chỗ cho Tô Việt Thâm.
Vốn dĩ Tô Việt Thâm là người có bản lĩnh, năm đó nếu không phải xảy ra chuyện kia, nói không chừng đã lên chức phó chủ nhiệm từ lâu rồi, bây giờ chậm trễ vài năm, hình như thủ đoạn của anh ta còn lợi hại hơn trước.
Nhớ đến ngày anh ta quay về, dùng thủ đoạn sấm rền gió cuốn đưa chị Phương đến đồn công an, sau đó tiễn Lại Mộ Thanh đi, trong lòng anh cả nhà họ Cố không nhịn được có chút sợ hãi.
Mẹ Cố: “Nếu Việt Thâm không rảnh tới đây, thì con qua nhà nó. Hiện giờ Việt Thâm càng ngày càng ưu tú, con phải giám sát chặt chẽ chút!”
Cố Dĩ Lam nhíu mày càng chặt hơn: “Nhưng Việt Thâm bảo con không cần qua nhà bên đây, nói chúng con vẫn chưa phục hôn, bị người khác nhìn thấy sẽ gây ra ảnh hưởng không tốt.”
Nghe thấy lời này, sắc mặt mẹ Cố lập tức thay đổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-288-ly-tra-xanh-thu-hai-tram-tam-muoi-tam.html.]
Lời này của con rể có ý gì?
Con gái bà là mẹ Tiểu Cửu, con bé qua đó có ảnh hưởng gì không tốt?
Trừ phi… Trừ phi căn bản Tô Việt Thâm không nghĩ tới chuyện phục hôn!
Nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của con gái, mẹ Cố không dám nói ra phỏng đoán của mình cho cô ta biết.
Để hôm nào bà mua chút bánh ngọt qua nhà họ Tô vậy, lấy cớ đi thăm cháu ngoại, hỏi thử ý kiến nhà họ Tô.
Ai ngờ bà ta hỏi thăm, nhà họ Tô chỉ đối đáp qua loa, lập lờ, không cho bà ta câu trả lời chắc chắn.
Quay lại nhà họ Cố, mẹ Cố thất vọng không chịu nổi.
Con rể thay lòng đổi dạ rồi, cậu ta không muốn phục hôn!
Sau khi người nhà họ Cố biết chuyện, bọn họ còn khiếp sợ, thất thố hơn cả khi biết Lại Mộ Thanh bán Tiểu Cửu.
Lúc này còn không liên lạc được với Tô Việt Thâm, vì thế người nhà họ Cố đều hoảng loạn như kiến bò trên chảo nóng.
Đúng là sầu bạc cả tóc
**
Chuyện làm ăn của tiệm cơm càng ngày càng tốt, vốn dĩ mọi người đều không xem trọng Đồng Tuyết Lục, bây giờ thấy cô quản lý chuyện làm ăn của tiệm cơm tốt như vậy, đều giật mình.
Còn chưa hết thời hạn một tháng, chuyện làm ăn của tiệm cơm đã khởi sắc, hơn nữa còn buôn bán tốt hơn trước đây.
Ngẫm lại những lời bọn họ từng nói trước đó, đám giám đốc tiệm cơm khác đều cảm thấy mặt nóng rát.
Có vài người cảm thấy không phục, nhờ người thân tới tiệm cơm học trộm, sau đó cũng làm một cái bảng vàng danh dự trong tiệm cơm mình, cũng bắt đầu bán lẩu cay.
Nhưng chuyện xưa bọn họ viết trên bảng vàng danh dự không sinh động được như Đồng Tuyết Lục viết, hơn nữa bảng vàng danh dự bên chỗ Đồng Tuyết Lục đã có danh tiếng rồi.
Bây giờ bọn họ mới làm theo, giống như bắt chước bừa bãi căn bản không mấy ai để ý.
Còn lẩu cay bọn họ nấu, nhìn giống như rất đơn giản, nhưng ăn vào lại giống như thiếu hương vị nào đó, tóm lại là không đủ tươi ngon.
Cùng bỏ tiền ra, đương nhiên mọi người sẽ chọn cửa tiệm ăn ngon hơn rồi.
Hơn nữa, tiệm cơm quốc doanh thành nam đang được mọi người chú ý như vậy, đến nơi đó còn có thể tham gia náo nhiệt.
Giống như cửa hàng nổi tiếng trên mạng thời hiện đại vậy, càng nổi người tới lại càng nhiều.
Bản tính con người luôn thích xem náo nhiệt.
Tiệm cơm nổi tiếng đến mức nhà họ Đồng bên kia cũng biết.