Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 286: Ly trà xanh thứ hai trăm tám mươi sáu

Cập nhật lúc: 2024-11-07 15:23:31
Lượt xem: 180

 

Tuy rằng ngày đầu tiên vẫn không có khách tới cửa như cũ, nhưng đã có người đến đây hỏi giá cả, coi như có chút hy vọng.

Ngày hôm đó, tất cả mọi người trong tiệm cơm đều vui mừng phấn khởi, sung sướng như ăn tết.

**

Khi nhà họ Tô bị phán xử liệt vào thành phần gia đình không tốt, tất cả tài sản và nhà ở đều bị sung công.

Sau khi Tô Việt Thâm quay về, đã bắt tay vào xử lý những việc này.

Cuối cùng đợi khi những người khác trong nhà quay về Kinh Thị, anh ta đã lấy lại được căn nhà trước đây.

Trước đây nhà bọn họ ở trong một tòa tứ hợp viện có cả vườn hoa, diện tích vô cùng rộng lớn.

Sau khi sung công, chính phủ cho người ngoài thuê phòng, có vài chỗ đã bị người thuê nhà phá hỏng không còn hình dáng ban đầu.

Mấy ngày qua anh ta bận đến mức chân không chạm đất chính vì chuyện tu sửa nhà ở này.

Hôm nay cuối cùng nhà họ Tô cũng dọn về căn nhà đã xa cách bốn năm trước.

Cha Tô và mẹ Tô nhìn căn nhà quen thuộc, không nhịn được nước mắt ngắn nước mắt dài.

Sau khi bình tĩnh lại, mẹ Tô hỏi Tô Việt Thâm: “Con định khi nào đi đón Dĩ Lam với cháu đích tôn của mẹ về?”

Tô Việt Thâm nói: “Đợi lát nữa con sẽ đi đón Tiểu Cửu tới đây.”

Cha Tô và mẹ Tô lập tức nghe ra có điểm không thích hợp.

“Còn Dĩ Lam thì sao? Con không định đón con bé về à?”

Tô Việt Thâm đẩy gọng kính trên mũi, nhẹ nhàng nói: “Đợi thêm một khoảng thời gian nữa, con sẽ đi đón cô ấy về.”

Cha Tô và mẹ Tô nghe thấy thế thì liếc mắt nhìn nhau một cái.

Mẹ Tô nhíu  mày hỏi: “Việt Thâm, không phải là con không muốn phục hôn với Dĩ Lam chứ? Con không thể làm ra chuyện không có lương tâm như vậy!”

Mấy năm qua bọn họ ở chuồng bò, một mình Cố Dĩ Lam nuôi dưỡng cháu trai, nếu bọn họ xảy ra chuyện gì bất trắc, Tiểu Cửu chính là hậu đại duy nhất của nhà họ Tô.

Rất nhiều người sau khi nhà chồng bị xử tội, đều chủ động xin ly hôn, còn Cố Dĩ Lam, năm đó không chỉ không muốn ly hôn, còn muốn theo bọn họ đến ở chuồng bò.

Bọn họ phải khuyên can mãi mới khuyên được cô ta, mấy năm qua nhà họ Cố cũng thường xuyên nhờ người âm thầm chiếu cố bọn họ.

Cho nên dù tính tình tất cả mọi người trong nhà họ Cố đều có chút mềm yếu, quá ngu xuẩn vô dụng trong chuyện Tiểu Cửu, nhưng làm người không thể vong ân phụ nghĩa, bà tuyệt đối không cho phép con trai mình làm ra chuyện như thế!

Cha Tô lại không hé răng, với hiểu biết của ông về con trai mình, ông biết trước khi làm bất cứ việc gì con trai ông đều đi một bước tính ba bước, Tô Việt Thâm làm như vậy chắc chắn là có lý do của anh.

Tô Việt Thâm nói: “Mẹ yên tâm, con biết nên làm thế nào.”

Phục hôn chắc chắn sẽ phục hôn, nhưng trước khi phục hôn, anh phải bẻ lại tính tình của người nhà họ Cố trước đã.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-286-ly-tra-xanh-thu-hai-tram-tam-muoi-sau.html.]

Nếu không sau này khẳng định sẽ có rất nhiều phiền toái.

Căn cứ.

Ba kẻ gà mờ trong tình yêu lại tụ tập với nhau.

Sau khi quay về từ nội thành, Chu Diễm đã vứt bỏ hoàn toàn dáng vẻ suy sút oán phu trước đó.

Cả người giống như cây khô gặp mùa xuân, từ đầu tới chân đều tản ra hơi thở tình yêu.

Chu Diễm vuốt tóc một cái, khoe khoang: “Tiểu Vân đã tha thứ cho tôi rồi, hôm qua cô ấy còn cố ý để lại phao câu gà cho tôi ăn đó!”

Ôn Như Quy: “……”

Hoàng Khải Dân: “……”

Chu Diễm: “Thái độ của hai người kiểu gì vậy? Tôi nói cho hai cậu biết, phao câu gà ăn rất ngon, lần sau các cậu thử thì biết, tôi không lừa các cậu đâu!”

Hoàng Khải Dân lắc đầu: “Vẫn là thôi đi, hôm qua bạn gái tôi cũng gọi điện thoại tới, nói hôm nay cô ấy sẽ gửi cho tôi chút đồ ăn!”

Khi nói lời này, vẻ mặt Hoàng Khải Dân cũng khoe khoang trần trụi không khác gì Chu Diễm.

Ôn Như Quy nhẹ nhàng đặt đũa xuống, hai tai hơi đỏ lên: “Bạn gái tôi tự mình mang đồ ăn đến căn cứ cho tôi, còn nấu mì trường thọ cho tôi nữa.”

Chu Diễm: “……”

Hoàng Khải Dân: “……”

Bọn họ thua rồi.

Bạn gái bọn chọ chưa từng tới căn cứ thăm bọn họ!

Mấy ngày qua, Ôn Như Quy thật sự đã chiếm hết nổi bật.

Bây giờ trong căn cứ không ai là không biết anh có cô bạn gái vừa xinh đẹp vừa biết nấu ăn còn dịu dàng săn sóc.

Hai người Chu Diễm và Hoàng Khải Dân đều nghĩ, phải làm thế nào mới có thể hòa nhau một ván.

Bị Ôn Như Quy, người chậm chân đi sau đuổi kịp và vượt trước như vậy, bọn họ rất mất mặt.

Vân Chi

Ôn Như Quy: “Trước kia tôi từng đọc một quyển sách, trong sách viết rằng hai người thật sự yêu nhau sẽ sinh ra lực hấp dẫn, có thể ngửi được mùi hương trên người nhau, hai người có không?”

Hoàng Khải Dân nhướng mày: “Còn có chuyện này sao? Chẳng trách tôi vẫn luôn cảm thấy trên người bạn gái mình rát thơm, trước kia tôi còn hỏi cô ấy có phải bôi thứ gì đó lên người không, cô ấy vẫn luôn nói không có, tôi còn tưởng rằng cô ấy lừa gạt mình.”

“Cô ấy nói trên người tôi có mùi hương như mùi cỏ xanh.” Khi nói ra lời này, Hoàng Khải Dân không giấu nổi vẻ mặt khoe khoang, sau đó lại hỏi Chu Diễm: “Chu tiêu chảy, bạn gái cậu nói trên người cậu có mùi gì?”

Sắc mặt Chu Diễm hơi khó coi.

Bạn gái anh ta từng nói rất nhiều lần, cô ấy ngửi thấy mùi mồ hôi và mùi chân thối trên người anh ta.

Mùi thối, chắc cũng coi như mùi hương hấp dẫn bạn gái nhỉ?

Loading...